Bài viết của một đệ tử Đại Pháp tại tỉnh Hồ Bắc, Trung Quốc

[MINH HUỆ 14-11-2021] Sư phụ giảng:

“Chỉ có tu thật tốt chính mình, thì mới có thể hoàn thành tốt sứ mệnh của đệ tử Đại Pháp.” (Lời chúc gửi Pháp hội Nam Mỹ [2016])

Để đạt được yêu cầu của Sư phụ đặt ra cho đệ tử Đại Pháp, bình thường tôi luôn nỗ lực đặt tâm vào việc học Pháp và tu luyện bản thân thật tốt. Bất kỳ nơi nào tôi đến, tôi đều cố gắng làm một người tốt. Thông qua ngôn hành của mình, tôi đã có thể triển hiện ra được sự mỹ hảo của Pháp Luân Đại Pháp, qua đó thức tỉnh chúng sinh, đồng thời phơi bày những hoang ngôn của Đảng cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) và chứng thực Đại Pháp là tốt.

Học Pháp tốt – Làm một người tốt – Cứu độ chúng sinh

Tôi là con cả trong gia đình, bên dưới tôi còn có một người em trai và bốn người em gái. Kể từ khi cha tôi sức khỏe không được tốt, tôi đã nhận trách nhiệm phụng dưỡng cha còn em trai thì đáng lý phải chăm sóc cho mẹ, nhưng về cơ bản thì cả cha và mẹ đều là do hai vợ chồng tôi chăm sóc. Lúc cha mẹ đau ốm, chúng tôi đã đưa họ đi bệnh viện. Mẹ tôi bị bệnh gút nhiều năm nay và mỗi tháng phải chi vài trăm nhân dân tệ để mua thuốc uống. Sau khi em trai tôi tiêu tốn hơn 2.000 nhân dân tệ tiền mua thuốc trong một năm thì cậu ấy đã kiếm cớ để không phải mua nữa. Tôi nói với chồng mình: “Các em không mua thì chúng ta mua, chúng ta không thể để mẹ chịu đựng bệnh tật dày vò như vậy được”. Vậy nên từ đó đến nay, chúng tôi vẫn luôn đảm nhận việc mua thuốc cho mẹ.

Sau khi cha tôi qua đời, chúng tôi đã bỏ ra hơn 30.000 nhân dân tệ để lo liệu đám tang cho cha. Em trai tôi mời hơn 10 bàn khách đến dự, toàn bộ tiền phúng viếng của họ đều đưa hết cho em trai. Nhưng cậu ấy từ chối chi trả bất kỳ khoản phí tiếp đón nào cho những vị khách này. Tôi nghĩ mình là một đệ tử Đại Pháp, mình không nên chấp trước vào được mất thế gian, với những lợi ích trước mặt thì phải xem nhẹ và làm một người tốt. Vì thế tôi đã không tranh cãi với em trai mình.

Bởi vì chúng tôi hiếu kính với cha mẹ, nên không chỉ người thường mà cả dân làng và họ hàng thân thích đều nói những lời tốt đẹp về chúng tôi. Họ cũng cảm nhận được sự lương thiện của đệ tử Đại Pháp và sự mỹ hảo của Đại Pháp.

Ngoài xã hội, tôi cũng chiểu theo Đại Pháp yêu cầu để làm một người tốt. Chẳng hạn, tôi không bao giờ chiếm đoạt tiện nghi của người khác khi đi mua hàng: tôi hiếm khi kén chọn hàng hóa, nếu nhà cung cấp trả thừa tiền cho tôi thì tôi sẽ hoàn lại cho họ.

Tôi cũng thường giúp đỡ những người có hoàn cảnh nghèo khó. Có một người đàn ông bị tàn tật phải ngồi trên xe lăn và kiếm sống bằng nghề sửa giày. Một ngày nọ, vợ ông qua đời vì bạo bệnh nhưng ông lại không có tiền để an táng bà, vì thế ông đã đề nghị cộng đồng tổ chức một buổi quyên góp. Sau khi biết tin, tôi đã ủng hộ 1.000 nhân dân tệ, việc này khiến ông rất cảm kích. Trước đó người đàn ông này đã minh bạch chân tướng Đại Pháp và làm tam thoái.

