Bài viết của đệ tử Đại Pháp tại tỉnh Sơn Đông, Trung Quốc

[MINH HUỆ 16-03-2022] Tôi may mắn đắc Đại Pháp vào năm 1997, năm đó tôi 37 tuổi. Lúc đó, sức khỏe của tôi không tốt, tính tình cũng không tốt, thường xuyên tranh cãi với chồng. Một hôm, một người họ hàng nói với tôi rằng: “Học Pháp Luân Đại Pháp có thể trừ bệnh khỏe người, còn có thể thay đổi được vận mệnh của người đó.” Nghe thấy vậy tôi cảm thấy rất vui, thầm nghĩ có chuyện tốt như vậy sao? Vậy tôi nhất định phải học công này. Từ đó, tôi cùng với người họ hàng này học Pháp, luyện công và bước đi trên con đường tu luyện phản bổn quy chân.

Tu luyện không lâu sau, Sư phụ từ bi vĩ đại đã tịnh hóa thân thể cho tôi, kể từ đó tôi không còn bệnh tật, thân thể nhẹ nhàng, ngay cả tính khí cũng thay đổi, tôi giống như trở thành một người khác vậy! Hoàn cảnh gia đình tôi cũng thuận theo đó mà trở nên hòa thuận. Trong tâm tôi vô cùng hạnh phúc, cười nói vui vẻ cả ngày, tôi cảm thấy cuộc đời mình có hy vọng và có nơi để trở về.

Không ngờ “ngày 20 tháng 7 năm 1999” đã đến! Chính quyền Giang Trạch Dân tà ác bắt đầu cuộc đàn áp tàn bạo đối với Pháp Luân Công. Bố vợ tôi là một đảng viên của tà đảng và là bí thư chi bộ của thôn, dẫu tôi có nói thế nào ông cũng không đồng ý cho tôi tu luyện.

Vì áp lực quá lớn nên tôi đã bí mật tu luyện nhưng quan nạn gia đình này vẫn chưa thể giải quyết được dứt khoát, trong suốt hơn 10 năm qua tôi vẫn ở trong trạng thái tu luyện mà như không. Trong những năm gần đây, dưới sự gia trì của Sư phụ và dưới sự giúp đỡ của các đồng tu, tôi mới bắt đầu bước ra ngoài, giảng chân tướng trực diện để cứu người.

Dưới đây, tôi muốn chia sẻ với quý đồng tu một vài câu chuyện thần kỳ đã xảy ra trong quá trình tu luyện của bản thân.

1. Sư phụ đã cứu cháu trai tôi

Vào một buổi trưa cách đây ba năm trước, tôi đưa cháu trai ra ngoài đường ở phía trước cửa nhà chơi, lúc đó cháu mới ba tuổi. Cháu bé đứng sau một người đàn ông cao lớn, nhưng người này lại không biết phía sau có trẻ nhỏ, trong lúc người này đang cười đùa với một người khác thì bất ngờ lùi lại và va mạnh khiến cháu bé ngã xuống nền đường bê tông, cú ngã rất mạnh, mọi người xung quanh cũng phải hét lên trong sợ hãi! Đường bê tông khi đó đã bị cày nát, rất nhiều đá, sỏi trồi lên mặt đường và chúng đập vào đầu của cháu bé… Tôi nhanh chóng bế cháu lên, cháu bé chỉ khóc được vài tiếng rồi im, giống như ngủ vậy. Tôi nghĩ vậy không đúng, giờ này không phải là giờ ngủ của cháu bé, hay là bị bất tỉnh rồi! Tôi sợ đến phát khóc…

Sau đó tôi nghĩ đến Sư phụ, nhanh chóng cầu xin Sư phụ cứu cháu mình và bảo cả nhà cùng niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân Thiện Nhẫn hảo!” Niệm được khoảng 10 phút, cháu bé đã tỉnh, hai mắt mở to gọi “mẹ”. Nước mắt tôi chảy dài trên má, con xin cảm tạ ân cứu mạng của Sư phụ! Tất cả mọi người có mặt ở đó đều được chứng kiến sự thần kỳ của Đại Pháp và sự từ bi của Sư phụ!

