Bài viết của Kiều Kiều, một tiểu đệ tử Đại Pháp ở Đài Loan

[MINH HUỆ 12-03-2022] Con đang học lớp bốn ở trường tiểu học. Con bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào tháng 5 năm 2021 khi con đang học lớp ba. Một ngày nọ, con nhìn thấy cuốn sách Chuyển Pháp Luân trên bàn của cô giáo, con liền hỏi cô: “Cô ơi, hình như cuốn sách này dạy chúng ta làm người tốt đúng không ạ? Cô cho con mượn cuốn sách này được không ạ?“ Cô giáo con đã đồng ý và con liền bắt đầu đọc sách. Lớp học rất ồn ào vì lúc ấy là cuối giờ học, nhưng sau khi đọc Luận ngữ trong khoảng một phút, tâm của con bắt đầu tĩnh lại, như đang bước vào một không gian khác không có bóng người. Đó là một cảm giác rất dễ chịu.

Cô giáo đã hướng dẫn con tập bài công pháp thứ năm của Pháp Luân Đại Pháp. Lần đầu tiên đả tọa, chân của con rất đau. Kiên trì tập luyện một thời gian, chân của con đã không còn đau nữa. Bây giờ vào giờ nghỉ trưa con thường cùng các bạn xếp bằng đả tọa, cảm thấy vô cùng dễ chịu.

Một lần, con cảm thấy chóng mặt, liền xuống lầu để tới phòng y tế của trường, trên đường đi, con liên tục niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo.” Một lúc sau cơn chóng mặt đã biến mất, con cảm thấy thật sự thần kỳ.

Một lần khác, vào buổi trưa trong khi ngồi xếp bằng và hay tay cầm cuốn Chuyển Pháp Luân, chớp mắt một cái, đột nhiên con thấy chữ trong sách đều phát ra ánh sáng vàng kim. Thật thần kỳ. Đây đều là sự việc chân thực, tuyệt đối không phải là mê tín.

Mỗi khi tức giận hoặc mất bình tĩnh, con liền không ngừng niệm bài “Khổ kỳ tâm chí” trong cuốn “Hồng Ngâm,” càng niệm càng thấy dễ chịu, càng niệm càng thấy bình tĩnh hơn. Một lần, có bạn học dùng cán chổi đánh vào chân con, con tức giận yêu cầu bạn ấy xin lỗi, nhưng đột nhiên con nhớ lại đoạn Pháp mà Sư phụ giảng:

“Trong khi vị này [nhục] mạ, hiếp đáp người khác, vị này chính là đã lấy đức cấp cho người kia.” (Bài giảng thứ nhất, Chuyển Pháp Luân)

Sau đó bạn học của con lại dùng cán chổi đánh vào chân con một lần nữa, nói rằng sẽ không xin lỗi. Con cũng không tranh cãi với bạn ấy và nói: “Không sao.” Sau khi rời đi, con cảm thấy rất vui vì biết rằng mình đã nhận được thêm đức.

Một lần con dùng máy hút bụi để dọn dẹp ở nhà, nhưng ba của con lại trách nhầm con, nói rằng con không hề dùng máy hút bụi, hơn nữa còn mắng con. Con cảm thấy thật bất công khi bị đối xử như vậy và đã khóc. Nhưng con không trách ba vì con biết ông đang giúp con tiêu nghiệp và có thêm đức. Ngoài ra, trước đây mỗi lần ăn cơm xong, con đều không chủ động dọn dẹp bát đĩa, mẹ con luôn trách mắng con vì điều này. Sau khi đọc đoạn Pháp dưới đây của Sư phụ, con biết mình đã sai và đã chủ động dọn dẹp bát đĩa:

“Tất nhiên, chúng ta tu luyện trong xã hội người thường, [thì] hiếu kính cha mẹ, dạy dỗ con cái đều cần phải [làm]; tại các hoàn cảnh đều đối xử tốt với người khác, lấy Thiện đãi người, huống là thân nhân chư vị. Đối với ai cũng vậy, đối với cha mẹ, đối với con cái đều tốt, ở đâu cũng cân nhắc đến người khác; cái tâm ấy không phải là tự tư, mà là tâm từ thiện, là từ bi (Bài giảng thứ sáu, Chuyển Pháp Luân)

Trên đây là một số sự việc con đã gặp sau khi đắc Pháp. Con muốn nói với mọi người rằng, chỉ cần trong tâm luôn có Chân-Thiện-Nhẫn trong tâm, chúng ta sẽ nhận được phúc báo suốt đời. Con hy vọng mọi người đều có thể đọc cuốn Chuyển Pháp Luân vì đây là một cuốn bảo thư. Pháp Luân Đại Pháp mang lại trăm điều lợi và không có một điều hại nào cả!

Bài viết chỉ thể hiện quan điểm hoặc nhận thức của tác giả. Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2022/3/12/台湾小弟子-“这本书在教人善良”-439417.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2022/4/17/199949.html

Đăng ngày 29-05-2022; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share