Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 19-01-2022 ] Tôi cùng một đồng tu tới chợ để giảng chân tướng cho mọi người vào dịp cuối tuần. Đồng tu nói rằng anh ấy trước đây đã giảng chân tướng cho một chủ quầy hàng cụ thể, nhưng người chủ quầy hàng này vẫn không thoái Đảng Cộng sản Trung Quốc và các tổ chức Đoàn, Đội của nó; do vậy anh ấy đề nghị tôi thử tiếp cận. Tôi bước tới quầy hàng và nói rằng tôi muốn mua một ít rau, và tôi nhân cơ hội này để giảng chân tướng cho anh ấy về Pháp Luân Đại Pháp. Người chủ quầy hàng lắng nghe, lẩm bẩm điều gì đó và gật đầu đồng tình. Tuy nhiên khi tôi nói với anh ấy về việc thoái ĐCSTQ, anh ấy lại trở nên im lặng. Tôi không biết anh ấy hiểu lầm chỗ nào. Tôi nói với anh rằng tôi sẽ dạo quanh chợ và trở lại mua sau.

Khi tôi quay lại quầy hàng của anh ấy, tôi nói rằng tôi quay lại để mua rau. Thấy là tôi, anh ấy nói: “Anh thực sự quay lại để mua.” Tôi nói với anh ấy: “Tôi tu Chân-Thiện-Nhẫn, tôi có thể thất hứa sao? Thực sự thì khi tôi nói với anh về việc thoái ĐCSTQ, nó thực sự là vì lợi ích của chính anh.” Ngay khi tôi nói dứt lời, người chủ quầy hàng nắm chặt tay và nói: “Tôi thoái, tôi thoái.” Động thái đột ngột của anh ấy khiến tôi giật mình. Một người đã không thoái xuất, mặc dù được nghe chân tướng từ rất lâu, thực sự lại thoái chỉ bởi vì tôi đã giữ lời hứa. Điều này cho thấy tầm quan trọng trong hành vi của các học viên Đại Pháp.

Sư phụ Lý (nhà sáng lập của Pháp Luân Đại Pháp) đã đề cập tới trong hầu hết các bài giảng rằng chúng ta phải học Pháp nhiều hơn và tu luyện bản thân thật tốt để có thể làm tốt việc cứu người. Khi tôi đọc trên Tuần báo Minh Huệ rằng một số học viên giảng chân tướng hầu như mỗi ngày, và thuyết phục một lượng lớn người thoái Đảng và các tổ chức Đoàn, Đội của nó, tôi vô cùng ngưỡng mộ họ.

Xóa bỏ những hiểu lầm

Từ khi bắt đầu tu luyện, tôi đã cố gắng giải tỏa những hiểu lầm. Năm ngoái, tôi tìm được một công việc có lịch làm việc tốt hơn. Thời gian bắt đầu vào buổi sáng muộn hơn, và nơi làm việc cách nhà tôi chưa đầy 20 phút đi bộ. Một số ngày tôi đi sớm để giảng chân tướng cho mọi người trên đường đi làm. Bây giờ, nhiều người biết rằng Đại Pháp là tốt và hiểu rằng ĐCSTQ đang bức hại môn tập một cách vô cớ. Tuy nhiên, họ không thoái ĐCSTQ. Nó có lẽ là bởi vì họ không đặt nặng vấn đề này, hoặc họ có những hiểu lầm nào đó mà các học viên cần làm sáng tỏ. Với những người này, chỉ cần chúng ta giảng chân tướng cho họ và làm sáng tỏ những nghi ngờ của họ, họ sẽ lập tức thoái ĐCSTQ.

Có lần tôi nhận thấy một người đàn ông khoảng 60 tuổi đang ngồi trên ghế dài ven đường, vì vậy tôi bước tới chào hỏi ông ấy và đưa cho ông một tấm bùa giảng chân tướng Đại Pháp. Người đàn ông này nói rằng ai đó cũng đã đưa cho ông ấy một cái và ông đã để nó ở nhà. Nghe nói rằng một học viên đã giảng chân tướng cho ông ấy, tôi đã hỏi: “Chú ơi, vì chú biết rằng Pháp Luân Đại Pháp là tốt, vậy chú đã thoái ĐCSTQ chưa?” Ông ấy nói chưa, và tôi hỏi ông ấy lý do tại sao. Ông ấy nói rằng ĐCSTQ không thể bị ai soán vị. Nghe thấy vậy, tôi biết nghi ngờ của ông ấy ở đâu, và tôi nhớ lại những gì Sư phụ đã giảng trong “Giảng Pháp nhân ngày Pháp Luân Đại Pháp Thế giới.”

