Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp trẻ ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 13-01-2022] Tôi là một học viên Pháp Luân Đại Pháp được sinh ra vào những năm 1990 và bắt đầu tu luyện khi lên 9 tuổi. Tôi đã đi nhiều đường vòng trong tu luyện và vô cùng xấu hổ. Tôi muốn chia sẻ về quá trình tu luyện của mình từ khi còn là một đệ tử Đại Pháp trẻ tuổi đến trở thành một đệ tử Đại Pháp trưởng thành. Tôi hy vọng các học viên khác như tôi có thể nhận ra tầm quan trọng của việc trợ Sư chính Pháp qua việc làm ba việc trước khi thời gian còn lại kết thúc.

Mẹ tôi đắc Pháp vào năm 1996 khi tôi mới 5 tuổi. Tôi luôn tín Thần Phật. Tôi luôn nghĩ mình đặc biệt vì tôi bắt đầu có những ký ức về bản thân và môi trường xung quanh vào năm 2 tuổi. Cho đến khi tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tôi mới biết rằng Sư phụ đã che chở cho mình từ khi còn rất nhỏ. Tôi là một đệ tử Đại Pháp thời kỳ Chính Pháp và có nhân duyên với Đại Pháp. Thật vinh dự khi mang danh hiệu đó! Tôi cũng rất may mắn được biết đến Đại Pháp từ khi còn rất nhỏ.

Vào ngày 20 tháng 7 năm 1999, Giang Trạch Dân, cựu lãnh đạo Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ), đã phát động một chiến dịch bức hại trên toàn quốc đối với Pháp Luân Đại Pháp. Sự tàn bạo của cuộc đàn áp là chưa từng có trên phạm vi quốc tế. Khi đó tôi mới 8 tuổi và nghĩ: “Sao ĐCSTQ có thể bức hại Pháp Luân Đại Pháp? Tại sao cơ quan truyền thông lại tung tin tuyên truyền?“ Tôi không xem tin tức nữa kể từ khi nhận ra rằng tất cả các phương tiện truyền thông đều nói dối và người Trung Quốc đang bị lừa. Kể từ đó, tôi luôn nghĩ: “Nếu là một người trưởng thành, có lẽ mình sẽ lên Bắc Kinh để chứng thực Đại Pháp.” Mặc dù tính mạng có thể nguy hiểm, nhưng tôi sẵn sàng làm điều đó. Tôi muốn tìm công bằng cho Sư phụ và Đại Pháp.

Không sợ hãi và bình tĩnh trong khi chứng thực Đại Pháp

Năm 2006, tôi đăng ký vào một trường ngoại ngữ sau khi tốt nghiệp trung học cơ sở ở tuổi 15. Tôi đã rất tinh tấn trong thời gian này và làm tốt ba việc. Tôi nhớ một ngày nọ tôi đã bỏ cả một chồng tài liệu giảng chân tướng vào ba-lô trước khi đến trường và đã tặng tài liệu cho 50 bạn học cùng lớp. Tôi đã nói với họ sự thật về cuộc bức hại của ĐCSTQ và rằng Pháp Luân Đại Pháp là tốt.

Một trong những người bạn cùng lớp của tôi đã báo cáo tôi với giáo viên chủ nhiệm. Thầy chủ nhiệm khá không vui và nói: “Em tu luyện Pháp Luân Đại Pháp phải không? Em có biết rằng Pháp Luân Đại Pháp không tốt không? Còn ai khác trong gia đình em tu luyện Pháp Luân Đại Pháp không?” Tôi không sợ hãi và tiếp tục âm thầm phát chính niệm. Tôi nghiêm nghị nói với giáo viên: “Pháp Luân Đại Pháp dạy chúng ta làm người tốt hơn. ĐCSTQ đang phỉ báng Đại Pháp.” Thầy giáo rất không hài lòng và bỏ đi. Tôi tự hào về bản thân mình vì đã bảo vệ Pháp Luân Đại Pháp và nói cho các bạn cùng lớp cũng như giáo viên chân tướng phía sau cuộc bức hại.

