Bài viết của học viên Pháp Luân Đại Pháp ở khu vực Vịnh San Francisco

[MINH HUỆ 03-04-2022] Tôi gia nhập Đoàn nhạc Tian Guo vào năm 2016. Tôi muốn chia sẻ về hành trình tu luyện của mình trong khi tham gia đoàn nhạc.

Khi mới tham gia đoàn nhạc, tôi không mong được phân vào đội chũm chọe. Khi nghĩ đến việc chơi nhạc, tất cả những gì tôi nghĩ đến là những dụng cụ âm nhạc có thể tạo ra âm sắc đẹp. Khi nhạc trưởng yêu cầu tôi chơi chũm chọe, suy nghĩ đầu tiên của tôi là tuân theo sự sắp xếp – vì vậy tôi rất vui khi được tham gia đội chũm chọe. Nhờ các học viên khác giúp đỡ, tôi nhanh chóng học: một phần là thực hành các kỹ năng cơ bản của nhạc cụ trống lẫy, phần còn lại là ghi nhớ các bản nhạc của chũm chọe. Lúc đầu, tôi thấy ổn khi luyện tập với đội và đoàn nhạc, nhưng khi trở về nhà, tôi không biết chơi ở một số chỗ trong bản nhạc. Vì vậy, trong khi diễn tập, tôi đã ghi âm những người khác chơi chũm chọe cùng bản nhạc. Cách làm này giúp tôi có thể làm theo để học và luyện tập tại nhà. Lúc đó tôi rất có động lực, tôi luyện tập và ghi nhớ bản nhạc mỗi ngày từ một đến hai giờ đồng hồ.

Có những ngày tôi tập chơi và tập diễu hành với một học viên trong đội trống lẫy. Tôi cũng tiếp tục nghe các bản ghi âm của Đoàn nhạc Tian Guo, đồng thời luyện tập và ghi nhớ các phần của mình khi trên đường quảng bá Shen Yun ở Fresno. Các học viên có nhiều việc phải làm, nhưng tôi luôn cố gắng hết sức để tìm thời gian tập nhạc. Công việc vất vả đã được đền đáp. Sau hơn hai tháng, tôi đã luyện tập được hơn 100 giờ đồng hồ. Tôi thành thạo các kỹ năng cơ bản và ghi nhớ được 10 bản nhạc. Sau khi vượt qua bài kiểm tra, tôi đã có thể tham gia các cuộc diễu hành.

Trong buổi diễu hành đầu tiên mà tôi tham gia, tôi vừa háo hức vừa hồi hộp. Bởi vì tiếng của chũm chọe rất lớn, sẽ rất rõ ràng nếu tôi chơi sai một nốt nhạc và nó sẽ ảnh hưởng đến toàn bộ đoàn nhạc. Tôi tập trung theo đúng điệu trống, và không mắc bất kỳ sai sót nào. Đó là giai đoạn đầu của tôi khi chơi trong đoàn nhạc.

Điểm hóa của Sư phụ giúp tôi tiến bộ trong kỹ năng

Trong một buổi diễu hành, vị học viên thường diễu hành cạnh tôi không thể tham gia, vì vậy âm thanh từ những người khác ở xa tôi hơn bình thường một chút. Trong cuộc diễu hành, tôi đột nhiên nghe thấy tiếng nhạc rất hay và vui tai. Nhịp điệu hòa với phần còn lại của đoàn nhạc, nhưng nó cũng như thể biệt lập. Nó sắc nét, thuần tịnh và tự nhiên. Tôi tự hỏi âm thanh tuyệt đẹp đến từ đâu. Tôi nhìn quanh và lắng nghe cẩn thận, và đột nhiên tôi nhận ra rằng đó là tiếng chũm chọe của chính mình. Tôi rất vui mừng và xúc động. Tôi không ngờ rằng một nhạc cụ đơn giản lại có thể tạo ra âm thanh hay như vậy. Tôi biết Sư phụ đang điểm hóa rằng khi tôi chơi tốt, âm thanh của chũm chọe cũng có thể đẹp và thuần tịnh.

Sau buổi diễu hành, tôi nhận ra ý nghĩa của âm nhạc chúng tôi chơi biểu đạt nội tâm của bản thân và truyền tải thông điệp đến khán giả rằng Pháp Luân Đại Pháp là tốt. Tôi bắt đầu tiến bộ vượt lên việc chỉ chơi một cách máy móc, và tập trung nhiều hơn vào việc cải thiện kỹ năng của mình, hiểu cách diễn giải của nhạc trưởng đối với từng khúc nhạc. Trong khi tập chũm chọe, tôi bắt đầu chú ý hơn đến âm thanh mà tôi tạo ra, các cử chỉ khác nhau được sử dụng, hướng tay khi tách các chũm chọe, kích thước của chuyển động, lực độ sử dụng khi đánh chũm chọe, v.v.. Tôi nhận thấy âm thanh khác nhau mà tôi có thể tạo ra và các hiệu ứng khác nhau cùng hiểu biết của tôi về từng bản nhạc. Đồng thời, tôi cũng biết rằng chúng ta phải nắm vững các nguyên lý cơ bản của bộ gõ, đó là sự chính xác về nhịp điệu. Vì vậy, tôi nhất quyết tập theo phương pháp mà giáo viên dạy nhạc của chúng tôi đã chỉ cho chúng tôi, và tôi siêng năng luyện tập trống lẫy trong khi theo máy đếm nhịp, đôi khi ở nhà, và đôi khi ở công viên. Tôi không nghĩ về việc đạt được mục tiêu nhất định, thay vào đó, tôi chỉ cảm thấy rằng điều quan trọng là phải nắm vững các nguyên tắc cơ bản để trở thành người chơi nhạc đạt tiêu chuẩn.

