Bài viết của đệ tử Pháp Luân Đại Pháp ở Liêu Ninh, Trung Quốc

[MINH HUỆ 06-02-2022] Tôi làm những công việc lặt vặt, dựa vào công việc thời vụ để duy trì cuộc sống, nên thời gian rảnh rỗi không nhiều. Vì vậy tôi nắm chắc thời gian tu luyện một cách chặt chẽ, nên học Pháp luyện công vẫn theo kịp, việc cứu người cũng không bỏ sót. Những người tôi gặp trên đường đi làm và tan ca, nhân viên của đơn vị làm việc và những người bên ngoài, họ đều là đối tượng và là người hữu duyên mà tôi giảng chân tướng cứu độ, bất kể đi đến đâu, tôi đều truyền phúc âm Đại Pháp đến đó. Đây là những gì tôi đã làm trong nhiều năm qua.

1. Thực tu trong môi trường làm việc, chứng thực Đại Pháp

Gần hai năm nay, tôi làm việc trong một nhà máy sản xuất ống nhựa. Tôi chiểu theo Sư phụ giảng “làm việc hết sức cẩn thận” (Bài giảng thứ tư, Chuyển Pháp Luân), nên được nhiều may mắn, cũng không có mâu thuẫn với đồng nghiệp, chỉ chiểu theo tiêu chuẩn của Pháp mà ước thúc bản thân. Nhờ vậy, tôi đã tu bỏ được rất nhiều nhân tâm. Ông chủ và giám đốc nhà máy rất hài lòng với công việc của tôi. Tôi giảng chân tướng cho ông chủ, ông ấy là đảng viên, và đã đồng ý thoái xuất khỏi tổ chức của tà đảng, hơn nữa cả nhà của ông chủ cũng đều đồng ý làm tam thoái (thoái xuất khỏi các tổ chức Đảng, Đoàn, Đội của Trung Cộng).

Giám đốc nói với công nhân mới vào làm việc chung với tôi rằng, tôi là “người tốt nhất trong toàn nhà máy”. Ở đâu tôi cũng biểu hiện ra Thiện mà một người tu luyện nên có, vì đó là nền tảng vững chắc để tôi giảng chân tướng và chứng thực Đại Pháp, đồng thời do tôi có nguyện vọng cứu người kiên định nên Sư phụ gia trì cho tôi. Vì vậy hiệu quả cứu người rất tốt.

Có một người đàn ông trong nhà máy, là đảng viên hơn 40 năm, bị tà đảng đầu độc rất sâu. Người khác từng giảng chân tướng cho ông ấy, ông ấy cũng đã xem tài liệu chân tướng, nhưng không tin, thậm chí còn hơi phản cảm. Tôi giảng chân tướng cho ông ấy, nói ông ấy dùng điện thoại lên “Baidu” tìm hiểu về “Tàng Tự Thạch”, ông ấy đã tìm hiểu, nhưng vẫn không tin.

Một hôm ông ấy bị ngã và bong gân vùng thắt lưng, không thể làm việc nặng được. Tôi nói ông ấy nghỉ ngơi, để tôi làm thay ông ấy. Sau khi tan ca, tôi giảng cho ông ấy về hiệu quả siêu thường của Đại Pháp đối với việc phục hồi thân thể, khuyên ông ấy làm “tam thoái”, cuối cùng ông ấy cũng đồng ý thoái xuất khỏi tổ chức tà đảng.

2. Tận dụng mọi cơ hội, nắm chắc việc cứu người

Sau đó, chính phủ cắt điện, và nhà máy sản xuất ống nhựa buộc phải đóng cửa. Tôi tìm được công việc tạm thời ở một nhà máy chế biến gà thịt lớn. Tôi sinh hoạt ăn ở trong nhà máy.

Nhà máy chế biến được chia thành phân xưởng cấp đông nhỏ và phân xưởng lớn, tổng cộng có 500 hoặc 600 người, là một nơi thực sự tốt để cứu người. Lúc đầu, tôi được phân công về phân xưởng cấp đông nhỏ, sau đó là phân xưởng lớn, do đó tôi ngày càng tiếp xúc với nhiều người hơn. Đầu tiên tôi giảng chân tướng và khuyên tam thoái cho những người xung quanh, đa số đều đồng ý, hơn nữa còn rất nhiệt tình với tôi. Có thể mặt minh bạch vì được cứu mà vui mừng.

Sư phụ thấy tôi có tâm cứu người nên an bài cho tôi một công việc mà ai ai cũng cho rằng đó là công việc tốt nhất, ấy là dùng xe đẩy để chuyển những tấm nhựa đệm từ xưởng nhỏ đến xưởng lớn. Công việc này nhẹ nhàng lại không mệt, những người khác đẩy xe vận chuyển vật liệu nặng rất mệt. Nhờ vậy, tôi có cơ hội giúp người khác đẩy, để họ nghỉ ngơi một chút, dù là ai tôi cũng giúp.