Mặc dù còn trẻ, nhưng tôi khá tinh tấn. Tôi thường học Pháp và có chính niệm mạnh mẽ. Tôi không có nhiều chấp trước vào tình và luôn đối xử thiện với mọi người. Tôi sẽ luyện bài công pháp thứ năm trong hai giờ đồng hồ mỗi đêm sau khi những người bạn cùng phòng của tôi đã ngủ. Tôi cảm thấy mình tiến nhập vào trạng thái định và không còn cảm giác được chân. Nó giống như những gì Sư phụ mô tả trong cuốn Chuyển Pháp Luân. Tôi cảm thấy tuyệt vời và thoải mái như thể đang ngồi trong một chiếc vỏ trứng.

Sư phụ giảng:

“Chính niệm của đệ tử Đại Pháp có uy lực” (Chính niệm của đệ tử Đại Pháp có uy lực, Tinh Tấn Yếu Chỉ II)

Lúc đầu tôi không hiểu ý của Sư phụ. Mãi cho đến sau này, tôi mới nhận ra rằng chính niệm của đệ tử Đại Pháp là rất quan trọng. Trường chúng tôi tiến hành một buổi lễ kéo cờ của tà Đảng vào thứ Hai hàng tuần. Trong khi tiến hành buổi lễ, mọi người sẽ hát bài quốc ca của ĐCSTQ. Tôi từ chối hát và liên tục phát chính niệm. Lá cờ tà ác dường như bị mắc kẹt trên cột và không thể lên tới đỉnh. Hiệu trưởng đã quyết định hủy bỏ buổi lễ, và tôi rất vui. Tôi biết rằng chính niệm của mình đã khởi tác dụng! Từ đó trở đi, tôi nhận ra rằng chính niệm của người tu luyện có thể ước chế tà ác.

Tôi đã gặp rất nhiều trở ngại trong quá trình của luyện của mình và tôi hiểu rằng không có gì là ngẫu nhiên.

Sư phụ giảng:

“Bất kể chư vị nhận phải ma nạn lớn đến mấy, thống khổ lớn đến đâu, thì đều là việc tốt; vì chư vị tu luyện rồi mới xuất hiện [nó].” (Giảng Pháp tại Pháp hội New York năm 2008)

Có một năm, trên trán của tôi xuất hiện rất nhiều mụn. Nó tệ đến mức mọi người bảo tôi hãy đi gặp bác sĩ để kiểm tra. Tôi quan tâm đến ngoại hình của mình nên những nốt mụn trên mặt là một điều phiền toái. Tôi bắt đầu có những quan niệm người thường và tìm đến một bác sĩ Trung y để điều trị mụn nhọt của mình. Các bác sĩ đã kê nhiều loại thuốc, và sau khi dùng chúng, mụn của tôi thậm chí còn tệ hơn và tôi cảm thấy buồn ngủ cả ngày.

Tôi nhận ra rằng thay vì hành xử như một người tu luyện, tôi đã xem mình như người thường. Tôi nhớ đến một đoạn Pháp trong bài giảng của Sư phụ trong sách Chuyển Pháp Luân.

Sư phụ giảng:

“Nói vui thế này, các cô nương trẻ tuổi đều trang điểm, muốn da dẻ trắng trẻo hơn, đẹp hơn. Tôi nói rằng chư vị tu luyện công pháp tính mệnh song tu một cách chân chính, [thì] tự nhiên đạt được điều ấy; bảo đảm là chư vị không [cần] trang điểm.” (Bài giảng thứ năm, Chuyển Pháp Luân)

Tôi quyết định nghe lời Sư phụ. Tôi đã vứt bỏ tất cả các loại thuốc và kiên trì luyện công. Vào một ngày nọ, trong khi luyện bài công pháp thứ hai, tôi cảm thấy tất cả các nốt mụn của mình biến mất và trán của tôi trở nên trắng hơn. Tôi nghĩ đó là một phép màu! Nhiều bạn của tôi sau đó hỏi tôi chuyện gì đã xảy ra và ngạc nhiên rằng tôi không có bất kỳ vết sẹo nào do mụn.