Dựa trên hiểu biết của bản thân, tôi hỏi ông ấy: “Qua biết bao nhiêu triều đại, có triều đại nào không có thời kỳ huy hoàng và hưng thịnh đâu. Và trong những thời kỳ đó, ai có thể nghĩ rằng triều đại của họ sẽ bị sụp đổ cơ chứ. Tuy nhiên, sau một thời gian, triều chính của họ trở nên thối nát, đạo đức suy đồi và họ làm rất nhiều việc xấu. Theo cách này, triều đại đó dần dần kết thúc, và triều đại tiếp theo xuất hiện. Chú có thể thấy rằng ĐCSTQ cũng đã đi đến trạng thái thoái hóa này.”

Sau đó tôi nói về các phong trào chính trị và bạo lực khác nhau mà ĐCSTQ đã tiến hành kể từ khi thành lập, và tôi thảo luận về vụ tự thiêu trên quảng trường Thiên An Môn, được dàn dựng để kích động thù hận với Pháp Luân Đại Pháp. Tôi cũng nói với ông ấy rằng các quan chức chính phủ tham nhũng không thực sự làm việc vì dân. Khi mọi việc diễn tiến tới trạng thái này, đã đến lúc ĐCSTQ sắp sụp đổ rồi. Tôi nói về việc đại dịch hiện giờ và tất cả các thảm họa khác xảy ra là vì nguyên nhân này, và tất cả những người này đã gia nhập các tổ chức của ĐCSTQ nhưng vẫn chưa thoái xuất sẽ bị đào thải. Tôi nói với ông ấy rằng bởi vì vậy, ông ấy nên thoái ĐCSTQ để được bình an. Sau đó tôi nói về tảng đá ở Quý Châu có sáu ký tự ẩn trên đó (“Trung Quốc cộng sản Đảng vong”) và nói với ông ấy rằng thời điểm hiện tại là một cơ hội trời ban cho chúng ta – vì vậy chúng ta nên trân trọng nó. Ông ấy cuối cùng đã hiểu và đồng ý thoái ĐCSTQ.

Trong một lần khác, tôi để ý thấy một thanh niên trẻ khoảng 30 tuổi, đang ngồi trên ghế dài ăn dứa. Tôi nghĩ thật kỳ quặc khi ăn dứa ở đây trong thời tiết mùa đông này, vì vậy tôi cảm thấy rằng cậu ấy hẳn ở đó để nghe chân tướng. Tôi tiến tới đưa cho cậu ấy một thẻ nhớ với thông tin về Đại Pháp trong đó, và giới thiệu về những nội dung trong thẻ nhớ cho cậu ấy. Sau khi nhận thẻ nhớ, cậu ấy nói rằng cậu đã có phần mềm để vượt tường lửa internet của chính phủ Trung Quốc, do vậy cậu ấy hiểu về Pháp Luân Đại Pháp. Tôi hỏi cậu ấy liệu cậu ấy đã thoái Đảng chưa, và cậu ấy trả lời chưa. Chỉ vài câu nói, cậu ấy cũng đã thoái ĐCSTQ.

Một lần, tôi giảng chân tướng cho một giáo viên đã nghỉ hưu. Vị giáo viên này nói rằng cô ấy rất tin vào những gì tôi nói, nhưng cô vẫn chưa rõ về một vấn đề. Cô ấy biết rằng ai làm việc xấu sẽ chịu quả báo, nhưng cô tự hỏi tại sao một số đứa trẻ chưa làm điều xấu đã phải chịu quả báo. Tôi nói với cô ấy rằng trong suốt nhiều kiếp luân hồi khác nhau, mọi người đã làm nhiều việc xấu, và do đó phải trả giá cho những việc làm xấu đó trong đời này. Trời rất công bằng và sẽ không xử tệ với người tốt, hay bỏ qua kẻ xấu. Sau khi nghe vậy, cô ấy đã hoàn toàn đồng tình và đồng ý thoái ĐCSTQ.

