Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại tỉnh Cát Lâm, Trung Quốc

[MINH HUỆ 15-01-2022] Năm nay tôi 66 tuổi. Trong suốt hơn 20 năm tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, Sư phụ từ bi vĩ đại luôn coi sóc cho tôi. Tôi như được đắm chìm trong quang diệu của Đại Pháp. Với thân thể nhẹ nhàng vô bệnh, tôi hạnh phúc đi theo Sư phụ đến ngày hôm nay, thể nghiệm được sự nghiêm túc và siêu thường của tu luyện.

Trước khi bước vào tu luyện, tôi vốn được coi là bệnh nhân lâu năm có tiếng tại bệnh viện. Tôi bị các vấn đề về gan, tăng sản tuyến sữa, suy nhược thần kinh và bệnh tim. Trước đó, tôi còn phải điều trị bệnh lao và phẫu thuật lấy thai ngoài tử cung. Tôi chỉ nặng 40 kg.

Năm 1995, tôi may mắn gặp được Đại Pháp và Sư phụ đã tịnh hóa thân thể cho tôi. Từ đó đến nay, tôi chưa từng phải uống một viên thuốc nào. Những ai gặp tôi đều nói thần sắc của tôi rất tốt. Trong các buổi tụ họp cùng bạn bè, chồng tôi cũng thường tự hào nói: “Mọi người nhìn vợ tôi xem, cô ấy tu luyện Pháp Luân Công nên trông lúc nào cũng khỏe mạnh!”

Sư phụ còn dạy tôi học cách buông bỏ tự ngã, làm gì trước tiên cũng phải nghĩ cho người khác. Đại Pháp đã quy chính con đường nhân sinh của tôi, tái tạo sinh mệnh tôi. Cảm ân Sư tôn từ bi vô hạn và Đại Pháp vĩ đại phi thường!

Buông bỏ tự ngã đem đến biến hóa kỳ diệu

Tháng 11 năm 2020, thân thể tôi cứ liên tục xuất hiện những trạng thái không đúng đắn. Bắp chân phải của tôi sưng phù lên, khi ấn vào tạo thành hố lõm rất sâu, bước đi cảm giác rất nặng nề. Bắp chân trái đột nhiên xuất hiện một vết sưng dài hơn 10cm như hình củ khoai lang, cảm giác vừa đau và nóng. Phần thắt lưng cũng đau, đến nỗi tôi đứng cũng không dám đứng thẳng lưng. Trước đó, hai hộp giấy tôi bê một lúc cũng được mà giờ không mang vác được thứ gì nặng. Cổ tôi cũng đau đến nỗi tôi không dám cử động. Một đêm, tôi vô tình chạm vào chỗ đau ở cổ thì thấy đốt xương trên cùng của cột sống cổ bị lệch sang bên trái ít nhất đến 2cm. Thân thể tôi lạnh ngắt, toàn thân không có chút sức lực nào.

Đột nhiên xuất hiện nhiều chỗ khó chịu như vậy, tâm tình tôi có chút nặng nề, tôi thầm nghĩ chẳng phải là “Bách khổ nhất tề giáng” sao (Khổ kỳ tâm chí, Hồng Ngâm). Tại sao lại xuất hiện nhiều chuyện phiền phức như vậy.

Tuy nhiên, tôi lại nghĩ, tôi rất minh bạch rằng kể từ khi tôi bước vào tu luyện, Sư phụ đã điều chỉnh và tịnh hóa thân thể cho tôi đến trạng thái vô bệnh, vậy nên tôi biết những triệu chứng này không phải là bệnh. Tôi nghĩ: “Đây chính là Sư phụ tại các tầng thứ khác nhau lại đẩy thân thể tôi xuất lai một tầng, Sư phụ đã lợi dụng loại trạng thái này để tịnh hóa thân thể cho tôi.”

Tôi thầm nghĩ, tôi muốn trợ Sư chính Pháp và mau chóng đề cao càng nhanh càng tốt. Do đó, tôi quyết định tăng cường luyện công và đặt quy định cho bản thân mỗi ngày luyện năm bài công pháp hai lần. 3 giờ sáng tôi bắt đầu luyện năm bài công pháp (ôm bão luân một giờ) và buổi tối tôi lại luyện năm bài công pháp (ôm bão luân nửa giờ).

Tôi kiên trì như vậy một thời gian, thân thể cũng bắt đầu phát sinh biến hóa nhưng không đáng kể. Tôi biết Sư phụ đang đợi tôi đề cao tâm tính của mình. Vậy mà khi đó, tôi lại không nhận ra bản thân không đúng ở đâu.