Tôi đã xem mình là người tu luyện và có thể đối đãi mọi việc bằng tâm từ bi. Tôi học cách hướng nội và đề cao tâm tính của mình bất cứ khi nào gặp khổ nạn. Tôi đã chiểu theo nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn và đồng hóa với Đại Pháp.

Sư phụ giảng:

“Chư vị là học sinh thì nên phải học tập cho tốt” (Giảng Pháp tại Pháp hội Houston [1996])

Vì vậy, ngoài việc làm tốt ba việc, tôi còn là một học sinh chăm chỉ. Khi các bạn cùng lớp đến quán cafe Internet để xem TV và chơi game trong những ngày cuối tuần, thì tôi ở lại trường để học. Thầy hiệu trưởng thậm chí còn khen ngợi tôi trước toàn trường vì là học sinh duy nhất học trong những ngày cuối tuần. Thầy nói rằng tôi là một học sinh gương mẫu.

Một cuộc thi hùng biện được tổ chức tại trường của tôi và tôi được chọn là một trong những thí sinh. Tôi đã vào được bán kết và chung kết. Hôm đó có khoảng 2.000 giáo viên và học sinh có mặt, và tôi khá hồi hộp. Sau khi bước lên bục và nghĩ về việc các học viên Đại Pháp là vai diễn chính trong thế giới này, tôi bắt đầu rất tự tin. Sự lo lắng của tôi ngay lập tức biến mất và tôi nói chuyện rất tự tin và làm rất tốt. Tôi rất bình tĩnh khi các giáo viên đặt câu hỏi và họ đánh giá cao về tôi. Khi các giáo viên thông báo rằng tôi đứng thứ nhất, tất cả mọi người trong khán phòng đều vỗ tay.

Vào lúc đó, tôi hiểu rằng Sư phụ đang khích lệ mình giảng chân tướng ở trường. Tôi từng rất nhút nhát trong lớp, vì vậy việc có thể phát biểu trước 2.000 người quả thực là điều không tưởng. Tôi trở nên vui vẻ và tự tin hơn trong cuộc sống sau khi giành giải nhất cuộc thi hùng biện. Tôi biết rằng Sư phụ đang khích lệ tôi tinh tấn hơn trong tu luyện.

Con xin cảm tạ Sư phụ từ bi vĩ đại giúp con khai mở trí huệ! Con xin cảm tạ Ngài!

Sư phụ nói với tôi: Không có đủ thời gian

Cách đây nhiều năm, khi tôi tinh tấn tu luyện, tôi có một giấc mơ về Sư phụ. Sư phụ đến nhà tôi và có nhiều người đang ở xung quanh tôi. Hoàn cảnh quá ồn ào và tôi không thể hiểu được Sư phụ đang nói gì. Tôi chỉ nghe Sư phụ nghiêm nghị nói: “Không có đủ thời gian! Không có đủ thời gian!”

Giấc mơ rất thật và tôi đã kể lại với mẹ về điều nó. Mẹ tôi nói rằng Sư phụ đang điểm ngộ cho tôi để nắm bắt thời gian tu luyện. Tôi đột nhiên nhớ đến các phần bài giảng của Sư phụ sau khi thảo luận về giấc mơ của mình với mẹ.

Sư phụ giảng:

“Tôi vẫn là nói câu ấy: trượt ngã rồi đừng nằm ở đó, mau đứng lên đi thôi!” (Giảng Pháp vào Tết Nguyên Tiêu năm 2003)

“Do đó, mọi người cần tận dụng thời gian, vào quá trình thời gian cuối cùng khi còn chưa kết thúc này, mọi người phải làm sao cho xứng với chính mình, thực hiện cho tốt những việc cuối cùng.” (Giảng Pháp tại Pháp hội vùng đô thị New York [2003], Giảng Pháp tại các nơi III)

“Tôi trì hoãn thời gian này, cũng chính là cho chư vị, để chư vị nhanh chóng làm đi!” (Giảng Pháp tại Pháp hội New York 2016)

“trên thực tế tôi trân quý chư vị còn hơn cả chư vị [trân quý] bản thân mình!” (Tống khứ chấp trước cuối cùng, Tinh Tấn Yếu Chỉ II)

Sư phụ từ bi vĩ đại đang cấp cho các đệ tử Đại Pháp nhiều cơ hội tu luyện hơn.