Khi chơi cùng toàn bộ đoàn nhạc, không dễ để biết từng người chơi tốt như thế nào. Có lần, chúng tôi có một buổi biểu diễn nhóm nhỏ, và tôi là người duy nhất chơi chũm chọe. Sau một buổi diễn tập, nhạc trưởng nói với tôi rằng: “Tôi không ngờ rằng bạn có thể tiến bộ nhanh như vậy.” Tôi biết rằng sự tiến bộ kỹ thuật của tôi đến từ sự luyện tập liên tục và kiên trì hàng ngày, cũng như đề cao trong tu luyện, và tôi coi trọng đoàn nhạc như thế nào. Tôi hy vọng rằng tu luyện và kỹ năng âm nhạc của tôi sẽ xứng đáng với dòng chữ “Pháp Luân Đại Pháp” trên biểu ngữ lấp lánh mà chúng tôi mang theo trong các cuộc diễu hành.

Hiểu lầm được hóa giải

Trong đoàn nhạc, cũng có những khó khăn và cơ hội để đề cao tâm tính. Tôi nhận ra rằng khi có vấn đề, đó là cơ hội để đề cao và tôi không nên từ bỏ cơ hội khi ôm giữ các chấp trước của mình.

Đúng như Sư phụ đã giảng:

“Vậy nên chư vị gặp việc tốt, việc xấu, miễn là chư vị đã tu Đại Pháp, thì đều là việc tốt; nhất định vậy.” (Giảng Pháp tại Pháp hội San-Francisco năm 2005)

Một thành viên đoàn nhạc đã gửi một tin nhắn lên nhóm của chúng tôi và đổ lỗi cho tôi về một số sự việc. Tôi đã rất bối rối khi đọc được tin nhắn và tự hỏi tại sao cô ấy lại nói không đúng sự thật. Tôi biết mình bị oan, và tôi muốn giải thích. Nhưng tôi nhớ tới bài thơ của Sư phụ:

“Như ngộ cường biện vật tranh ngôn
Hướng nội trảo nhân thị tu luyện
Việt tưởng giải thích tâm việt trọng
Thản đãng vô chấp xuất minh kiến”
(Thiểu biện, Hồng Ngâm III)

Diễn giải:

Biện giải ít đi thôi
“Nếu gặp phải biện giải mạnh mẽ thì đừng tranh lời
Hướng nội tìm nguyên nhân, ấy là tu luyện
Càng muốn giải thích thì tâm càng nặng
Mà lòng khoáng đãng không chấp thì lại nảy ý kiến sáng suốt”

Vì vậy, tôi chỉ nghĩ: “Mình sẽ không cố giải thích điều đó. Cô ấy đang rất tức giận vào lúc này và tất cả chúng ta cần bình tâm lại.” Vì vậy, tôi chỉ trả lời đơn giản và lịch sự, cũng không nghĩ nhiều về điều đó.

Chúng tôi đang quảng bá Shen Yun, vì vậy sáng hôm sau tôi đã giúp phát tờ quảng cáo đến tận nhà. Tin nhắn của học viên đó và giọng điệu buộc tội lại hiện lên trong tâm trí tôi, và lần này nó thực sự khiến tôi khó chịu. Tôi cảm thấy rằng mình đã bị đổ lỗi khiến cho bị mang tiếng xấu. Tôi muốn bỏ buổi diễn tập của nhóm vào tuần sau như một cách phản đối lặng lẽ cho sự thật rằng tôi bị oan uổng. Khi có niệm này, tôi đã bị sốc khi tôi nghĩ về các việc theo cách của người thường. Chẳng phải tôi có tâm lý ích kỷ và hẹp hòi sao? Khi các học viên gặp vấn đề, chúng ta phải tìm vấn đề ở bản thân và lấy Pháp của Sư phụ để đo lường tâm tính của chúng ta và để quyết định chúng ta cần làm gì. Không phải việc cô ấy buộc tội tôi đã giúp tôi phơi bày chấp trước vào tự ngã, và không muốn bị người khác chỉ trích sao? Việc tôi muốn đáp trả bằng cách không tham gia buổi tập đã cho thấy tôi chưa buông bỏ được chấp trước hoàn toàn và vẫn còn có tâm tranh đấu mạnh mẽ.

