Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 11-01-2022] Trong văn hoá truyền thống Trung Quốc, có một quy tắc ứng xử cụ thể liên quan đến sự tương tác giữa nam và nữ giới. Mặc dù trong quá trình lên nắm quyền, Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) đã phá huỷ nhiều tiêu chuẩn truyền thống đúng đắn, nhưng người dân ngày nay vẫn rất nhạy cảm với mức độ gần gũi trong tiếp xúc giữa những người khác giới.

Vào đầu năm nay, tôi tham gia học Pháp cùng với một học viên nam. Lúc đó cả hai chúng tôi đều không tham gia nhóm học Pháp nào, và cũng tình cờ chúng tôi tìm được một vị trí thuận tiện mà cả hai chúng tôi đều có thể đến được, vì vậy chúng tôi đã lên kế hoạch học Pháp cùng nhau trong một thời gian.

Ngôi nhà chúng tôi dùng để học Pháp không có người ở thường xuyên, nhưng xung quanh có nhiều hàng xóm. Việc đến và đi của chúng tôi chẳng bao lâu đã thu hút sự chú ý của họ, và một số người ở đó đã nhìn chúng tôi với nụ cười khinh thường bất cứ khi nào họ nhìn thấy chúng tôi.

Cuối cùng tôi đã lên tiếng.

Tôi nói với anh ấy rằng: “Mặc dù chúng ta chỉ gặp gỡ nhau vào ban ngày, nhưng đối với người khác đây vẫn là chuyện lạ. Họ có thể nghĩ rằng nó không bình thường và chúng ta đang làm chuyện mờ ám. Nên tôi sẽ không đến nữa.”

Vài lần sau đó anh ấy vẫn tiếp tục mời tôi học Pháp cùng, nhưng lần nào tôi cũng từ chối. Ngay từ đầu, tôi đã thực sự cảm thấy có gì đó không được thoải mái về việc học Pháp mà chỉ có hai chúng tôi. Nhưng vì giữa chúng tôi chẳng có mối quan hệ gì nên khi đó tôi đã không hoàn toàn từ chối anh ấy.

Anh nói rằng sự chú ý của hàng xóm là do tôi có tâm chấp trước. Anh ấy muốn tôi buông bỏ các tâm chấp trước của mình và tiếp tục học Pháp cùng anh ấy. Kiểu nói và ý nghĩ như vậy kỳ thật là ma đang lợi dụng nhân tâm để chiêu dụ. Việc muốn học Pháp không có gì là sai cả, nhưng tôi chỉ cảm thấy cách làm này là không đúng.

Con người có những lý lẽ người thường, có nguyên tắc và quy tắc riêng trong ứng xử của họ. Nếu một người tiếp xúc gần gũi với một người khác giới và người này không phải là vợ hoặc chồng của họ, điều đó chắc chắn sẽ thu hút sự chú ý và chỉ trích. Không phải mọi người tò mò hay tọc mạch mà là nó đi ngược lại đạo đức truyền thống của con người. Là người tu luyện, chúng ta không nên chỉ làm những gì chúng ta cảm thấy thích chỉ vì nghĩ rằng mình đã loại bỏ thành công các chấp trước của bản thân.

Quy tắc ứng xử của nhân loại được thiết lập để kiểm soát lòng người với mục đích duy trì đạo đức của họ ở mức độ chính đáng, và chúng ta không thể vi phạm nó dưới bất kỳ lý do gì. Nhân loại có thể bị băng hoại, nhưng không phải hoàn toàn là không có đạo đức và các chuẩn mực làm người, vì vậy chúng ta không thể không chú ý tới những điều này.

Ngay cả khi không ai biết, và không ai trong chúng ta có những chấp trước đó, tôi vẫn tin rằng chúng ta không thích hợp để vượt qua ranh giới về quy tắc kia. Lý do tại sao quy tắc này lại được chuẩn hóa và nghiêm ngặt đến vậy là bởi vì việc vượt qua ranh giới đó có thể khiến một người phát triển các chấp trước và thậm chí sa ngã hơn nữa.