Nhiều chúng sinh ở độ tuổi của chúng tôi vẫn chưa được cứu. Điều này không có nghĩa là chúng ta nên làm tốt hơn nữa trong việc giảng chân tướng sao? Tôi muốn nhân cơ hội này để nói vài lời với các đệ tử Đại Pháp cùng tuổi với tôi: “Chúng ta cần chứng thực Pháp bằng cách giảng chân tướng, trợ Sư chính Pháp và hoàn thành thệ ước tiền sử của mình. Nếu không, sao chúng ta có thể đối diện với chính mình vào ngày đại viên mãn? Có lẽ nếu thực sự không có đủ thời gian, nó sẽ thực sự giống như những gì Sư phụ đã giảng.

Sư phụ giảng:

“[Những ai] không viên mãn được, đến ngày đó chư vị ngồi đấy mà khóc! [Những ai] không tu tốt, tôi thấy có khóc cũng đã quá muộn rồi.” (Giảng Pháp tại Pháp hội vùng đô thị New York [2003], Giảng Pháp tại các nơi III)

Loại bỏ chấp trước, xóa WeChat và TikTok

Trang Minghui.org đã nhắc nhở các học viên Pháp Luân Đại Pháp gỡ cài đặt các phần mềm gián điệp như WeChat, QQ, TikTok, Kwai và các phần mềm khác vào năm 2018. Các học viên Pháp Luân Đại Pháp không chỉ nên gỡ cài đặt các ứng dụng nêu trên, chúng ta cũng nên xóa các ứng dụng Trung Quốc khác như Youku, iQiyi, Tencent Video và QQ Music.

WeChat và TikTok là các ứng dụng do ĐCSTQ tà ác khống chế. Những ứng dụng này lôi kéo mọi người vào một thế giới ảo gây lãng phí rất nhiều thời gian. Cựu thế lực muốn sử dụng phương pháp này để ngăn cản chúng ta học Pháp. Chúng ta cần nghiêm khắc với chính mình. Tôi quyết định gỡ cài đặt các ứng dụng này và nghe theo Sư phụ.

Trong quá trình gỡ cài đặt các ứng dụng này, nhiều chấp trước như hiển thị, hoan hỷ, và tật đố nổi lên. Tôi cảm thấy trường không gian của mình đã được thanh lý các vật chất xấu sau khi các ứng dụng bị xóa. Tôi đã có thể nhập định khi đả tọa, học Pháp nhiều hơn và trở nên giống người tu luyện hơn. Chỉ khi tin vào Sư phụ và tin vào Pháp, chúng ta mới có thể bước đi tốt trên chặng đường cuối cùng của tu luyện.

Tôi đã được Sư phụ bảo hộ từ khi còn nhỏ và đã trưởng thành trong tu luyện. Tôi sẽ không để Sư phụ thất vọng. Các học viên trẻ Pháp Luân Đại Pháp từ Trung Quốc sẽ xứng đáng với ân cứu độ từ bi của Ngài. Chúng con sẽ học Pháp nhiều hơn và học Pháp tốt. Chúng con sẽ tuân theo lời dạy của Ngài và tinh tấn hơn! Chúng con sẽ làm tốt ba việc, cứu nhiều chúng sinh hơn, bắt kịp tiến trình Chính Pháp và loại bỏ hoàn toàn những chấp trước, quan niệm, cảm xúc, ham muốn và suy nghĩ tiêu cực của con người. Chúng con sẽ đồng hóa với nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn và nỗ lực tinh tấn để xứng đáng với danh hiệu đệ tử Đại Pháp. Chúng con sẽ thực hiện thệ ước lịch sử của mình và trở về nhà cùng Sư phụ.

Con xin cảm tạ Sư phụ vì ân cứu độ từ bi của Ngài!

Tạ ơn Sư phụ!

Bài viết chỉ thể hiện quan điểm hoặc nhận thức của tác giả. Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2022/1/13/434561.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2022/3/3/199382.html

Đăng ngày 09-06-2022; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share