Bài viết của Thánh Phương, đệ tử Pháp Luân Đại Pháp ở Đại Lục

[MINH HUỆ 03-03-2022] Năm nay tôi 66 tuổi, đã đắc Đại Pháp vào năm 1995. Hơn 20 năm nay, có thể bình ổn bước đi trên con đường tu luyện, hoàn toàn dựa vào sự từ bi bảo hộ của Sư tôn và sự chỉ đạo của Đại Pháp. Sau đây tôi nói một chút về những gì xảy ra trong hoàn cảnh dịch bệnh mấy năm gần đây, và tôi đã vượt qua như thế nào.

1. Dịch bệnh không ngăn được con đường tu luyện

Đầu năm 2020, do sự lây lan nhanh chóng của dịch bệnh, tiểu khu bắt đầu hạn chế mọi người ra vào, còn phong tỏa tiểu khu. Một số cổng lầu còn bị đóng đinh, tình hình rất nguy cấp, chúng tôi phải làm sao đây?

Các đồng tu chia sẻ, bàn bạc, mọi người đạt được sự đồng thuận, chính vì mang sứ mệnh trợ Sư chính Pháp, cứu độ chúng sinh, nên đệ tử Đại Pháp chúng ta mới trở thành chỉnh thể có mối liên hệ chặt chẽ không thể tách rời.

Hình thức tu luyện Chính Pháp của chúng ta hôm nay là chưa từng có trong lịch sử, hơn nữa tu luyện Chính Pháp yêu cầu chỉnh thể đệ tử Đại Pháp phối hợp lẫn nhau. Sắp xếp chính lại cơ điểm, kiên định chính niệm bước ra. Chúng tôi sắp xếp mới lại hình thức phối hợp lẫn nhau, nhóm học Pháp vốn có vài người, nay thay đổi thành một nhóm hai người ở gần, tiểu khu chúng tôi có hơn 60 tòa nhà, mỗi người phụ trách năm toàn nhà, và phát tài liệu chân tướng bất cứ lúc nào, v.v.. Hành động một mình, giữ vững bản thân. Khi ở nhà, phát chính niệm nhiều hơn, tốt nhất là phát đủ mỗi lần trọng điểm, nếu có thời gian thì bắt đầu học thuộc “Chuyển Pháp Luân”, có chuyện gì thì liên hệ đơn tuyến, và phối hợp chỉnh thể.

Kể từ đó, tôi bắt đầu học thuộc “Chuyển Pháp Luân”, mỗi ngày học thuộc hai đoạn, cho đến nay đã học thuộc hơn hai lượt sách.

2. Sự thay đổi của chồng

Chồng tôi là người rất chính trực, rất có trách nhiệm với gia đình, cũng rất tốt với tôi, tôi trong nhà nói một thì không nói hai. Từ sau khi dịch bệnh bùng phát, ông ấy đã thay đổi thành một con người khác, vì ông ấy là trưởng tòa nhà, quản lý hơn 200 hộ dân. Trong thời gian dịch bệnh, ông ấy thường đi làm nhiệm vụ, đứng ở điểm chặn. Do bị tuyên truyền giáo dục ở tiểu khu và trên đường phố, mỗi ngày về nhà đều nói với tôi về tình hình phòng chống dịch bệnh v.v..

Dịch bệnh vẫn không ngừng lây lan, những điều tuyên truyền trong đầu ông ấy ngày càng nặng, mỗi ngày về nhà đều cãi nhau với tôi, thân thể ông ấy cũng ngày càng bất hảo, mỗi ngày than ngắn thở dài, uống thuốc hay tiêm cũng không khỏi. Tôi là người tu Đại Pháp, chiểu theo Chân-Thiện-Nhẫn làm người tốt, tôi nhẫn chịu những lời cằn nhằn của ông ấy, dùng từ bi và thiện niệm đối đãi ông ấy.

Đầu tiên tôi hướng nội tìm, tôi nhận thấy trong những năm qua, tôi coi thường chồng, luôn ghét bỏ ông ấy vì tính hẹp hòi, quá bất lực, quá thật thà, không thể gánh vác như trụ cột. Những thứ văn hóa ác đảng trong tôi rất nặng, ví như: nói chuyện cao giọng, ngữ khí nặng, thích chỉ trích, khẩu khí mạnh mẽ, nắm chắc một chút điểm yếu của chồng liền không buông, nói ông ấy cái này không tốt, cái kia không được v.v.. Tâm tranh đấu, tâm tật đố xen lẫn với tâm oán hận, tất cả đều bộc phát. Kỳ thực khi tôi nói đạo lý với ông ấy, không phải thật tâm muốn tốt cho ông ấy, không phải chân thiện, mà là giả thiện. Tôi đã trút giận với chiêu bài muốn tốt cho ông ấy. Vị tha là giả, vị tư vị ngã là thật, đây còn là người tu luyện tu chân không?

