Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở tỉnh Hắc Long Giang, Trung Quốc
[MINH HUỆ 26-02-2022] Tôi là một học viên Pháp Luân Đại Pháp sống ở vùng nông thôn. Tôi đã từng đọc các sách của Pháp Luân Đại Pháp và tu luyện trong Đại Pháp. Sau khi tôi kết hôn, cuộc bức hại đã khiến chồng tôi sợ hãi và anh không cho phép tôi tiếp tục tu luyện Đại Pháp. Đã hơn mười năm kể từ khi tôi ngừng tu luyện.
Cách đây vài năm, chồng tôi qua đời vì tai nạn xe hơi, để lại tôi một mình với con trai.
Gần đây, tôi tái hôn. Tôi và chồng mới là người cùng thôn, anh ấy có một con trai riêng bảy tuổi. Các con trai của chúng tôi hơn kém nhau ba tuổi. Bố mẹ tôi bảo tôi phải chăm sóc con chồng như chính con đẻ của mình.
Mẹ tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Bà dạy tôi đối xử tốt và bao dung với mọi người. Tôi hứa với bà rằng tôi sẽ sống tốt, giống như tôi đã từng tu luyện trong Pháp Luân Đại Pháp.
Khi chồng đầu của tôi qua đời, tôi đã rất sốc và buồn bã đến nỗi đột ngột bị mất kinh nguyệt. Tôi đã đi chữa trị nhiều nơi nhưng không có kết quả gì.
Mẹ tôi nói với tôi rằng, chỉ có Đại Pháp mới có thể giúp tôi phục hồi. Tôi biết mình sẽ ổn miễn là tôi chân tu Đại Pháp và tuân theo nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn.
Có lẽ Sư phụ đã điểm hóa cho mẹ tôi để bà thuyết phục tôi quay trở lại tu luyện Đại Pháp. Kết quả là tôi đã quay về với Đại Pháp.
Từ khi tôi tái hôn đến giờ, gia đình chúng tôi sống hạnh phúc. Hai con của chúng tôi rất hợp nhau. Tôi tuân theo các nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn và không phân biệt đối xử giữa con mình và con chồng.
Tôi rất kiên nhẫn với các con của chúng tôi và chu toàn với mọi việc trong nhà. Nhờ vậy, chồng tôi có thể yên tâm đi làm. Mọi người trong làng đều nói rằng chồng tôi lấy được một người vợ đức hạnh.
Ai cũng biết làm mẹ kế không hề dễ dàng, nhất là khi trẻ nhỏ ngày nay được nuông chiều và ngang ngạnh. Do đó, tôi đã dạy các con của chúng tôi tuân theo nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn của Đại Pháp. Theo đó, chúng đã học được cách cư xử đúng mực và hòa thuận với cha mẹ của mình.
Con riêng của chồng tôi đã kể cho tôi nghe tất cả những gì xảy ra ở trường. Không ai có thể nói rằng tôi là mẹ kế của cháu.
Tôi biết mình có thể làm tốt việc này nhờ tôi tu luyện Đại Pháp. Sư phụ dạy chúng ta trở thành người tốt, và làm gì cũng nghĩ cho người khác trước, để đạt được khai ngộ chân chính về vị tha và từ bi.
Mẹ chồng tôi cũng biết Pháp Luân Đại Pháp là tốt. Bà bị liệt và đi lại khó khăn. Mẹ tôi khuyên mẹ chồng tôi thành tâm niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo”. Bà đã làm theo và bây giờ đã đi lại tốt hơn nhiều so với trước đây.
Mẹ tôi đã bị bức hại vì đã phân phát tài liệu giảng chân tướng, vì vậy gia đình chồng tôi rất sợ. Họ không cho phép tôi đi phát tài liệu giảng chân tướng, vì lo lắng rằng tôi sẽ ảnh hưởng đến việc học hành của cháu họ.
Bố chồng tôi thường nói những điều không tốt về Đại Pháp. Sau đó tôi đã nói với chồng và gia đình chồng về việc mình đã được cải biến thế nào kể từ khi tu luyện Đại Pháp.
Tôi nói với họ rằng tôi chăm sóc toàn bộ gia đình chu toàn như thế nào, và đây đều là những phúc báo nhờ tu luyện Đại Pháp. Sau đó, họ không còn phản đối việc tu luyện Đại Pháp của tôi nữa, và chồng tôi đặc biệt ủng hộ tôi.
Vì bố tôi không phải là con ruột của ông nội tôi, nên ông bà nội đã không chăm sóc cho bố tôi kể từ khi ông kết hôn, đặc biệt là sau khi bố mẹ tôi sinh chúng tôi.
Thời gian đầu, bố mẹ tôi phàn nàn về ông bà. Sau đó, mẹ tôi bắt đầu tu luyện Đại Pháp và bắt đầu tuân theo nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn trong cuộc sống hàng ngày của bà.
Dưới ảnh hưởng của mẹ tôi, cha tôi đã ngừng phàn nàn về ông bà tôi. Hàng năm, cha tôi giúp ông bà rất nhiều việc, như việc đồng áng và chuẩn bị cỏ khô cho bò ăn vào mỗi mùa thu.
Bốn người con khác của ông bà tôi bận rộn với cuộc sống riêng của họ và không bao giờ có thời gian để chăm sóc và giúp đỡ ông bà. Ông tôi đã đưa hết số tiền ông chắt chiu được cho chú út, mặc dù chú út chưa bao giờ chăm sóc cho ông.
Rất nhiều người dân làng thấy thương cảm cho cha tôi. Sau đó bà tôi qua đời và để lại ông tôi một mình.
Tôi và mẹ thường xuyên chăm sóc ông. Sau đó, các cô chú trong gia đình nhờ tôi hàng ngày nấu ăn cho ông.
Tôi đã đồng ý, bởi vì tôi tu luyện Đại Pháp. Nếu tôi không phải là một người tu luyện, tôi đã không đồng ý vì tôi còn phải lo cho cuộc sống riêng và chăm sóc gia đình riêng của mình.
Mọi người trong làng đều nói tôi là người tốt. Tôi biết ơn Sư phụ vì đã cải biến tôi thành một người tốt.
Bài viết chỉ thể hiện quan điểm hoặc nhận thức của tác giả. Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2022/2/26/439386.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2022/4/9/199846.html
Đăng ngày 21-06-2022; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.