Một ngày nọ, tôi trông thấy một người đàn ông lớn tuổi chưa thoái đảng đang ngồi nghỉ dưới tán cây. Tôi lại gần ông ấy và nhận ra ông đang lượm nhặt những vỏ chai nhựa. Tôi hỏi ông ấy: “Cháu từng thấy ông giúp vợ mình đi quét dọn đường phố, sao hôm nay ông lại ở đây nhặt vỏ chai thế này?” Ông ấy trả lời: “Vợ tôi bị ngã và bị thương ở chân nên không thể đi quét đường được nữa”. Sau đó tôi đã giảng chân tướng Đại Pháp cho ông và khuyên ông tam thoái. Ông ấy lắng nghe chăm chú rồi quyết định thoái đội. Tôi cảm thấy hoàn cảnh của ông thật đáng thương nên đã biếu tặng ông 100 nhân dân tệ.

Vào lúc tôi chuẩn bị rời đi thì có một ông lão khoảng 70 tuổi tiếp cận tôi. Mặc dù tôi không biết ông lão nhưng trông ông có vẻ khá quen thuộc. Có lẽ ông biết tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp nên đã hỏi tôi đang làm gì? Tôi trả lời: “Người đàn ông lớn tuổi này kiếm sống bằng nghề nhặt vỏ chai. Cháu cảm thấy thương cảm cho hoàn cảnh của ông ấy nên đã tặng ông ấy 100 nhân dân tệ để biểu hiện thành ý”.

Tôi đã không có cơ hội khuyên ông lão này thoái đảng vì có ai đó đang bắt chuyện với ông. Nhưng vào ngày hôm sau, khi tôi ra ngoài giảng chân tướng cùng một đồng tu khác thì chúng tôi đã tình cờ gặp lại ông lão. Tôi để cho đồng tu bên cạnh giảng chân tướng và thuyết phục ông thoái đảng. Cuối cùng ông đã tiếp nhận chân tướng Đại Pháp và thoái ĐCSTQ.

Ở gần khu vực của chúng tôi có một đoạn đường với những bậc thang cũ kỹ đã nhiều năm chưa được tu bổ. Đoạn đường này từng là một con đường chính mà các cụ già thường đưa cháu nhỏ đi học và nhiều nông dân trồng rau cũng đi qua đây mỗi ngày.

Một ngày nọ, khi thôn làng đang sửa chữa một con đường ở gần đó, tôi đã hỏi vị cán bộ thôn phụ trách việc sửa chữa rằng: “Có kế hoạch tu sửa nào dành cho đoạn đường với những bậc thang cũ kia không?” Anh ấy trả lời: “Không có, đoạn đường đó không nằm trong kế hoạch”. Tôi nói tiếp: “Tôi muốn trả 500 tệ cho chi phí nhân công còn thôn sẽ thanh toán tiền vật liệu để sửa chữa đoạn đường đó, vậy có được không?” Anh ấy liền đồng ý. Có hai công nhân đã tình cờ nghe thấy cuộc trao đổi của chúng tôi. Khi tôi giảng chân tướng cho họ và cố gắng khuyên họ thoái ĐCSTQ, một trong số họ đã đồng ý thoái.

Một ngày khác, trong lúc tôi đang giảng chân tướng thì gặp một người đàn ông trung niên cao lớn trông giống như một cán bộ. Vì thế tôi đã giảng cho anh ấy nghe chân tướng Đại Pháp. Tôi nói: “Các học viên Pháp Luân Đại Pháp đều là người tốt. Vụ ‘tự thiêu’ được chiếu trên TV đều là giả, anh nhất định chớ có tin theo”. Anh ấy trả lời: “Chị nói chị là một người tốt, vậy hãy nói cho tôi nghe chị tốt như thế nào”. Vậy nên tôi đã kể cho anh ấy nghe về những việc mình đã làm. Sau khi nghe xong, anh ấy rất cảm khái và lập tức đồng ý làm tam thoái.