Khi tôi nhận ra điểm này, tôi tức khắc thở ra một hơi dài từ sâu trong tâm. Khi tôi học thuộc Pháp, một ý niệm đã đến, đây là oán khí ngàn năm, tôi lập tức cảnh giác: A! Đây là oán tích tụ ngàn năm! Mỗi lần ông ấy cãi vã với tôi, tôi đều nhẫn trong nước mắt, không có đạt đến tiêu chuẩn của người tu luyện. Lần này Sư phụ nhìn thấy tâm tính tôi đề cao, nên giúp tôi bài xuất oán khí, cảm tạ ân Sư tôn!

Từ trong Pháp, tôi ngộ rằng: cựu thế lực, tà linh cộng sản gieo rắc vật chất bại hoại là oán hận lên thân mỗi người ở thế gian, khiến người người trở thành thù địch, tạo nghiệp vô số, hủy diệt nhân loại, tôi không thể lại mắc lừa cựu thế lực.

Thực chất, chồng giúp tôi tu luyện, tôi nhất định phải chuyển quan niệm, dùng Đại Pháp làm tiêu chuẩn để đo lường. Nhìn ngược lại vấn đề: Chồng tôi là một người rất tốt, tính cách ôn hòa, lương thiện, trung thực, hiền hậu. Chính vì thời gian này bị tà đảng tuyên truyền tẩy não, trở thành một con người khác, duyên phận của chúng tôi rất lớn, tôi không thể mắc bẫy tà đảng mà hủy đi ông ấy. Tôi phát chính niệm mạnh mẽ: Toàn diện phủ định an bài tà ác của cựu thế lực, chỉ bước đi trên con đường an bài của Sư phụ, tiêu trừ độc tố, tất cả nghiệp lực, vật chất hủ bại của văn hóa tà đảng trong trường không gian của chồng và tôi. Để chồng thanh tỉnh minh bạch chân tướng và được cứu độ.

Sau khi phát chính niệm được mấy hôm, chồng đã thay đổi rõ ràng: Không còn hiện tượng than ngắn thở dài cả ngày như trước đây, từ từ ông ấy cũng cầm sách Đại Pháp lên đọc, tình trạng thân thể ông ấy cũng tốt.

Buổi tối ngày 10 tháng 7 năm 2021, tôi vừa về nhà, ông ấy vui vẻ nói với tôi rằng: Hôm nay tiểu khu và các tuyến đường kết hợp kiểm tra những người chưa tiêm phòng, khi lên đến nhà chúng ta, tôi vừa sắp nói ra mình, thì người đầu tiên gõ cửa nhà chúng ta đã chộp lấy tôi và nói nhỏ: “Hãy nói rằng anh ở một mình.” Sau đó, tôi phải quét mã bằng điện thoại di động của mình cho những người phía sau xem và nói: “Vẫn là mã vàng!” Họ đã rời đi, chuyện này kết thúc như vậy đó, mình thật may mắn. Tôi nói: Tất cả là do Sư phụ nói mới tính.

3. Dịch bệnh không thể ngăn chúng tôi làm tròn sứ mệnh

Đệ tử Đại Pháp đang tuần tự thực hiện mọi việc mỗi ngày, từng vòng nối từng vòng, học thuộc Pháp khiến tinh thần tôi vui vẻ, làm việc hiệu quả cao, sự bán công bội. Mỗi ngày tôi đến nhà chăm sóc chị gái từ 8 giờ sáng đến 4 giờ chiều, vì vậy mỗi ngày không thể phối hợp cùng đồng tu đi giảng chân tướng. Mặc dù thời gian của tôi rất sát sao, rất ít thời gian ở bên ngoài, nhưng tôi đều tận dụng đủ mọi cơ hội, hễ gặp người hữu duyên, tôi hầu như đều không bỏ qua, sẽ nghĩ ra mọi cách để nói chuyện và giảng chân tướng cho họ, cứu họ. Chỉ cần dụng tâm thực hiện sẽ không bỏ lỡ người hữu duyên. Nhưng đôi khi hơi không chú ý đã để họ lướt qua, và cảm thấy một chút hối hận vì không thể cứu họ, sau đó tôi đều tự trách bản thân đã không dụng tâm.

Mỗi ngày tôi cùng chị gái học Pháp vào buổi sáng, buổi trưa hoặc chiều dành thời gian đi ra ngoài phát tài liệu chân tướng, dán biểu ngữ, giảng chân tướng cứu người. Trong tiểu khu của chị tôi có hơn 80 tòa nhà, trong thời gian dịch bệnh nghiêm trọng, rất ít người ra ngoài, mỗi ngày tôi đi đến cổng của hai tòa nhà, quay về ghi chép lại để không bỏ sót. Tiểu khu ấy quản lý rất nghiêm, bình thường cửa khóa rất chặt, căn bản là người ngoài không vào được. Tôi muốn đi đến tòa nhà nào, đầu tiên phát chính niệm, thỉnh Sư tôn gia trì. Đến khi tôi đến cổng tòa nhà đó, khóa đều được mở, gặp người hữu duyên thì giảng chân tướng. Đôi khi rất tài tình, thông thường tôi làm từ tầng sáu trở xuống trước.

