Bài viết của đệ tử Pháp Luân Đại Pháp ở Mỹ quốc
[MINH HUỆ 04-02-2022] Khoảng bốn năm trước, nhờ sự điểm hóa từ bi của Sư tôn, tôi hạ quyết tâm nghiêm túc hướng nội tìm và đề cao lên.
Nhận thức được bản thân có tâm chấp trước vào làm việc, tâm hiển thị và chứng thực tự ngã, không muốn để người khác nói, thích nghe lời dễ nghe, v.v., và những nhân tâm khác. Tôi chú ý tu bản thân ở phương diện này, cảm giác đã buông được nhiều tâm, gặp một số sự việc cũng có thể bất động tâm, cũng có thể nghĩ cho người khác, có thể nhìn thấy điểm mạnh của đồng tu, hiểu được chỗ khó khăn của đồng tu. Khi đồng tu làm tốt, tôi có thể vì đồng tu mà vui mừng. Tôi cảm thấy mình có thể tu bỏ những nhân tâm như ‘vị tư vị ngã’ đó, nhưng sau này mới phát hiện vẫn không phải như vậy.
Tôi làm ở nền tảng gọi điện thoại giải cứu, bất cứ khi nào cuộc gọi diễn ra tốt đẹp, trong tâm sẽ cảm tạ Sư phụ và nhắc nhở bản thân rằng: “Tu tại tự kỷ, công tại Sư phụ” (Chuyển Pháp Luân). Tất cả đều không tách rời khỏi sự gia trì của Sư phụ, những gì tôi làm còn cách rất xa yêu cầu của Sư phụ, không thể có tâm hoan hỷ, không thể tranh công (tham thiên chi công). Tuy nhiên gần đây phát hiện khi gặp tình huống này, trong tư tưởng bất giác nảy sinh tâm cho rằng mình giỏi.
Khi chia sẻ, tôi nói về những nhận thức đối với Pháp lý, lúc đó đồng tu tán thành, và trong tôi liền xuất hiện niệm đầu cho rằng bản thân ngộ tốt. Tôi cảm thấy điều này không đúng. Tâm cho rằng bản thân giỏi là chứng thực tự ngã, là vị tư. Tôi đã rất nghiêm túc tu bản thân, vì sao khi tu bỏ rồi lại xuất hiện nhỉ? Vì sao mãi không tu bỏ được?
Tôi tu luyện nhiều năm như thế, sâu sắc thể hội được đời này có thể tu luyện trong Đại Pháp là điều may mắn biết nhường nào! Vì vậy hy vọng bản thân có thể thành tâm và khiêm tốn để đồng hóa với Pháp.
Sư phụ giảng:
“Người tu luyện thời quá khứ là tống khứ từng chấp trước một, từng chấp trước một, [còn] chư vị là, với cơ hồ tất cả chấp trước đều đang ở đó, [chư vị] khiến chúng từng tầng từng tầng trở nên yếu đi, giảm đi, yếu đi, càng ngày càng giảm đi, càng ngày càng nhỏ, tôi là làm vậy cho chư vị, bảo đảm rằng đệ tử Đại Pháp trước khi viên mãn vẫn có thể sinh sống bình thường nơi người thường, có thể cứu người một cách bình thường trong quần thể con người, đồng thời, chính vì có nhân tâm chưa hoàn toàn tống khứ, [nên] cũng có thể khiến chư vị tu luyện trong can nhiễu của nhân tâm, mọi thời khắc cảnh tỉnh chính mình, tu luyện chính mình, hoàn thành trách nhiệm của đệ tử Đại Pháp, đó chính là uy đức, đó chính là xuất sắc, đó chính là con đường mà chư vị đi.” (Giảng Pháp tại Pháp hội Miền Tây Mỹ quốc 2015)
Tuy tôi đã tu hơn 20 năm, mặc dù rất nhiều chấp trước đã dần dần yếu đi, ngày càng ít, cũng có thể nói là rất ít, rất ít rồi. Nhưng bây giờ vừa tu, vừa lộ ra chấp trước, có vẻ khá cứng đầu. Tôi thoáng cảm thấy có những chấp trước mà tôi không nhận ra, cũng không phát hiện.