Đột phá những khó khăn

Có thể kiên trì mỗi ngày ra ngoài giảng chân tướng, kỳ thực không phải một việc dễ dàng. Chúng tôi thường gặp đủ mọi loại can nhiễu và khó khăn, chúng tôi cần phải bài trừ can nhiễu và đột phá những khó khăn này.

Vào mùa hè, đặc biệt là vào những ngày trời liên tục nắng nóng, mỗi lần đứng trước khung cửa sổ nhà mình và nhìn ra cái nóng như thiêu như đốt bên ngoài, tôi lại cảm thấy thật nản lòng.

Tuy nhiên, tôi nhớ đến Pháp mà Sư phụ giảng:

“Pháp đồ tinh tấn hàn trung mai

Vạn cổ gian tân chỉ vi giá nhất hồi”. (Chỉ vi giá nhất hồi, Hồng Ngâm III)

Diễn nghĩa:

“Đồ đệ của Pháp tinh tấn như hoa mai trong giá rét

Khổ ải hằng vạn năm chỉ vì lần này mà thôi”. (Chỉ vì lần này thôi, Hồng Ngâm III)

Tôi quyết định tiếp tục bước ra ngoài. Nhiệt độ bên ngoài trời giống như trong một cái lò thiêu lớn khiến toàn thân tôi nhanh chóng đổ mồ hôi. Tuy nhiên, hễ giảng chân tướng cho mọi người thì tôi cảm giác cái nóng dường như lập tức tiêu biến. Mỗi khi cứu người, dù cứu được ít hay nhiều, thậm chí chỉ một người được cứu thì nội tâm tôi vẫn tràn ngập niềm vui. Những gì tôi phải chịu đựng trở nên không là gì cả. Trong tâm tôi chỉ có sự cảm kích đối với Sư phụ vì đã ban cho tôi vinh dự được trở thành đệ tử Đại Pháp, được cứu độ chúng sinh và hoàn thành sứ mệnh của mình. Trải qua những cái nắng oi bức của mùa hè trong nhiều năm qua, tôi vẫn kiên trì ra ngoài giảng chân tướng Pháp Luân Đại Pháp chưa từng gián đoạn.

Vì để cứu được nhiều người hơn nữa, tôi đã suy tính để tìm ra nhiều phương thức khác nhau. Chẳng hạn, trong thời kỳ bùng phát virus Trung cộng (COVID-19 Vũ Hán), không ai được phép đi ra ngoài. Tôi đã giảng chân tướng cho những người dân địa phương, những ai nguyện ý thoái đảng đều đã thoái, căn bản gần như không có một người ngoài nào đến cả. Trong tình huống này, tôi đã nghĩ tới những em học sinh mà tôi từng giảng dạy. Chúng đã đi làm bên ngoài nhiều năm nay, trước đây rất khó có cơ hội gặp được chúng. Nhưng năm nay, chúng đã trở về nhà vào dịp Tết Nguyên Đán. Vì dịch bệnh chưa kết thúc nên chúng không thể trở lại đơn vị làm việc. Tôi đã nhân cơ hội này để tiếp cận hàng chục học sinh mà tôi biết và giảng chân tướng. Toàn bộ học sinh đều đã đồng ý làm tam thoái.

Trong những năm qua, mỗi một cá nhân mà tôi cứu đều giúp tôi đề cao tâm tính ở một phương diện nào đó, mỗi một khổ nạn mà tôi vượt qua đều nhờ có tâm huyết và phó xuất cự đại của Sư phụ. Vào giai đoạn tối hậu của Chính Pháp này, tôi chỉ có thể nỗ lực làm tốt ba việc mới không cô phụ vô lượng phó xuất và kỳ vọng của Sư phụ dành cho tôi.

Trên đây là thể ngộ cá nhân tại tầng thứ sở tại, nếu có gì không phù hợp với Pháp, xin quý đồng tu từ bi chỉ chính.

Bài viết chỉ thể hiện quan điểm hoặc nhận thức của tác giả. Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2021/11/14/433600.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2022/1/12/198098.html

Đăng ngày 04-05-2022; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share