Một lần, tôi lên đến lầu sáu, thì thấy một bà lão đang đứng ngay đó mỉm cười nhìn tôi. Tôi cũng mỉm cười tặng bà ấy một bộ tài liệu chân tướng. Bà ấy nhận và nói: Cảm ơn. Sau đó lại nói: Tôi đợi cô mấy ngày rồi, và cô đã đến. Bà ấy mời tôi vào nhà. Tôi không quen biết bà ấy, tôi nói: Tôi bận nên không vào được. Bà ấy lấy từ trong người ra một mảnh giấy, mở ra cho tôi xem và nói: Đây là danh sách bốn người nhà thoái Đảng, Đoàn, Đội (gồm con trai, con dâu, cháu trai nhỏ và bà ấy).

Bà ấy nói: Cô thoái cho chúng tôi nhé. Cảm ơn cô! Bà lại nói: Cô lên lầu phát cuốn sách nhỏ ở cửa nhà tôi, chúng tôi đều xem và minh bạch rồi. Biết rằng thoái Đảng, Đoàn, Đội có thể bảo bình an, vì vậy tôi mới đợi ở cửa, tin chắc rằng cô nhất định sẽ quay lại.

Tôi nói: Đây là lần đầu tiên tôi đến nơi này.

Bà ấy nói: Vậy ai đã phát? Nội dung rất tốt, chỉ dẫn mọi người làm thế nào có thể tránh dịch bệnh.

Tôi nói: Là các đệ tử Đại Pháp đang cứu người.

Bà ấy nói: Thật rất cảm ơn các vị!

Tôi nói: Đều là Sư phụ chúng tôi đang cứu người, tất cả đều là Sư phụ đang làm.

Bà ấy song thủ hợp thập nói: Cảm tạ Sư phụ Đại Pháp từ bi cứu độ.

Tôi rưng rưng nước mắt, tặng bà ấy mấy tấm bùa hộ thân, thực sự vui mừng cho cả nhà bà ấy đã minh bạch chân tướng và có thể được cứu.

Còn có lần khác, khi tôi lên lầu phát tài liệu chân tướng, vừa lên tới lầu bốn, thì nhìn thấy một ông lão đang hút thuốc ở cầu thang. Ông ấy nhìn thấy tôi bước lên thì nhích người nhường đường, và hỏi tôi đang làm gì vậy? Tôi nói: Tôi đang đi cứu người. Tôi thuận tay tặng ông ấy một bộ tài liệu chân tướng. Để ông ấy xem và đắc phúc báo. Đợi tôi từ trên lầu xuống, ông ấy nói: Tôi xem hiểu rồi, cô là người luyện Pháp Luân Công, thật tuyệt vời, dịch bệnh nghiêm trọng như vậy, quốc gia đàn áp và bức hại như vậy, mà các vị vẫn không màng đến an nguy của bản thân, vẫn không ngừng cứu người. Trong lòng tôi bội phục các vị! Ông ấy còn nói: Vào thời điểm nguy nan này, chỉ có Pháp Luân Công đang cứu người! Pháp Luân Công là hy vọng của thế giới, là đại cứu tinh của thế nhân! Tôi nhân dịp này giảng rõ chân tướng cho ông ấy, còn thoái đảng cho ông ấy, và ông ấy đã bày tỏ cảm ơn. Tôi xuống lầu sắp đến cổng, ông ấy còn nói lớn theo: “Cảm ơn các vị!” Thực chất những việc này đều là Sư phụ đang làm, nếu không có Sư phụ bảo hộ, chúng ta có thể làm gì?! Chúng ta có thể làm được gì chăng?!

Lời kết

Trong thời gian dịch bệnh, khi những ma nạn này đến, học thuộc Pháp giúp tôi bình ổn bước đi tốt trên con đường tu luyện. Tôi học thuộc Pháp không có thời gian cố định, bất cứ khi nào có thời gian tôi sẽ học thuộc “Chuyển Pháp Luân”, mỗi ngày chỉ học thuộc hai đoạn, sau đó cứ đọc thuộc trong não. Bất kể làm gì, trong não cũng đọc thuộc hai đoạn này, làm việc cũng đọc, đi đường cũng đọc, ngủ cũng đọc. Trong não chứa Pháp, luôn hòa tan trong Pháp.

Dùng Đại Pháp đối chiếu hành động thực tế và từng ý từng niệm của bản thân, quy chính bản thân, mọi thời khắc đều hướng nội tìm, khi học thuộc Pháp, Pháp lý mới cũng liên tục hiển hiện ra, còn nhìn thấy bản thân có rất nhiều thiếu sót trong quá trình làm các việc.

Nếu có chỗ nào không ở trong Pháp, mong đồng tu từ bi chỉ chính.

Bài viết chỉ thể hiện quan điểm hoặc nhận thức của tác giả. Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2022/3/3/背法使我能平稳的走好修炼的路-439564.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2022/4/24/200038.html

Đăng ngày 11-05-2022; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share