Đề cao trong tu luyện: Giải quyết các vấn đề

Đôi khi, tôi không gặp bất kỳ ai hữu duyên trong nhiều ngày. Và một số người sẽ không thoái, mặc dù tôi đã giảng chân tướng cho họ. Khi những tình huống này xảy ra, tôi biết rằng tôi cần phải đề cao trong tu luyện của mình.

Một ngày, con gái tôi gọi cho tôi từ văn phòng của cháu và nhờ tôi mang một hộp bưu kiện chuyển phát nhanh xuống dưới tầng bởi vì người chuyển phát nhanh sắp xuống tầng dưới. Tôi đã mang chiếc hộp đó xuống cầu thang, nhưng không thấy ai ở đó; do vậy tôi đã gọi cho người vận chuyển. Người vận chuyển nói rằng họ không biết về việc giao hàng này. Tôi gọi cho con gái, và cháu đã cố gắng liên lạc với công ty chuyển phát nhưng không được.

Ngày hôm đó, nhiệt độ xuống dưới 0 độ C nên trời rất lạnh. Vì tôi không mặc áo khoác nên tôi bị lạnh đến phát rùng mình. Trong lòng tôi vừa định phàn nàn về con gái mình và người giao hàng thì ngay lập tức tôi nhận ra làm như vậy là không đúng. Tôi biết rằng đây là lúc để tôi loại bỏ chấp trước của mình. Tôi nên hiểu và thấy thoải mái thay vì phàn nàn. Vì vậy, tôi đã bảo con gái rằng tôi sẽ mang hộp đó tới trạm chuyển phát nhanh trên đường đi làm sau đó và tôi sẽ gửi bưu kiện đi. Thực sự, tôi không muốn ra khỏi nhà sớm ngày hôm đó, vì thời tiết rất lạnh. Vì vậy, tôi sẽ không gặp bất kỳ ai để giảng chân tướng. Cuối cùng, để gửi được bưu kiện, tôi phải ra khỏi nhà từ sớm.

Trên đường đi, tôi nhìn xung quanh. Có hai người đang trượt trên mặt băng của một con sông nhỏ cách đó không xa, nhưng trên đường không một bóng người. Tôi hơi thất vọng và nghĩ rằng thật tốt nếu tôi có thể gặp một người trẻ tuổi bởi vì tôi có một thẻ nhớ trong túi của mình (tôi thường đưa thẻ nhớ cho những người trẻ tuổi vì hầu hết những người trẻ tuổi biết cách lên mạng). Mặc dù vậy, tôi vẫn bước chậm rãi. Khi tôi quay đầu lại, tôi thấy một người đang đi về phía tôi. Mặc dù người đó đeo khẩu trang và đội mũ lưỡi trai, nhưng cách cậu ấy bước đi dường như cậu ấy là một người trẻ tuổi. Tôi thầm cảm ơn Sư phụ và vội vã đi tới.

Tôi đưa cho người thanh niên chiếc thẻ nhớ và bảo với cậu ấy rằng nó miễn phí và giải thích nội dung cho cậu ấy. Cậu ấy vui vẻ nói rằng bà của cậu ấy cũng tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Sau đó, tôi hỏi cậu ấy: “Vậy thì chắc hẳn cháu đã thoái ĐCSTQ rồi. Cậu ấy hỏi tôi: “Việc thoái xuất khỏi các tổ chức của ĐCSTQ có nghĩa là gì?” Vì vậy tôi nói: “Nó có nghĩa là thoái ĐCSTQ, Đoàn Thanh niên và Đội Thiếu niên Tiền phong. Bà cháu chưa nói với cháu điều đó trước đây sao?” Cậu ấy nói không, vì bà cậu sống ở một tỉnh khác. Tôi giải thích cho cậu ấy lý do tại sao cậu ấy cần thoái xuất khỏi các tổ chức của ĐCSTQ. Cậu ấy nói rằng cậu đã tham gia cả Đoàn và Đội. Sau đó cậu ấy đã thoái cả hai tổ chức này và hứa sẽ cho bố mẹ và bạn bè xem thẻ nhớ. Cậu ấy thậm chí còn bắt tay tôi để chào tạm biệt.

