Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở tỉnh Sơn Đông, Trung Quốc

[MINH HUỆ 11-02-2022] Nhiều người trong chúng ta đã trải qua những khổ nạn trên con đường tu luyện của mình. Tôi có nhận thức rằng những khổ nạn mà bạn đối diện là kết quả của nghiệp lực bản thân. Bạn chỉ phải chịu phần mà bạn có thể chịu được, phần còn lại là Sư phụ chịu thay cho chúng ta.

Sư phụ giảng rằng những khổ nạn được an bài dựa theo tầng thứ tu luyện cùng lực nhẫn chịu của chúng ta, và đó là những an bài tốt nhất. Một số học viên kêu ca rằng những khổ nạn mà họ đối diện là quá lớn để vượt qua và cảm thấy Sư phụ không chăm lo cho họ. Họ muốn khổ nạn trở nên nhỏ hơn, nhỏ hơn nữa và muốn Sư phụ gánh chịu nhiều hơn cho họ. Vậy bạn ở đây để tu luyện hay để hưởng thụ cuộc sống người thường?

Sư phụ giảng:

“Chỉ cần chư vị đề cao tâm tính, thì có thể vượt qua; chỉ e bản thân chư vị không muốn vượt qua; muốn vượt qua thì vượt qua được.” (Bài giảng thứ tư, Chuyển Pháp Luân)

Vài năm trước, tôi bị đau dữ dội ở túi mật. Các học viên khác bận nên tôi không muốn làm phiền họ. Tôi đã một mình chịu đựng, và trong năm ngày, tôi bị sụt bảy cân rưỡi. Tôi mất hết chính niệm, nhưng việc nhờ sự hỗ trợ từ các đồng tu khiến tôi thấy xấu hổ. Có thời điểm, thậm chí tôi nghĩ Sư phụ không còn chăm lo cho mình nữa. Cuối cùng, tôi gọi cho hai người bạn lái xe đưa tôi đến trung tâm tỉnh, ở đó mẹ và anh trai tôi sẽ đưa tôi tới một bệnh viện tốt.

Trên đường đi, một người bạn thấy tôi kêu rên vì đau đớn liền nói: “Chẳng phải bạn rất có năng lực và ý chí mạnh mẽ sao, vậy chúng đi đâu cả rồi? Bạn thường nói rằng bạn thuộc Pháp, bây giờ bạn có thể đọc thuộc chút nào không?

Tôi ngộ ra rằng Sư phụ đang dùng miệng của anh ấy để điểm hóa cho tôi, vì vậy tôi bắt đầu nhẩm Pháp mà tôi có thể nhớ được, bắt đầu với Luận Ngữ, Hồng Ngâm cho đến các đoạn Pháp trong cuốn Chuyển Pháp Luân. Bạn tôi dừng ô tô giữa đường để đi vệ sinh. Cơn đau của tôi đã biến mất khi chúng tôi quay lại xe.

Ở bệnh viện tỉnh, tôi đã làm hai lần cộng hưởng từ hạt nhân (NMR – Nuclear Magnetic Resonance), nhưng bác sỹ không thể tìm ra điều gì bất thường. Tôi biết Sư phụ đã cứu tôi lần nữa.

Sau đó, tôi ngộ ra rằng việc tôi không muốn gọi điện nhờ hỗ trợ từ các đồng tu là thể hiện của tâm tính thấp. Tôi không muốn đặt bản thân mình vào chỉnh thể. Hành xử ích kỷ đã tách tôi khỏi chỉnh thể lớn hơn.

Sư phụ giảng:

“[Tôi] nói với chư vị rằng, đã giúp chư vị tiêu [trừ] rất nhiều rồi, những phiền phức ấy của chư vị không [còn] là mấy. Nếu không tiêu [trừ] giúp chư vị, thì [khi] chư vị gặp những phiền phức ấy có thể hết mệnh lìa đời rồi, cũng có thể nằm luôn đó không dậy nổi. Do đó chư vị gặp chút phiền phức, chư vị thấy khó chịu; ở đâu có được sự thoải mái kia chứ?” (Bài giảng thứ sáu, Chuyển Pháp Luân)

[Có thể] nói con người khó độ như vậy đó, đã vì anh ta làm [giúp] bao nhiêu, vậy mà anh ta đã không ngộ mà còn nói thế. (Bài giảng thứ sáu, Chuyển Pháp Luân)

Khi nhìn nhận một vấn đề, việc có một cơ điểm đúng đắn là rất quan trọng. Niệm đầu tiên sẽ định rõ hướng đi. Khi một khổ nạn đến, nếu bạn cho rằng đó là việc tốt và là một cơ hội để tiêu trừ nghiệp lực, như vậy sự việc sẽ đi đúng hướng và kết quả sẽ tốt đẹp.

Ghi chú của Ban Biên tập: Bài viết này thể hiện nhận thức cá nhân của tác giả ở trạng thái tu luyện hiện tại, xin chia sẻ cùng quý đồng tu để chúng ta “Tỉ học tỉ tu” (Thực tu, Hồng Ngâm)

Bài viết chỉ thể hiện quan điểm hoặc nhận thức của tác giả. Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2022/2/11/438809.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2022/2/16/199217.html

Đăng ngày 04-04-2022; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share