Nhưng hầu hết mọi người ở đây đều thờ ơ, vô cảm, ích kỷ, thậm chí làm ngơ (theo cách nói Đông Bắc: ích kỷ, mạnh mẽ, giảo hoạt), có lẽ do thời gian dài sống trong nguy cơ sinh tồn, tranh chấp lợi ích, cộng thêm mất đi ước thúc đạo đức truyền thống, tạo thành nhân tâm méo mó?! Ban đầu tôi không sao chấp nhận môi trường này, cũng không có niềm tin vào việc cứu những người ở đây, nhưng sau đó có một chuyện đã thay đổi thái độ của tôi.

Một lần, khi tôi đang làm việc, có người gây rắc rối và cố ý giở trò xấu với tôi. Tôi rất tức giận, trong tâm oán hận anh ấy, và đi nói với trưởng ban về việc này. Sau khi nói xong cảm thấy bản thân trút được cơn giận, trong tâm rất thoải mái. Nhưng đến sáng sớm hôm sau luyện tĩnh công, chưa tới nửa giờ thì chân đau chịu không nổi, tôi lập tức ngộ rằng vì hôm qua mình đã làm sai, trong tâm tôi nghiêm túc nhận lỗi với Sư phụ. Là người tu luyện, tôi vốn nên cảm ơn người ta mới phải, anh ấy đang giúp tôi đề cao tâm tính, nhưng tôi đã không giữ vững tâm tính mà còn tạo nghiệp.

Từ đó về sau tôi đối chiếu Đại Pháp nghiêm khắc yêu cầu bản thân, bất kể ai đối xử không tốt với tôi, tôi cũng không oán hận họ, mặc dù họ tạm thời không tiếp nhận chân tướng, không đồng ý làm tam thoái, nhưng tôi cũng không thể sinh ra niệm đầu bất hảo với họ, ngay cả suy nghĩ tiêu cực cũng không nên có. Đầu tiên phải đảm bảo công việc của bản thân đạt chất lượng, để mọi người hài lòng; sau đó nếu có thể giúp thì giúp, từ bi đối đãi với tất cả mọi người. Khi tôi thay đổi, thái độ của mọi người đối với tôi cũng thay đổi. Họ đều nói, sao mà chị có thể tốt như vậy! Công việc này chị làm tốt nhất! Lúc này tôi mới giảng chân tướng và khuyên tam thoái một cách rõ ràng hợp lý, rất thuận lợi, cứ như nước chảy thành sông vậy.

Có một người nọ, ấn tượng của tôi về anh ấy rất không tốt, nhưng tôi là một người tu luyện, vẫn nên cố gắng hết sức thiện đãi anh ấy. Một hôm hai chúng tôi đi đối diện nhau, anh ấy nói với tôi rằng: “Chị là người rất tốt! Một chút cũng không để bụng.” Tôi nhân dịp này giảng chân tướng cho anh ấy, anh ấy rất nghiêm túc công nhận và đồng ý làm tam thoái. Vậy đó, một số người ban đầu không đồng ý thoái, thậm chí có người bất kính với Đại Pháp, về sau đều minh bạch chân tướng Đại Pháp, và vui vẻ làm tam thoái. Tôi thực sự thể hội được một tầng nội hàm của câu:

Sư phụ giảng:

“Từ bi năng dung thiên địa Xuân
Chính niệm khả cứu thế trung nhân” (Pháp Chính Càn Khôn, Hồng Ngâm II)

Tạm diễn nghĩa:

“Từ bi có thể hoà tan trời đất thành mùa Xuân
Chính niệm có thể cứu con người ở thế gian” (Pháp Chính Càn Khôn)

Có một nhóm công nhân nữ rất nhạy cảm về tuổi tác, nhìn dáng vẻ trẻ trung của tôi, bèn đoán xem tôi bao nhiêu tuổi, có người đoán 41 tuổi, có người đoán 46, 47 tuổi. Tôi nói với các chị ấy rằng năm nay tôi 58 tuổi rồi, họ đều rất ngạc nhiên. Tôi nói với các chị ấy rằng, tu luyện Pháp Luân Công không chỉ có hiệu quả kỳ diệu về chữa bệnh khỏe người, mà thân thể còn hướng về tuổi trẻ, rồi tôi thuận tiện giảng chân tướng, bảo các chị ấy thành tâm niệm chín chữ chân ngôn “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo”, làm tam thoái bảo bình an, các chị ấy đều vui vẻ tiếp nhận.

Ở đây, chỉ cần tôi có thể tiếp xúc với người nào, tôi đều không để trượt mất cơ duyên giảng chân tướng cho họ. Ví như lúc nghỉ trưa ăn cơm, tôi giảng chân tướng cho người đối diện; buổi tối giặt quần áo, hễ gặp người nào thì giảng cho người đó, v.v.. Bây giờ tôi giảng chân tướng từ khía cạnh dịch bệnh, hầu hết mọi người đều rất dễ đồng ý.

