Bài viết của học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Kansai
[MINH HUỆ 20-04-2022] Trong hai ngày, 16 và 17 tháng 4 năm 2022, các học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Nhật Bản đã dựng bảng trưng bày, căng biểu ngữ và phát tài liệu thông tin gần bến xe buýt Sannomiya ở thành phố Kobe. Họ phổ biến cho mọi người về cuộc bức hại đang diễn ra ở Trung Quốc và thu thập chữ ký cho bản kiến nghị nhằm ngăn chặn những hành vi tàn bạo của ĐCSTQ và giúp giải cứu một học viên đang bị giam giữ ở Trung Quốc chỉ vì kiên định đức tin của bà vào Pháp Luân Đại Pháp.
Các học viên ở vùng Kansai, Nhật Bản tổ chức một sự kiện trong hai ngày gần bến xe buýt Sannomiya ở thành phố Kobe. Họ phổ biến cho mọi người về cuộc bức hại đang diễn ra ở Trung Quốc và thu thập chữ ký cho bản kiến nghị để giải cứu các học viên bị giam giữ vì kiên định đức tin của họ.
Cô Phó Vĩ Đồng làm việc tại Nhật Bản và tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Mẹ của cô là bà Mao Gia Bình, một học viên sống ở Đại Liên, Trung Quốc đã bị bắt giữ bất hợp pháp vào ngày 2 tháng 6 năm 2021 và hiện vẫn đang bị giam giữ. Kể từ khi bà Mao bị bắt, cô Phó và các học viên khác ở Nhật Bản đã nâng cao nhận thức về cuộc bức hại ở Trung Quốc thông qua nhiều phương tiện khác nhau, cũng như kêu gọi sự giúp đỡ để giải cứu bà Mao.
Tháng 4 này, các hạn chế COVID ở nhiều vùng khác nhau của Nhật Bản đã dần được dỡ bỏ. Đây cũng là dịp lễ hội hoa anh đào hàng năm, nên vào ngày các học viên tổ chức các hoạt động có nhiều người đã đến Sannomiya, khu vực sầm uất nhất ở trung tâm thành phố Kobe. Nhiều người dân địa phương và du khách đã dừng lại để đọc các bảng trưng bày và lấy tờ thông tin. Họ ký bản kiến nghị kêu gọi trả tự do cho các học viên bị giam giữ ở Trung Quốc. Nhiều người đã động viên các học viên và nói với họ rằng: “Hãy tiếp tục làm việc tốt này.”
Sau khi biết sự thật về cuộc bức hại, một công dân Trung Quốc sống và làm việc tại Nhật Bản trong 7 năm đã quyết định từ bỏ tư cách đảng viên Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ).
Ông Kamiura, sống ở thành phố Nishinomiya, năm nay ngoài 50 tuổi. Sau khi ký bản kiến nghị, ông nói với các học viên rằng ông muốn học các bài công pháp và hỏi địa chỉ các điểm luyện công gần nhà. Ông cho hay ông biết Pháp Luân Đại Pháp là tốt, vì cách đây mấy năm ông từng nói chuyện với các học viên khi ông ở Đài Loan. Hiện giờ, ông đã trở lại Nhật Bản và muốn học Pháp Luân Đại Pháp.
Ông Maeda từ thành phố Akashi đã ký vào bản kiến nghị sau khi các học viên nói với ông về nạn cưỡng bức thu hoạch nội tạng tàn bạo và sự tra tấn dã man đối với các học viên bị giam giữ ở Trung Quốc. Ông nói: “Không được dung thứ cho hành vi bức hại nhân quyền cho dù nó diễn ra ở đâu, ở quốc gia nào. Việc mổ lấy nội tạng mà không có sự đồng thuận rồi bán chúng vì lợi nhuận cần phải chấm dứt. Mặc dù điều này đang xảy ra ở Trung Quốc, nhưng cho dù diễn ra ở đâu đi nữa thì hành vi áp bức tự do đều không được phép.”
Một công dân Nhật Bản khác ký bản kiến nghị và nói với các học viên rằng một chính phủ như chính quyền ĐCSTQ bức hại chính công dân của mình thì không thể tồn tại được lâu và nạn thu hoạch nội tạng cần phải bị quốc tế trừng phạt.
Vì đại dịch, hầu hết người Nhật chú ý đến việc duy trì khoảng cách xã hội khi tiếp xúc với người khác. Tuy nhiên, trong hai ngày sự kiện, các học viên cho biết họ cảm nhận được lòng tốt và sự chân thành của dân chúng. Nhiều người dừng lại để đọc các bảng trưng bày. Họ đặt câu hỏi về cuộc bức hại và ký tên vào bản kiến nghị. Họ cũng khích lệ các học viên, nói với họ rằng họ can đảm và phải tiếp tục vạch trần cuộc bức hại.
Bối cảnh: Pháp Luân Đại Pháp là gì và tại sao ĐCSTQ lại bức hại pháp môn này?
Pháp Luân Đại Pháp (còn được gọi là Pháp Luân Công) lần đầu tiên được giới thiệu với công chúng bởi ông Lý Hồng Chí ở Trường Xuân, Trung Quốc, vào năm 1992. Môn tu luyện này hiện được thực hành tại hơn 100 quốc gia và khu vực trên toàn thế giới. Hàng triệu người, sau khi học các bài giảng của Pháp Luân Đại Pháp, dựa trên nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn, và học năm bài công pháp, đã có những chuyển biến tích cực về sức khỏe thể chất và tinh thần.
Giang Trạch Dân, cựu lãnh đạo Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ), nhận thấy sự phổ biến ngày càng lớn của môn tu luyện này là mối đe dọa đối với hệ tư tưởng vô thần của ĐCSTQ, do vậy vào ngày 20 tháng 7 năm 1999, đã ban hành lệnh cấm pháp môn này.
Dưới sự chỉ đạo cá nhân của Giang, ĐCSTQ đã thành lập Phòng 610, một tổ chức an ninh vượt trên pháp luật, có quyền kiểm soát hệ thống cảnh sát và tư pháp và có chức năng duy nhất là thực thi cuộc bức hại Pháp Luân Đại Pháp.
Trang web Minghui.org đã xác nhận cái chết của hàng nghìn học viên vì bị bức hại trong 22 năm qua. Con số tử vong thực tế được cho là cao hơn nhiều. Số người bị cầm tù và tra tấn vì đức tin của họ còn cao hơn nữa.
Có bằng chứng cụ thể cho thấy ĐCSTQ hậu thuẫn cho việc giết hại và thu hoạch nội tạng từ các học viên bị giam cầm để cung cấp cho ngành công nghiệp cấy ghép nội tạng.
Bài viết chỉ thể hiện quan điểm hoặc nhận thức của tác giả. Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2022/4/20/441512.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2022/4/23/200018.html
Đăng ngày 23-04-2022; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.