Thời điểm đó chúng tôi đang sản xuất và phân phối nhiều lịch bàn năm 2021. Do nhu cầu lớn về số lượng, tôi trở nên bận rộn, không có thời gian nghĩ đến những khó chịu trên thân thể nữa. Khi tôi không để ý tôi cũng không cảm thấy gì. Tôi ngộ ra rằng kỳ thực tất cả đều là giả tướng, nhưng tôi lại không hướng nội thêm. Đôi khi, tôi cố dùng sức mà lưng cũng không thẳng lên được vì đau. Kỳ thực lúc này đúng là cái gì cũng không được, đúng là khảo nghiệm đối với tôi. Thế nhưng cũng có lúc tôi không hiểu rõ, vẫn muốn cảm thụ xem cảm giác khó chịu đó còn không.

Một tối, tôi cùng các đồng tu đi lấy lịch bàn. Các hộp lịch có kích thước to nhỏ khác nhau, nên lúc đó tôi có ý nghĩ muốn mang những hộp nhỏ vì lưng và chân tôi đều đau. Tôi đã không nhận ra đó chính là quan niệm người thường và tôi đã bê chiếc hộp nhỏ hơn trong khi học viên khác bê hộp lớn hơn. Sau khi nhận ra rằng ý niệm đó không phù hợp tiêu chuẩn của người luyện công, không phù hợp với Pháp, tôi liền lập tức phủ nhận nó.

Khi chúng tôi bê các hộp vào đến cửa, một học viên khác đặt chiếc hộp của bà xuống để đi giày, vậy là tôi thuận tay đưa cho bà chiếc hộp của tôi, còn tôi nhấc chiếc hộp lớn lên và đi thẳng ra ngoài, tôi cũng không thấy nặng và cũng không nghĩ thêm nữa.

Sau khi về nhà, tôi phát hiện tình trạng sốt của mình không còn nữa. Các triệu chứng khác cũng lần lượt biến mất. Tu luyện thực sự kỳ diệu, và vượt xa người thường! Chỉ là một hành động nhỏ buông bỏ tự ngã, một ý niệm phù hợp với tiêu chuẩn của Đại Pháp, Sư phụ thấy tâm tính của tôi đề cao, liền gỡ bỏ mọi trạng thái không đúng đó xuống cho tôi.

Tôi thực sự trải nghiệm được điều Sư phụ giảng:

“Hễ tâm tính chư vị đề cao, thì thân thể chư vị sẽ phát sinh biến đổi to lớn; hễ tâm tính chư vị đề cao lên; thì vật chất của thân thể chư vị bảo đảm sẽ biến đổi.” (Bài giảng thứ nhất, Chuyển Pháp Luân)

“.. Chỉ luyện động tác không tu tâm tính; họ không thể được xem là người luyện công.” (Bài giảng thứ ba, Chuyển Pháp Luân)

Pháp siêu thường tạo nên những sinh mệnh siêu thường. Trong nhiều năm tu luyện, dưới sự từ bi bảo hộ của Sư tôn, chúng tôi đã không ngừng cải biến, không ngừng đề cao. Đệ tử xin cảm tạ Sư tôn!

Niềm vui hướng nội vô điều kiện

Gần đây, tôi đang chọn lựa những trải nghiệm trước đây của mình để viết một bài chia sẻ. Tối hôm trước đã xảy ra một việc, tôi muốn viết ra để cùng mọi người chia sẻ niềm vui đề cao trong tu luyện cũng như sự nghiêm túc của tu luyện Đại Pháp. Tối hôm đó, tôi học Chuyển Pháp Luân cùng hai đồng tu Cao và Chính, chúng tôi đọc đến mục Khai quang, Bài giảng thứ năm thì đồng tu Cao đọc ngược hai chữ “thuyết” và “tựu”. Vì trước đó đồng tu Cao cũng vài lần mắc lỗi như thế, tôi đã không để tâm đến cảm nhận của đồng tu và buột miệng nói: “Chị lại chưa sửa lỗi này rồi.” Đồng tu Cao đáp lại: “Chị không nên nói như vậy.” Tôi lập tức ý thức được mình đã sai rồi.

Học Pháp xong, tôi xin lỗi đồng tu Cao: “Tôi thực sự không nên mang theo tư duy phụ diện đầy trách móc như thế mà nói chị.” Trong quá trình giao lưu quy chính bản thân, chúng tôi đã nghĩ đến một số vấn đề mà bình thường chúng tôi ít chú ý chia sẻ.

Đồng tu Chính nói với đồng tu Cao: “Năm trước, lúc tôi đang bán hàng tết, tôi đã gặp chủ cửa hàng cũ của chị. Cô ấy nói ngữ khí của chị không tốt, lúc nào cũng như giáo huấn cô ấy, vì thế cô ấy đã sa thải chị và tìm người khác.” Đồng tu Chính muốn nói rằng chúng ta gặp phải chuyện gì đều nên tìm ở bản thân, sự tình đã qua đi rồi, chẳng phải là lúc tìm thiếu sót ở bản thân sao. Còn chưa đợi đồng tu Chính nói hết, đồng tu Cao đã nói: “Việc đó đừng trách tôi, tôi không có gì sai cả.” Sau đó, cả hai cứ căng thẳng như vậy.

