Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại tỉnh Hồ Bắc, Trung Quốc

[MINH HUỆ 13-12-2021] Tôi đã chăm sóc mẹ chồng được hơn nửa năm, trong thời gian này, tôi đã trưởng thành hơn trong tu luyện. Sức khỏe của mẹ chồng tôi cũng được cải thiện sau khi bà minh bạch chân tướng về Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) và cuộc bức hại Pháp Luân Đại Pháp, đồng thời bày tỏ sự ủng hộ đối với các học viên Pháp Luân Công.

Mẹ chồng tôi năm nay đã gần 90 tuổi. Bà sống cần kiệm cả đời và bà quán xuyến mọi việc trong gia đình. Bà cũng là người sắc sảo, thích tranh đấu và kiểm soát. Bà muốn là người đưa ra quyết định cuối cùng cho mọi việc, nếu không bà sẽ phàn nàn. Ngay cả khi về già, tính cách của mẹ chồng tôi cũng không thay đổi.

Chính vì sự mạnh mẽ, kiêu ngạo của bà mà con gái và ba người con dâu đều muốn tránh mặt bà. Không ai trong số các con muốn sống cùng bà hoặc chăm sóc bà, vậy nên tôi đã quyết định đảm nhận công việc này, mặc dù theo kế hoạch cách đây rất lâu, các anh chị của chồng tôi sẽ làm việc đó.

Vợ chồng tôi đã mua bảo hiểm nhân thọ cho anh chị của chồng tôi sinh sống ở quê, để sau này họ có thể sử dụng số tiền đó thay phiên nhau chăm sóc mẹ chồng tôi, còn chúng tôi sẽ sống cùng con trai ở một thị trấn khác ở xa. Bởi không thể trực tiếp chăm sóc mẹ chồng nên chúng tôi sẽ hỗ trợ bằng chu cấp tài chính.

Tuy nhiên, là một học viên Đại Pháp, tôi biết mình nên giúp đỡ gia đình chồng, thể hiện sự hiếu thảo và giảm bớt lo lắng cho chồng tôi.

Đề cao bản thân và tận tình chăm sóc mẹ chồng

Tôi đã gần 70 tuổi, nên việc chăm sóc một người có cá tính mạnh mẽ như mẹ chồng tôi là việc không hề dễ dàng. Tôi nên làm gì đây? Tôi nhận ra mình cần phải nỗ lực học Pháp và phát chính niệm tăng cường để thanh trừ can nhiễu của cựu thế lực ngăn cản việc tôi cứu người, đề cao bản thân và loại bỏ mọi quan niệm không đúng.

Sư phụ Lý Hồng Chí (Nhà sáng lập Pháp Luân Đại Pháp) giảng:

“Chư vị trong tác dụng của chính niệm, hết thảy những gì bên thân chư vị và ở tự thân chư vị là sẽ phát sinh biến hoá,” (“Giảng Pháp vào ngày Kỷ niệm 20 năm truyền Pháp”)

Tôi nghĩ rằng miễn là tôi đồng hóa với nguyên lý phổ quát Chân-Thiện-Nhẫn, đối chiếu suy nghĩ và hành động của bản thân theo Pháp, và đảm bảo việc tu luyện cá nhân đáp ứng yêu cầu của Pháp, tôi sẽ có thể tu xuất tâm đại từ bi và tâm đại nhẫn, làm tốt ba việc và cân bằng mối quan hệ với mẹ chồng.

Mẹ chồng tôi trước đó đã thoái xuất khỏi Đoàn Thanh niên, một trong hai tổ chức thanh thiếu niên của ĐCSTQ. Tôi quyết định giúp bà hiểu rõ hơn về chân tướng Đại Pháp, về cuộc bức hại và bản chất tà ác của ĐCSTQ. Tôi kể cho bà chi tiết hơn về tội ác của ĐCSTQ, về Pháp Luân Đại Pháp được hồng truyền khắp thế giới như thế nào và câu chuyện tu luyện của các học viên. Tôi cũng chia sẻ lại với mẹ chồng những thay đổi tích cực về tinh thần lẫn thể chất mà tôi được thụ ích từ khi tu luyện.

Mẹ chồng tôi thay đổi dần dần trong thời gian ở với tôi. Bà trở nên tốt tính hơn, vui vẻ hơn và cười nhiều hơn. Sức khỏe của bà cũng được cải thiện. Trước đây, mẹ chồng tôi phải uống thuốc giảm đau mỗi ngày, trong đó có thuốc trị đau bụng, và bà hiếm khi có được giấc ngủ ngon về ban đêm. Bà còn phải bôi thuốc mỡ thường xuyên để giảm chứng ngứa da.

Giờ đây bà không cần uống thuốc giảm đau nữa. Da dẻ bà hồng hào láng mịn, và đêm bà ngủ ngon giấc. Bà nói với tôi: “Mẹ được hưởng phúc từ con. Mỗi ngày mẹ đều cảm thấy hạnh phúc. Hôm nào cũng như ngày Tết và mẹ cảm thấy tràn đầy năng lượng.”