Sư phụ giảng:

“Do đó sau này khi gặp mâu thuẫn, chư vị không được coi đó là ngẫu nhiên. Bởi vì khi xảy ra mâu thuẫn, [nó] đột nhiên xuất hiện; tuy vậy [nó] không hề tồn tại [một cách] ngẫu nhiên; đó là để đề cao tâm tính chư vị.” (Bài giảng thứ tư, Chuyển Pháp Luân)

Tôi nhận ra rằng đây là cơ hội để phơi bày và loại bỏ những chấp trước ẩn giấu của mình đối với danh lợi, cũng như tâm tranh đấu.

Tôi biết rõ rằng mình phải bài xích và buông bỏ vọng niệm đang có, và tôi phải kiên định tu bản thân. Tôi không nên bị dao động trước bất kỳ điều gì mà tôi gặp và tôi nên điều chỉnh tâm thái của mình. Tôi nên đến buổi diễn tập của đoàn nhạc và phối hợp với các học viên khác như mọi khi. Khi tôi có thể chính lại từng suy nghĩ của mình, tâm trí tôi trở nên bình lặng và cởi mở trở lại.

“Hướng nội” là Pháp bảo mà Sư phụ ban cho chúng ta. Nếu chúng ta có thể nhớ mình là người tu luyện Pháp Luân Đại Pháp khi gặp mâu thuẫn, chúng ta nhất định sẽ có thể vượt qua khổ nạn. Khi học viên đó biết thêm về tình huống, cô ấy đã gửi một tin nhắn để làm rõ hiểu lầm. Cứ như vậy, cứ như thể không có chuyện gì xảy ra, nhưng tâm tính của tôi được đề cao và công cũng tăng lên trong quá trình đó.

Trong tu luyện, chúng ta phải vượt qua những khảo nghiệm lớn nhỏ. Đôi khi có mâu thuẫn, chúng ta có thể đấu tranh nội tâm vì thật sự rất khó để buông bỏ những chấp trước của mình. Có những lúc tôi hối hận vì đã không đề cao tâm tính, và cũng có những lần tôi rất vui khi mình có thể giữ bình tĩnh.

Tôi cảm thấy rằng khi đọc Pháp nhiều và tốt, tôi có ít quan niệm người thường hơn và có thể nhìn nhận các vấn đề lý trí hơn. Sau đó sẽ dễ dàng hơn khi nhận ra các chấp trước và phối hợp tốt với các đồng tu. Tôi nhận ra rằng miễn là tôi hướng nội và không phàn nàn, tôi có thể thực sự loại bỏ được chấp trước và đề cao.

Tham gia diễu hành để cứu người

Trước đại dịch, Đoàn nhạc Tian Guo đã tham gia nhiều cuộc diễu hành, một số diễn ra ở xa tận Canada. Mỗi lần tham gia diễu hành, đó là một trải nghiệm tuyệt vời và những gì tôi thu được là không thể đo đếm.

Khi chúng tôi tham gia các cuộc diễu hành trong cộng đồng, chúng tôi mặc trang phục của nhà Hán và nhà Đường màu trắng và xanh lam, chơi bản nhạc độc đáo và nguyên bản của các học viên. Chúng tôi đã cho thế giới thấy văn hóa truyền thống Trung Quốc và truyền tải các nguyên lý và vẻ đẹp của Pháp Luân Đại Pháp cho thế giới.

Trong các cuộc diễu hành, tôi thực sự cảm nhận được tình yêu của mọi người dành cho Đoàn nhạc Tian Guo. Tôi thường thấy mọi người chào đón đoàn nhạc của chúng tôi, tán thưởng chúng tôi hoặc giơ ngón tay cái ủng hộ. Nhiều lúc khi chơi và thấy đám đông cổ vũ nhiệt tình mà tôi trào nước mắt. Tôi vô cùng biết ơn Sư phụ đã ban cho tôi vinh diệu không thể diễn tả bằng lời. Tôi hy vọng rằng âm nhạc “Pháp Luân Đại Pháp hảo” tràn đầy năng lượng sẽ trở thành một phần trong cuộc sống của mọi người và không bao giờ phai mờ khi họ có cơ hội tiến vào tương lai.

Tôi hy vọng rằng thông qua luyện tập, tôi sẽ có thể nâng cao hơn nữa kỹ năng của mình, phối hợp tốt hơn với cả ban nhạc để hợp tấu ra âm nhạc hùng tráng cùng với giai điệu đẹp, để chuyển hóa thành năng lượng lớn có thể cứu người.

Đây là trải nghiệm tu luyện của tôi, dựa trên nhận thức cá nhân. Nếu có bất kỳ điều gì không phù hợp với Pháp, xin các đồng tu từ bi chỉ rõ. Con xin cảm tạ Sư phụ! Cảm ơn các bạn đồng tu!

(Bài chia sẻ tại Pháp hội của Đoàn nhạc Tian Guo bờ Tây Hoa Kỳ)

Bài viết chỉ thể hiện quan điểm hoặc nhận thức của tác giả. Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2022/4/3/440820.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2022/4/14/199904.html

Đăng ngày 15-06-2022; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share