Bài viết của phóng viên báo Minh Huệ ở tỉnh Vân Nam, Trung Quốc

[MINH HUỆ 04-03-2022] Bà Lưu Yến (ở khu tự trị Hồng Hà ở tỉnh Vân Nam) đã phải ngồi tù 10 năm vì kiên định đức tin của mình vào Pháp Luân Đại Pháp (hay còn gọi là Pháp Luân Công), một pháp môn tu luyện cả tâm lẫn thân đã bị chính quyền Cộng sản Trung Quốc đàn áp từ năm 1999. Hiện bà đang nỗ lực lật lại bản án tù oai sai này.

Bà Lưu tin rằng việc tu luyện Pháp Luân Đại Pháp không vi phạm bất kỳ luật nào và bà không vi phạm bất kỳ hành vi sai trái nào.

Trong 10 năm ở trong Nhà tù Nữ Số 1 tỉnh Vân Nam (từ tháng 7 năm 2010 đến tháng 7 năm 2020), bà Lưu đã phản bức hại một cách ôn hòa bằng việc từ chối tuân theo lệnh của lính canh, mặc đồng phục nhà tù hay lao động khổ sai. Bà đã tuyệt thực khi các lính canh cố gắng bắt bà làm việc.

Dưới đây là tóm tắt câu chuyện về những khổ nạn của bà Lưu trong khi bị giam giữ.

Hưởng phước lành khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp

Bà Lưu (sinh ngày 15 tháng 7 năm 1965) làm việc tại Cục Quản lý tài nguyên nước khu tự trị Hồng Hà sau khi tốt nghiệp đại học. Bà từng bị viêm gan và tiền thuốc men đã trở thành gánh nặng tài chính với gia đình bà. Sau khi học các bài giảng của Pháp Luân Đại Pháp vào năm 1996, bà không cần dùng thuốc nữa.

Những bài giảng của Pháp Luân Đại Pháp đã giúp bà Lưu trở thành một người biết suy nghĩ cho người khác và vị tha, bà sống hòa thuận với gia đình và đồng nghiệp. Trong công tác, hầu như năm nào bà cũng được trao giải thưởng cấp tỉnh vì thành tích xuất sắc của mình. Bà Lưu nói rằng tâm bà luôn ngập tràn niềm vui và hạnh phúc, bởi nhân sinh quan của bà đã thay đổi và bà biết mục đích sống của mình là gì.

Bị bắt giữ phi pháp, kết án 10 năm vì tu luyện Pháp Luân Đại Pháp

Bà Lưu cùng chồng bà và một số học viên Pháp Luân Đại Pháp khác bị cảnh sát bắt giữ khi đang ở trong một công viên vào ngày 3 tháng 7 năm 2010. Sau đó cảnh sát lục soát nhà bà và tịch thu máy tính xách tay, máy tính để bàn, máy in, ổ DVD, điện thoại di động và sách về Pháp Luân Đại Pháp. Sau đó, một thẩm phán ở tòa án địa phương đã kết án bà Lưu 10 năm tù.

Tra tấn trong nhà tù

Lính canh tại Nhà tù nữ tỉnh Vân Nam số 2 đã tra tấn bà Lưu với âm mưu ép bà ký vào một tuyên bố từ bỏ Pháp Luân Đại Pháp. Họ bắt bà ngồi yên trên một chiếc ghế nhỏ với 72 chiếc đinh nhọn trên ghế suốt 15 tiếng mỗi ngày. Kết quả là, phần da ở vùng mông của bà bị đâm thủng và nhiễm trùng. Ngoài ra, cơn đau dữ dội còn khiến nhịp tim bà tăng cao bất thường. Bác sĩ ở nhà tù để bà nằm xuống một lúc trước khi bắt bà ngồi lại trên ghế đẩu.