Nhiều năm qua, tôi sâu sắc thể hội rằng, nếu muốn giảng chân tướng hiệu quả tốt, trước tiên phải học Pháp tốt. Đầu tiên phải làm được việc: đối chiếu Đại Pháp nghiêm khắc yêu cầu bản thân, gặp bất cứ mâu thuẫn nào đều tìm ở bản thân; bất kỳ quan niệm, nhân tâm, ma tính, thảy đều là chướng ngại trên con đường tu luyện, chỉ có học Pháp tốt mới có thể thanh lý chúng; cứu người là Đại Pháp, không có uy lực của Pháp thì chúng ta chẳng làm được gì, chúng ta chỉ là mở miệng nói một chút mà thôi. Vì vậy dẫu bận đến đâu, mỗi ngày đều phải học Pháp tốt. Về điểm này, tôi thể hội rất sâu sắc trong quá trình thực tu.

3. Khai sáng hoàn cảnh luyện công, thúc đẩy thế nhân nhận thức đúng đắn về Đại Pháp

Khi vừa đến nhà máy chế biến thịt gà này và ở lại, tôi liền luyện công trong phòng ký túc xá của mình. Ngày thứ nhất đang luyện bài công pháp thứ hai “Đầu Đỉnh Bão Luân” (Đại Viên Mãn Pháp – Chương II: Đồ hình và giải thích động tác), người trong phòng nhìn thấy bèn hô lớn: “Lại đây xem chuyện này này!” Sau đó mở cửa và nói lớn tiếng trong hành lang: “Vẫn còn có người luyện Pháp Luân Công!”

Lập tức có vài người đến, tôi không động và tiếp tục luyện. Sau khi luyện xong tôi hỏi anh ấy: “Anh ồn ào gì vậy? Có liên quan gì với anh à?”

Anh ấy nói: “Họ hàng của tôi (bị bức hại vì luyện Pháp Luân Công), bây giờ vẫn còn đang ở trong tù Đại Bắc! Chị đừng nói chuyện với tôi.”

Sau đó, mỗi sáng lúc luyện xong tĩnh công trên giường, tôi ra hành lang luyện động công, anh ấy nhìn thấy cũng không hô hoán gì nữa. Về sau anh ấy còn chủ động nói chuyện với tôi, còn cho tôi đồng phục làm việc; tôi có món gì cũng mời anh ấy. Anh ấy dần dần có nhận thức đúng đắn về Đại Pháp.

Tôi còn gặp một số người trong nhà máy này, trong số những người thân và đồng nghiệp của họ, có người tu luyện Pháp Luân Công, nhưng họ vẫn chưa minh bạch chân tướng, vẫn hiểu lầm Đại Pháp. Thông qua lời nói và hành động của bản thân tôi, họ đã minh bạch chân tướng Đại Pháp, thay đổi thái độ, và đồng ý thoái xuất khỏi các tổ chức Đảng, Đoàn, Đội của Trung Cộng.

Khi tôi rời nhà máy này, rất nhiều người không muốn tôi đi. Bây giờ bầu không khí trong nhà máy đã trở nên tường hòa rồi. Thực sự là “Phật quang phổ chiếu, lễ nghĩa viên minh” (Chuyển Pháp Luân).

4. Lời kết

Trong tu luyện, Sư tôn yêu cầu đệ tử làm tốt “ba việc”, tôi chưa bao giờ dám lười biếng; dẫu đôi khi rất khổ và rất mệt. Bởi vì đó là sứ mệnh thần thánh và trách nhiệm mà lịch sử ban cho đệ tử Đại Pháp! Chúng ta từng dùng sinh mệnh của Thần để bảo chứng, và ký thệ ước với Sư tôn: Khi Đại Pháp hồng truyền, phải trợ Sư chính Pháp, cứu độ chúng sinh, thì hôm nay chúng ta mới có thể trở thành “đệ tử Đại Pháp trong thời kỳ Chính Pháp” (Giảng Pháp trong chuyến đi quanh Bắc Mỹ [2002]). Đây là danh hiệu vĩ đại nhất trong vũ trụ!

Chờ đợi trong ức vạn năm luân hồi, chúng ta đã chịu vô số khổ; trong thời khắc then chốt một cái chớp mắt này, vì sao chúng ta vẫn mê trong người thường? Chỉ có luôn luôn tinh tấn mới có thể hoàn thành sứ mệnh, làm tròn thệ ước.

Một chút thể hội chia sẻ với đồng tu, khích lệ lẫn nhau. Nếu có chỗ nào không đúng, mong đồng tu từ bi chỉ chính.

Bài viết chỉ thể hiện quan điểm hoặc nhận thức của tác giả. Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2022/2/6/充份利用工作环境救人-438587.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2022/3/17/199560.html

Đăng ngày 26-03-2022; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share