Tôi nói: “Người tu luyện gặp phải vấn đề gì đều không ngẫu nhiên.” Tôi nhắc nhở hai đồng tu về Pháp lý mà Sư phụ giảng:

“Tu luyện nhân

Tự trảo quá…”

(Thùy thị thùy phi, Hồng Ngâm III)

Tôi nói: “Khi chúng ta gặp phải vấn đề, chúng ta cần nghe lời Sư phụ, chiểu theo yêu cầu của Pháp thực sự tìm chính mình, nhìn xét bản thân, chúng ta tìm được thì chính là đề cao.” Đồng tu Cao liền nói: “Tôi không sai. Vậy tôi tìm gì đây? Đề cao điều gì đây?”

Đúng vậy, không sai thì tìm gì đây? Câu nói này nếu dùng lý của người thường mà đo lường thì không sai.

Khi thấy trạng thái của đồng tu như vậy, tôi đột nhiên ý thức được rằng bản thân chính là đang hướng ngoại nhìn mà không tự biết, bản thân chính là bị hãm trong lý của người thường, không tìm được vấn đề ở đâu. Sư phụ đã dùng đồng tu Cao làm tấm gương phản chiếu để tôi nhìn bản thân mình, cái tâm tự mãn kia cần bỏ đi. Sư phụ đã khiến tôi lập tức minh bạch được một tầng hàm nghĩa thâm sâu hơn của “hướng nội vô điều kiện.”

Sau đó, tôi bình tĩnh nói: “Khi chúng ta cảm thấy bản thân không làm gì sai và bị cái mà người thường nói là oan uổng ấy, Sư phụ muốn chúng ta tu điều gì? Chúng ta có muốn đề cao bản thân hay không?”

Tôi vừa hỏi như vậy, cả ba chúng tôi đều chấn động tựa hồ như cùng lập tức minh bạch. Khi cho rằng mình không sai thì bản thân điều đó đã là không đúng rồi, đó chính là hướng ngoại nhìn. Trước đây, đa số chúng ta mới chỉ biết tìm ở bản thân khi xuất hiện các vấn đề trong sinh hoạt, trong công tác hay khi phát sinh mâu thuẫn giữa các đồng tu với nhau.

Khi tìm được chỗ thiếu sót liền quy chính bản thân. Có lúc ở gia đình, chúng ta nghĩ rằng bản thân không đối đãi giống như người nhà, liền tưởng là đã vượt qua khảo nghiệm và đề cao lên. Nhưng vào lúc ấy, chúng ta nhận ra rằng kỳ thực chúng ta vẫn là đứng tại lý của người thường mà tu, chứ chưa phải là từ Pháp nhận thức Pháp.

Thông qua trao đổi, chúng tôi nhận ra rằng khi bản thân cho rằng mình không có gì sai mà vẫn có thể tìm thiếu sót ở bản thân mình, không hướng ngoại tìm, hướng ngoại nhìn, thì đó mới là chân chính đề cao. Điều này so với việc làm sai rồi quy chính bản thân thậm chí còn xuất sắc hơn nữa.

Sư phụ từ bi đã điểm ngộ, giúp chúng tôi tiếp tục thăng hoa từ tầng thứ sở tại của mình, cảm giác này thật thoải mái dễ chịu, không ngôn từ nào có thể biểu đạt được, chính là sự chân chính thăng hoa của sinh mệnh.

Chúng tôi nhắc nhở nhau: muốn chuyển biến quan niệm, khi gặp vấn đề không được cứ luôn đứng tại lý của người thường, cần nghiêm khắc yêu cầu bản thân chiểu theo tiêu chuẩn của Đại Pháp.

Lời kết

Trên con đường tu luyện của chúng ta, Sư phụ đã vì chúng ta mà gánh chịu hết thảy, giúp chúng ta buông bỏ được mất cá nhân, tu thành bậc chính giác tiên tha hậu ngã. Khi chúng ta thực sự buông bỏ tự ngã, chúng ta mới có thể thể hội hạnh phúc nhân sinh chân chính và ý nghĩa của việc xuống thế gian và sự may mắn khi đắc được Đại Pháp. Tâm tính đề cao bao nhiêu, Pháp lực siêu thường của Đại Pháp thể hiện lớn bấy nhiêu.

Vào giai đoạn tối hậu của chính Pháp, chúng ta cần tận dụng thời gian quý báu hữu hạn còn lại này để cứu người, truyền rộng chân tướng, thiện đãi mọi người xung quanh và cứu hết thảy những người hữu duyên.

Mong các đồng tu từ bi chỉ ra điểm còn thiếu sót.

Bài viết chỉ thể hiện quan điểm hoặc nhận thức của tác giả. Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2022/1/15/436849.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2022/3/13/199516.html

Đăng ngày 22-04-2022; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share