Sư phụ giảng:

“Bởi vì trường ấy là thuần chính hoà ái, từ bi, là trường của chính niệm;” (Bài giảng thứ sáu, Chuyển Pháp Luân)

Ngoài việc giảng chân tướng cho mẹ chồng, tôi đã cố gắng hết sức chăm sóc bà. Tôi luôn nói với bà bằng giọng nhẹ nhàng, giúp bà hiểu được đúng sai, tắm và giặt quần áo cho bà. Tôi muốn bà có được một cuộc sống hạnh phúc.

Tuy nhiên, trong quá trình này, tôi cũng gặp một số thử thách. Mẹ chồng tôi có thói quen không vệ sinh đúng cách sau khi đi đại tiện. Nhiều lần, phân dính trên sàn nhà, trên ghế hay trên giày của bà. Bất cứ khi nào điều đó xảy ra, tôi cố giữ bình tĩnh và nhắc nhở bản thân phải kiên nhẫn, bao dung và ghi nhớ lời dạy của Sư phụ:

“Chư vị luôn từ bi, lấy Thiện đãi người, làm việc gì đều luôn luôn cân nhắc đến người khác,” (Bài giảng thứ tư, Chuyển Pháp Luân)

Mẹ chồng tôi tuy cao tuổi nhưng đầu óc vẫn rất nhanh nhạy và sáng suốt. Bà có khả năng ăn nói, diễn đạt rõ ràng mặc dù chưa từng đi học. Mỗi khi dân làng xảy ra tranh cãi, họ thường nhờ bà đứng ra hòa giải. Bà có khả năng khuyên bảo mọi người phân rõ đúng-sai, bà nói rất có sức thuyết phục.

Không hối tiếc

Mẹ chồng tôi nói rằng bà hối hận vì trước đây đã không giúp đỡ tôi và bà thường tự trách bản thân.

Sau khi tôi sinh con gái, mẹ chồng đã không giúp đỡ tôi trong thời kỳ hậu sản, với lý do cháu gái bà còn nhỏ và bà không thể giúp chúng tôi được. Trong giai đoạn khó khăn đó, chồng tôi đang nhập ngũ, còn tôi phải một mình chăm các con, làm mọi việc nhà và đi làm.

Tôi biết đó là cảm xúc thật của bà, nhưng tôi không bận tâm về những điều xảy ra trong quá khứ, miễn là nó không ảnh hưởng đến việc tu luyện và làm ba việc của tôi.

“Bạn của con cũng là bạn của mẹ”

Mẹ chồng tôi bây giờ tính cách vui vẻ và thích các học viên Pháp Luân Đại Pháp đến nhà. Bà thường nói: “Bạn của con là bạn của mẹ, và mọi người đều đáng được chào đón.”

Bà ủng hộ việc tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp và không làm phiền mỗi khi tôi phát chính niệm, học Pháp hay học thuộc Pháp. Bà không phàn nàn nếu bữa ăn dọn ra muộn vì tôi phải phát chính niệm. Khi các học viên đến học nhóm, bà tới một góc khác và nhường không gian cho chúng tôi.

Kể từ khi tôi bước vào tu luyện Đại Pháp, môi trường gia đình của tôi tương đối tốt, các thành viên trong gia đình tôi đều đã đọc Chuyển Pháp Luân và biết rằng Đại Pháp là tốt.

Tôi thực sự trân trọng cơ hội tu luyện quý giá này. Trong những năm qua, tôi chưa bao giờ lãng phí thời gian vào các thiết bị điện tử, xem TV hay thậm chí là sử dụng điện thoại di động. Tôi thường dành hơn 10 giờ mỗi ngày để làm ba việc cũng như đọc Tuần báo Minh Huệ, phát tài liệu thông tin về cuộc bức hại, hoặc gọi điện thoại giảng chân tướng.

Tôi đã kiên định nghiêm khắc yêu cầu bản thân, tu bỏ tâm danh lợi, nỗ lực làm tốt ba việc và theo kịp tiến trình Chính Pháp trong hơn 20 năm qua.

Giờ đây tôi có thể minh bạch Pháp lý hơn, chính niệm của tôi mạnh hơn, tâm tôi thuần tịnh hơn và có trái tim nhân hậu hơn. Tôi cũng có một sức khỏe tốt, tràn đầy tự tin và phẩm chất đạo đức của tôi đã được cải thiện. Tôi thật may mắn được tu luyện Pháp Luân Đại Pháp và tôi biết ơn Sư phụ vì sự từ bi khổ độ của Ngài!

Bài viết chỉ thể hiện quan điểm hoặc nhận thức của tác giả. Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2021/12/13/434747.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2022/2/8/199107.html

Đăng ngày 25-03-2022; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share