13b27f73d77b4c5810c92052104c49b3.jpg

Mô tả lại tra tấn: Ngồi trên ghế nhỏ trong nhiều giờ

Vào ban đêm, các cộng tác viên [những học viên cũ dưới áp lực đã từ bỏ tu luyện Pháp Luân Công] không cho bà Lưu sử dụng nhà vệ sinh. Họ còn hạn chế bà sử dụng nhà vệ sinh vào ban ngày. Vì không đi tiểu được, nên bà bị tăng axit uric ở trong máu. Khi lính canh cho bà uống thuốc, bà nói với họ rằng bà sẽ bình phục nếu họ cho bà sử dụng nhà vệ sinh khi cần. Tuy nhiên, lính canh phớt lờ bà và tiếp tục bắt bà ngồi trên ghế nhỏ, kể cả trong giờ ăn.

Một ngày nọ , bà Lưu quyết định rằng bà sẽ không ngồi trên ghế nữa, bất chấp những lời cảnh báo từ cộng tác viên. Bà đã phản đối và không chịu ngồi xuống. Bà bước đến lính canh ở lối vào phòng và nói, “Từ giờ trở đi tôi không ngồi trên chiếc ghế này. Đó là quyền của tôi!” Thấy bà kiên quyết, lính canh đã nói với cộng tác viên để bà yên.

Tìm kiếm việc trả tự do vô điều kiện với bản án

Tin chắc rằng bà không phải ngồi tù vì đức tin của mình, bà đã từ chối trả lời trong các lần điểm danh. Khi lính canh gọi tên bà, bà sẽ không ngồi xổm xuống. Thay vào đó, bà nhìn thẳng vào mắt người lính canh và nói: “Hãy thả tôi vô điều kiện” hoặc, “Pháp Luân Đại Pháp là tốt.” Cuối cùng lính canh cũng bỏ qua tên của bà trong những lần điểm danh.

Sự bất hợp tác ôn hòa của bà Lưu bao gồm cả việc không lao động cưỡng bức mà lính canh chỉ định cho bà. Lính canh ra lệnh một số tù nhân kéo bà đến xưởng và cố gắng ép bà làm việc. Đáp lại, bà Lưu đã tuyệt thực. Vài ngày sau, lính canh mặc cho bà một chiếc áo khoác bó rồi treo lên và đưa một ống thông qua mũi vào dạ dày để ép bà ăn.

Do các tù nhân cố tình kéo bà Lưu trên mặt đất nên mông, chân và bàn chân của bà bê bết máu, quần của bà bị rách và dính đầy bùn đất. Thay vì đưa bà đi điều trị y tế, lính canh lại không cho bà tắm rửa.

52fbbb93b5e80a4876cb92eff425e857.jpg

Mô tả lại tra tấn: mặc áo bó rồi treo lên

Khi bà từ chối mặc đồng phục nhà tù, lính canh đã bắt các tù nhân giữ bà lại và ép bà mặc đồng phục. Họ cũng lấy đi áo khoác của bà vào mùa đông và để cửa sổ mở. Ngoài ra bà cũng không được cung cấp nước uống. Nhưng không gì có thể khiến bà từ bỏ.

Có lần lính canh bảo các tù nhân thay đồng phục cho bà trong lúc bà đang giặt đồ. Bà lộn chiếc áo đồng phục bên trong ra và mặc vào để logo nhà tù được giấu đi. Kể từ đó, lính canh từ bỏ âm mưu ép buộc bà mặc đồng phục tù nhân.

Bởi vì bà không chịu mặc đồng phục nhà tù, nên lính canh không cho bà gọi điện về nhà mỗi tháng một lần và từ chối không cho gia đình vào thăm bà.

Trong khi một số lính canh tích cực tham gia vào cuộc bức hại, những người khác lặng lẽ quan sát bà. Trước khi được thả, một lính canh đã nói với bà rằng họ biết bà là một người tốt. “Bà không bao giờ chửi thề và đánh nhau với người khác, và bà không bao giờ sử dụng nhiều nước hơn mức cần thiết. Thay vào đó, bà giúp đỡ những người khác”. Nhưng vì chính sách đàn áp từ trên xuống, họ không thể làm gì để giúp bà.