Sư phụ đã dạy chúng ta:

“Đại Pháp ở bất kể tầng thứ nào cũng đều là tốt đẹp nhất, ở tầng thứ con người này, các đệ tử Đại Pháp chỉ có thể là viên dung hơn nữa với Ông, chứ không được mang đến tổn thất nào cho Ông cả.” (Giảng Pháp vào Tết Nguyên Tiêu năm 2003)

Vì vậy, lời nói và hành động của chúng ta không thể coi là chuyện đương nhiên và không liên quan gì đến mình.

Có lẽ hầu hết chúng ta đều không cố ý vượt qua những ranh giới này. Có thể là có một số tình huống mà mọi người đã không làm rõ với nhau ngay từ đầu rằng như thế nào là đúng. Có lẽ ý định của chúng ta là tốt — giống như nam học viên được đề cập ở trên, người chỉ muốn học Pháp — hoặc ít nhất là không có ác ý. Tuy nhiên, việc phớt lờ các tiêu chuẩn của xã hội đến mức mọi người hiểu sai về chúng ta vẫn là không đúng.

Chúng ta là những người tu luyện. Rốt cuộc, Sư phụ đang trông chừng chúng ta. Chúng ta sẽ được điểm hoá và nhắc nhở để có thể đi đúng đường. Vấn đề là chúng ta có thể ngộ được không. Nếu chúng ta coi những điểm hoá này là sự can nhiễu và khăng khăng làm mọi thứ theo cách của riêng mình, thì điều đó sẽ thật là khủng khiếp.

Sự việc này cũng khiến tôi nghĩ đến một sự việc khác. Vào một lần nọ, khi tôi đang ở nông thôn cùng với một số đồng tu. Có thứ gì đó bay vào mắt tôi, và tôi không thể nhìn thấy. Tôi đã lên tiếng nhờ giúp đỡ để lấy nó ra.

Một học viên nam chạy về phía tôi và nói rằng để anh ấy giúp tôi. Chấp trước sắc dục lộ rõ sau những lời nói và hành động của anh ấy. Tôi đã liên tục né tránh và yêu cầu anh ấy đi đi, nhưng trước sự ngạc nhiên của tôi, nhiều học viên khác ở đó chỉ cười.

Một người trong số họ nói: “Cô lo lắng điều gì vậy? Tất cả chúng ta đều là đồng tu mà.”

Cuối cùng, một nữ đồng tu đã đến giúp tôi.

“Chúng ta đều là đồng tu — bạn sợ gì chứ?” Tôi đã nghe điều này quá nhiều lần, nhưng những gì chúng ta làm hay không đều nên dùng Pháp đo lường, đúng không? “Đều là đồng tu mà,” nghĩa là gì? Nó có nghĩa là tâm của chúng ta đều hoàn toàn trong sáng à? Có nghĩa là không có sự khác biệt giữa nam và nữ giới ư? Có vô số chấp trước và sự phi lý ẩn sau câu nói này.

Các đồng tu với nhau thì vẫn có nhân tâm và có chấp trước cần tu bỏ.

“Tất cả chúng ta đều là đồng tu,” điều đó không có nghĩa gì cả. Tất cả chúng ta đều là học viên và là những người đã trưởng thành. Chúng ta không thể coi sự thiếu hiểu biết và khiếm nhã của chính mình là vô tội. Hành vi của đệ tử Đại Pháp phải ngay thẳng.

Trên đây là một vài kinh nghiệm cá nhân của tôi trong tu luyện, cũng như những điều cơ bản về quy tắc ứng xử của một người thường. Mặc dù tôi rất do dự khi viết ra điều này, nhưng những gì tôi chứng kiến không phải là trường hợp cá biệt. Tôi hy vọng rằng kinh nghiệm của tôi có thể là một lời nhắc nhở cho các đồng tu về vấn đề này để họ không mắc sai lầm.

Xin vui lòng chỉ ra bất cứ điều gì không phù hợp.

Ghi chú của Ban Biên tập: Bài viết này thể hiện nhận thức cá nhân của tác giả ở trạng thái tu luyện hiện tại, xin chia sẻ cùng quý đồng tu để chúng ta “Tỉ học tỉ tu” (Hồng Ngâm).

Bài viết chỉ thể hiện quan điểm hoặc nhận thức của tác giả. Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2022/1/11/436204.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2022/2/25/199314.html

Đăng ngày 03-04-2022; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share