Tĩnh tâm xuống xem xét lại bản thân, tôi phát hiện mình thiếu nhận thức về “tự ngã”, trong tu luyện, tôi đã bỏ đi rất nhiều chấp trước vào “tự ngã”, nhưng vẫn đang bảo hộ một “tự ngã” khác mà bản thân không ý thức đến.
Từ nhỏ đến lớn, từ gia đình đến trường học, tôi lớn lên với những lời khen ngợi, và nghĩ rằng mình có thể làm tốt nhất. Tôi tôn trọng chí sĩ đầy lòng nhân ái, mang lý tưởng trong tâm, truy cầu chính nghĩa, cho rằng điều bản thân truy cầu là cao thượng thanh cao, cho rằng những gì bản thân truy cầu là tốt nhất. Tất cả đều đang khẳng định và gia cường tự ngã. Trong tu luyện, vì tôi hy vọng bản thân trở thành một người khiêm tốn, đã khiến “tự ngã” giảm đi trông thấy.
Khi tôi tám hoặc chín tuổi, tôi đã đọc từng cuốn, từng cuốn tiểu thuyết rất dày, vào thời điểm đó, tôi chỉ có thể đọc sách của những học giả tay sai cho Trung Cộng, những người cổ xúy cho cái gọi là “chủ nghĩa anh hùng cách mạng”, thực chất là che đậy sự ích kỷ và kiêu căng trong nhân tính bằng những từ hoa mỹ, là công cụ bồi dưỡng người ta đấu với trời, đấu với đất của tà đảng. Mặc dù sau đó hiện thực tà ác khiến tôi từ lâu đã không tin Đảng Cộng sản, nhưng độc tố văn hóa đảng vẫn tồn tại. Đặc biệt là nghĩ rằng trong hoàn cảnh như vậy mà mình có thể nhận rõ Đảng Cộng sản, khiến tôi càng tự tin, càng gia cường cái chủng “tự ngã” này.
Trong tu luyện, đối với chấp trước không tốt ở bề mặt, có thể rất nhanh nhận ra và bỏ đi. Nhưng lại rất khó nhận biết “tự ngã” được che đậy dưới sự truy cầu điều tốt đẹp và chính nghĩa trên thế gian.
Cái “tự ngã” này khiến tôi rơi vào cái tình với bản thân. Khi tôi làm tốt thì đánh giá cao bản thân, xem trọng bản thân; khi tôi làm không tốt thì tự trách, thống khổ, ban đầu cái “tự trách” này khiến tôi cảm thấy mình rất tinh tấn, nhưng rơi vào trạng thái này một thời gian lâu sẽ đả kích tín tâm tu luyện của tôi. Trong tu luyện, coi trọng bản thân sẽ không thể thực sự hướng nội tìm; không thể có tâm kính nể và khiêm tốn để đồng hóa Pháp một cách vô điều kiện; không thể sắp xếp chính mối quan hệ giữa bản thân đối với Sư tôn và Đại Pháp.
Sư tôn giảng:
“Tôi còn muốn bảo chư vị, bản tính thực chất từ trước của chư vị được kiến lập trên cơ sở vị ngã vị tư, từ nay trở đi chư vị làm các việc thì trước hết phải nghĩ đến người khác, tu thành bậc Chính Giác vô tư vô ngã, tiên tha hậu ngã, thế nên từ nay trở đi chư vị làm gì nói gì đều phải vì người khác, và nghĩ đến cả vì người đời sau nữa! Hãy nghĩ cho Đại Pháp vĩnh thế bất biến!” (Phật tính vô lậu, Tinh Tấn Yếu Chỉ)
Trước đây học đoạn Pháp này, tôi chỉ lý giải là phải tu bỏ tư tưởng ‘vị tư vị lợi’, hành vi và những thứ bất hảo của tự thân, tu thành người vị tha biết nghĩ cho người khác. Không có chú ý hàm nghĩa trong câu Sư phụ giảng “bản tính thực chất từ trước của chư vị được kiến lập trên cơ sở vị ngã vị tư”, bản tính của tôi là vị ngã vị tư! Tôi không nghĩ đến hàm nghĩa “bản tính của tôi”.