Liễu giải ĐCSTQ dựa trên hành vi của các học viên

Từ Pháp, chúng ta đều biết rằng chúng sinh không bao giờ có thể thực sự liễu giải được Đại Pháp và các học viên Đại Pháp. Họ chỉ đạt được nhận thức về Đại Pháp dựa trên hành vi của chúng ta. Vì vậy, tôi rất chú ý đến hành vi cá nhân của mình. Vài năm trước, khi tôi ra ngoài phát đĩa Thần Vận cùng một đồng tu, chúng tôi đã gặp ba người trong một ngôi làng. Tôi đưa cho họ chiếc đĩa và nói với họ rằng màn biểu diễn này thể hiện văn hóa truyền thống của Trung Quốc. Tôi nói rằng các chương trình thuần thiện thuần mỹ, và xem rất hay. Một người trong số họ hỏi lớn và liên tục rằng đây có phải là Pháp Luân Đại Pháp không. Hai người còn lại cũng mở to mắt chăm chú nhìn chúng tôi chờ đợi câu trả lời của tôi. Tôi hơi giật mình, nhưng tôi lập tức trấn tĩnh và nói với giọng chắc nịch: “Sư phụ của chúng tôi dạy chúng tôi phải từ bi, và mọi người khắp nơi trên thế giới đều kính trọng Ngài.” Người đó lập tức trở nên im lặng và cả ba người họ cùng lúc cúi đầu nhìn vào chiếc đĩa, như thể họ đang bị đóng băng. Tôi biết rằng những lời nói của mình chứa đầy chính niệm kiên định và đã giải thể tà ác đằng sau họ.

Lòng từ bi của Sư phụ là vô hạn

Trong vài ngày sau khi bài kinh văn “Hãy tỉnh” của Sư phụ được đăng, tôi đã đọc nó vài lần mỗi ngày. Tôi cảm nhận sâu sắc rằng thời gian rất hữu hạn, và lòng từ bi của Sư phụ là vô hạn. Một ngày nọ, sau khi đọc lần nữa bài kinh văn này, tôi nghĩ về nó và cảm thấy rằng tôi đã làm quá ít và tôi còn cách quá xa với những gì Sư phụ yêu cầu. Do đó, tâm trạng của tôi thực sự rất tệ. Vì tôi không trong trạng thái tốt, tôi cảm thấy không muốn học Pháp, vì vậy tôi đi ngủ rất sớm.

Trong lúc lơ mơ, tôi đột nhiên cảm thấy rằng mình đang bay và dường như tôi thấy nhiều núi cao và thung lũng lớn. Có nhiều tầng, và có những người ở các tầng. Tôi cảm thấy rất lạ. Khi tôi bay, tôi tự hỏi nơi này là đâu và khi nào thì chủ ý thức của tôi ly thể. Điều này là do trong quá khứ, khi chủ ý thức của tôi ly thể, tôi biết rõ ràng nó xảy ra khi nào. Vì vậy, tại sao lần này tôi lại không biết? Tôi tự hỏi, có phải chủ nguyên thần của mình đang bay không? Tôi cần xác minh đó là chủ nguyên thần của mình. Vì vậy, tôi đã nhẩm đọc thuộc một đoạn Pháp trong cuốn Chuyển Pháp Luân. Một khi tôi chắc chắn rằng đây là bản thân mình, tôi mới thấy thoải mái. Tôi đột nhiên hiểu rằng đó là Sư phụ đang khích lệ tôi không được buồn phiền. Tôi biết rằng con đường mà tôi đã đi, và tất cả những việc mà tôi đã làm, mọi thứ đều do Sư phụ an bài. Nó chỉ phụ thuộc vào cách tôi bước đi như thế nào, cách tôi làm mọi việc và làm cho tốt điều đó. Sư phụ đã để lại tất cả uy đức cho chúng ta. Tạ ơn Sư phụ!

Bài viết này chỉ thể hiện quan điểm cá nhân của tác giả. Mọi nội dung đăng tải trên Minghui.org đều thuộc bản quyền của trang Minh Huệ. Minh Huệ sẽ biên tập lại các nội dung trực tuyến theo định kỳ và những dịp đặc biệt.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2022/1/19/436955.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2022/3/14/199527.html

Đăng ngày 23-05-2022; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share