2. Chính niệm vượt quan nạn

Vào mùng hai Tết âm lịch năm 2022, hai con gái, con rể tôi đưa cháu về nhà chơi nên tôi rất bận rộn chuẩn bị đồ ăn, trong lúc bận rộn nhất thì thắt lưng của tôi đột nhiên bị đau, không đứng thẳng lên được. Khi đó tôi nghĩ trạng thái này không đúng, nếu bọn trẻ nhìn thấy thì sẽ không hay, đây chẳng phải là bôi nhọ Đại Pháp sao!

Tôi nhẩm câu khẩu quyết: “Pháp Chính càn khôn, tà ác toàn diệt” và xin Sư phụ gia trì. Sau đó tôi chịu đựng cơn đau và dần dần đứng thẳng dậy. Nhà tôi rất gần nhà một đồng tu, vị đồng tu này đã đến nhà của con trai trên thành phố để đón Tết nên tôi giữ hộ chìa khóa nhà cho đồng tu. Vì nhà tôi có quá nhiều người, tôi không thể tĩnh lại được nên tôi đã cố gắng chịu đựng cơn đau và đi những bước đi nặng nề sang nhà của vị đồng tu đó. Tôi dâng hương lên Sư phụ, xin Sư phụ gia trì, sau đó phát chính niệm, sau khi phát chính niệm trong nửa giờ, tôi tiếp tục đọc một bài giảng trong cuốn “Chuyển Pháp Luân” sau đó bắt đầu luyện công. Khi tôi luyện động tác thứ nhất “Di Lạc Thân Yêu” của bài công pháp thứ nhất, tôi không dám duỗi mạnh, vì rất đau, không dám duỗi thẳng lưng. Trong tâm tôi nghĩ, vậy mình không luyện nữa. Niệm đầu lại thay đổi, tôi nghĩ không được, làm vậy khác nào đi theo con đường mà cựu thế lực đã an bài? Tôi phải đi trên con đường mà Sư phụ an bài, với suy nghĩ như vậy, tôi đã nghiến răng chịu đựng cơn đau và vươn vai thật mạnh, tôi cảm thấy phần hông bên phải rất đau, tiếp đó là duỗi thẳng phần eo lưng nhưng cảm giác không còn đau như trước. Sau khi tôi luyện xong bài công pháp thứ nhất, cơn đau ở thắt lưng đã không còn, tôi trở lại trạng thái như bình thường.

Đây là lần đầu tiên trong rất nhiều năm tu luyện tôi được trải nghiệm uy lực thần kỳ của Đại Pháp. Quả đúng như lời Sư phụ giảng:

“Đệ tử chính niệm túc
Sư hữu hồi thiên lực” (Sư Đồ Ân, Hồng Ngâm II)

Tạm dịch:

“Đệ tử chính niệm đủ
Thầy có lực hồi thiên” (Ơn Thầy Trò, Hồng Ngâm II)

Tôi nước mắt tràn mi, không cách nào bày tỏ hết lòng biết ơn của mình với Sư phụ, chỉ có thể tự nhủ trong tâm: “Thưa Sư phụ, đệ tử không có quyết tâm như con lại khiến Sư phụ phải hao tâm rồi! Đệ tử chỉ có thể học Pháp nhiều hơn, học Pháp tốt hơn, tu tốt bản thân, cứu nhiều người hơn nữa mới có thể hồi đáp ơn cứu độ từ bi của Sư phụ!”

Con xin cảm tạ sự từ bi khổ độ của Sư phụ!

Tôi xin cảm ơn sự giúp đỡ của các đồng tu!

Bài viết chỉ thể hiện quan điểm hoặc nhận thức của tác giả. Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2022/3/16/440101.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2022/4/23/200022.html

Đăng ngày 24-06-2022; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share