Ngày hôm kia, khi tôi học đoạn Pháp này, hai chữ “bản tính” đột nhiên nhảy ra hiển hiện trước mắt tôi, trong tâm ngạc nhiên: bản tính? Hóa ra bản tính của tôi là vị ngã vị tư! Tôi minh bạch đây là Sư phụ điểm hóa cho tôi nhìn thấy. Vì bản tính của tôi là vị ngã vị tư, vậy nên, tôi phải tu bỏ “vị ngã vị tư”, nhất định thay đổi bản tính của tôi!
Trong người thường có câu: “Giang sơn dễ đổi, bản tính khó dời”. Trước đây tôi lý giải rằng, bỏ đi hành vi, cách nghĩ ‘vị tư vị lợi’ nơi bề mặt con người chính là tu luyện. Tuy nhiên, để thay đổi bản thân từ bản tính, là phải thay đổi bản thân từ sâu trong quá trình hình thành quan niệm tư tưởng của chính mình. Tôi ngộ ra một tầng hàm nghĩa của hướng nội tìm, đồng thời tôi cũng minh bạch vì sao phải hướng nội tìm vô điều kiện, vì Sư tôn đang cải biến sinh mệnh và tâm linh của tôi!
Khi ngộ ra những điều này, tôi cảm giác rất nhiều thứ đang rơi rớt xuống, lập tức thân tâm nhẹ nhàng. Cảm ân Sư tôn!
Lúc này, tôi sâu sắc thể hội được sự nghiêm túc của tu luyện. Từ nay về sau, trong thực tu mà thực sự đề cao lên, học Pháp tốt, hướng nội tìm vô điều kiện, dùng chính niệm chủ đạo bản thân, từng ý từng niệm, từng cử chỉ từng hành động đều dùng Pháp để đo lường.
Phản ứng đầu tiên của tôi lúc này là: Sư phụ biết tôi đang nghĩ gì. Sư phụ đang nói với tôi: Không phải con nhìn không thấy ta, mà là con không muốn đến bên cạnh ta! Đồng thời cũng minh bạch rằng Sư phụ đang nghiêm khắc giáo hóa đệ tử, trong giáo hóa của Sư phụ bao hàm sự kỳ vọng sâu sắc!
Tôi không ngăn được những dòng nước mắt, vô cùng xin lỗi Sư phụ! Tôi biết lý do tại sao tôi không thể đến bên Sư phụ, là vì tâm tính của tôi, cảnh giới của tôi không đạt tiêu chuẩn. Tôi muốn nói với Sư phụ rằng: “Thưa Sư tôn, con nhất định phải đến bên cạnh Ngài.”
Trong “Lời chúc gửi Pháp hội Đài Loan [2016]”, Sư phụ giảng:
“Hãy trân quý cơ duyên vạn cổ này! Hãy trân quý cơ hội tu luyện này! Hãy trân quý con đường chư vị đã đi!
Sư phụ [ở điểm] cuối cùng đang chờ đợi chư vị!”
Chúng con trân quý mỗi ngày, mỗi giờ mỗi khắc được đồng tại cùng Sư tôn!
Cảm tạ Sư tôn từ bi vĩ đại!
Bài viết chỉ thể hiện quan điểm hoặc nhận thức của tác giả. Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2022/2/4/感恩师尊-感恩大法-438473.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2022/3/19/199588.html
Đăng ngày 02-04-2022; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.