Ba mươi chín lá thư khiếu nại

Bà Lưu đã viết thư kháng cáo lên Tòa án cấp cao tỉnh Vân Nam, nhưng không nhận được hồi âm cho đến lần thứ 7 hoặc 8. Ngày 29 tháng 11 năm 2016, một lính canh đã yêu cầu bà ký vào bản trả lời của tòa án cấp cao nói rằng kháng cáo của bà đã bị từ chối. Bà từ chối ký và vào năm 2017, bà bắt đầu kháng cáo lên Tòa án Tối cao và Viện Kiểm sát Tối cao Trung Quốc. Bà đã viết một lá thư kháng cáo gần như một lần một tháng, tổng cộng là 39 lá thư vào thời điểm bà được thả vào ngày 3 tháng 7 năm 2020. Chính quyền đã không trả lời bất kỳ lá thư nào của bà.

Gia đình cũng chịu ngược đãi

Chính quyền nhà tù đã không cho chồng bà Lưu đến thăm bà, họ nói ông không có sự chấp thuận của Phòng 610 địa phương. Tại Phòng 610 địa phương, họ yêu cầu ông ký các thư để đảm bảo rằng ông sẽ từ bỏ việc tu luyện Pháp Luân Đại Pháp trước khi họ cấp giấy chấp thuận. Ông từ chối thỏa hiệp đức tin của mình và không được đến thăm vợ trong tù. Chồng bà sau đó cũng bị kết án ba năm tù với năm năm quản chế vì không từ bỏ đức tin của mình.

Trong mười năm, vì không biết tình trạng của bà Lưu, nên cha mẹ bà đã sống trong nỗi đau khổ tột cùng và đau khổ về tinh thần. Họ qua đời khi bà vẫn đang trong thời gian thụ án và bà không được gặp họ lần cuối.

Do hai vợ chồng bà Lưu bị bức hại, nên con gái họ sống trong cảnh nghèo khó và phải vay tiền để học đại học. Cô bị cấm nộp đơn xin việc trong chính phủ hoặc các tổ chức công, những công việc được coi là ổn định nhất ở Trung Quốc.

Mất lương hưu

Khi bà Lưu bị đưa đến nhà tù, bà đã 45 tuổi. Khi được thả ở tuổi 55, tóc bà đã bạc. Bà đã lên kế hoạch nghỉ hưu, nhưng sau khi biết cấp trên của bà đã sa thải bà và xóa hồ sơ về hơn 20 năm công tác của bà, khiến bà không thể nộp đơn xin trợ cấp của mình.

Nỗ lực tiếp tục để kháng cáo

Sau khi bà Lưu được trả tự do, bà đã đến Tòa án Trung cấp khu tự trị Hồng Hà, là nơi đã ra bản án 10 năm tù cho bà vào ngày 15 tháng 12 năm 2021, để nộp đơn đề nghị hủy bỏ bản án tù và xóa tội cho bà.

Thẩm phán Hà (điện thoại: + 86-873-3053657) từ chối thụ lý vụ án của bà với lý do Tòa án cấp cao tỉnh Vân Nam đã bác đơn kháng cáo của bà và đó là quyết định cuối cùng.

Bà Lưu một mực yêu cầu tòa án trung cấp sửa bản án oan sai. Cuối cùng, thẩm phán đã chấp thuận đề nghị của bà, nhưng tuyên bố chỉ để lưu hồ sơ. Khi bà đến Viện kiểm sát khu tự trị Hồng Hà, nhân viên lễ tân nói với bà điều tương tự, rằng họ không thể hủy bỏ kết án của bà trừ khi có thông báo của chính quyền cấp trên.

Bà Lưu đã gửi các bản sao kiến ​​nghị của mình qua đường bưu điện tới Tòa án cấp cao tỉnh Vân Nam, Viện kiểm sát tỉnh Vân Nam và Tòa án tối cao, mỗi bên vẫn chưa trả lời khi nhận được tài liệu vào ngày 20 tháng 12 năm 2021.

Bài viết chỉ thể hiện quan điểm hoặc nhận thức của tác giả. Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2022/3/4/439654.html

Bản tiếng Anh:https://en.minghui.org/html/articles/2022/3/28/199700.html

Đăng ngày 19-05-2022; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share