Bài viết của một đệ tử Đại Pháp tại tỉnh Tứ Xuyên, Trung Quốc

[MINH HUỆ 18-12-2021] Tôi đã mất bao năm đi tìm sư phụ khí công, hành trình thật gian nan. Ngày đầu năm mới năm 1998 là một ngày tôi không thể quên, khi tôi được một người bạn khuyên tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Vừa xem bức ảnh của Sư phụ Lý, Nhà sáng lập Pháp Luân Công, tôi liền cảm thấy như được bao bọc trong trường năng lượng mạnh mẽ, thư thái vô cùng. Tôi chợt hiểu ra đây mới là vị sư phụ mà tôi hằng tìm kiếm.

Con đường tu luyện của tôi hơn 20 năm qua cũng lắm nhấp nhô, nhưng dưới sự bảo hộ của Sư phụ và Đại Pháp, tôi vấp ngã rồi lại đứng lên, không quên thệ ước chứng thực Pháp và cứu độ chúng sinh của mình.

Lính gác trại giam hô lớn: Pháp Luân Đại Pháp là chính Pháp

Vào cuối năm 2015, nhà tôi đột nhiên bị khám xét. Tôi bị bắt tới đồn cảnh sát và bị còng tay vào chiếc ghế sắt tra tấn. Đối mặt với khổ nạn bất chợt này, ban đầu, tôi cảm thấy có đôi chút tuyệt vọng, nhưng rồi tôi nhớ ra mình là đệ tử Đại Pháp, cần chứng thực Pháp cứu chúng sinh và thể hiện vẻ đẹp của Đại Pháp ở bất kể hoàn cảnh nào. Vì vậy, tôi bắt đầu hát bài “Pháp Luân Đại Pháp hảo”.

Hát đến đoạn “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Pháp Luân Đại Pháp là chính Pháp, và Phật quang phổ chiếu” thì chân lý và ánh sáng của Đại Pháp đã soi sáng cho tất cả chúng sinh xung quanh tôi. Tôi thấy một cảnh sát viên đang quát tháo các học viên đã rời đi còn những cảnh sát khác thì im lặng lắng nghe. Từ chiều tới tối, tôi không ngừng hát cho tới khi giọng khản đi. Trên đường tới trại giam, tôi lại bắt đầu hát. Sau một hồi lắng nghe, một số cảnh sát viên trên xe bắt đầu hỏi tôi về Pháp Luân Công. Tôi giảng chân tướng cho họ, sau đó một số người nói rằng họ sẽ đọc sách Đại Pháp.

Tới trại giam, tôi lại bắt đầu hát bài “Pháp Luân Đại Pháp hảo”. Một lính gác không kìm được, bèn nói lớn: “Hay quá”. Sáng hôm sau, một nữ lính gác tới thẩm vấn tôi. Tôi mỉm cười và nói với cô ấy rằng: “Cô có biết là tôi tới đây như thế nào không? Tôi đã hát suốt chặng đường tới đây. Tôi muốn hát bài hát này cho cô nghe”. Rồi tôi hát bài “Pháp Luân Đại Pháp hảo” hai lần. Nữ lính gác này im lặng lắng nghe tới khi tôi hát xong. Sau đó, cô ấy nói với tôi rằng: “Tôi cũng tin vào Phật Pháp.” Tôi vui mừng trả lời: “Vậy là chúng ta đồng điệu rồi.” Trong lúc chúng tôi nói chuyện, một lính gác khác đi vào đưa nước cho chúng tôi và hỏi: “Phòng này có điều hòa à? Sao lại ấm áp đến vậy! Phòng chúng tôi lạnh lẽo lắm.” Người nữ lính gác này trả lời: “Chúng tôi không có điều hòa.” Tôi nói với người lính gác đến đưa nước: “Cuộc trò chuyện của chúng tôi tràn đầy năng lượng tích cực khiến căn phòng này ấm áp như vậy đấy.” Năng lượng tích cực phát ra từ bài hát “Pháp Luân Đại Pháp hảo” đã giải thể những thứ xấu và xoa dịu những người xung quanh tôi. Với sự khởi đầu tốt đẹp này, lính gác đã cho phép tôi luyện công trong phòng giam.

Một lần, một số cảnh sát từ đồn cảnh sát tới trại giam để thẩm vấn chúng tôi. Một cảnh sát vừa bước vào phòng, liền thốt lên “Pháp Luân Đại Pháp là chính Pháp.” Tôi rất vui. Tôi biết Sư phụ đang điểm hóa rằng tiếng hát của bài hát “Pháp Luân Đại Pháp hảo” đã khắc sâu trong tâm can của họ.

Chứng thực Pháp khi chăm sóc người cao tuổi

Sau vài năm, tôi được biết cha mẹ tôi, đã ngoài tuổi 80, bị chứng loạn trí. Họ mất trí nhớ và không còn tự chăm sóc bản thân được nữa. Bệnh loạn trí của mẹ tôi là nghiêm trọng nhất. Mẹ tôi không ngủ được, còn hay la hét om sòm, đặc biệt là vào buổi tối. Bà có bệnh ở bàng quang, đại tiện không tự chủ, ban ngày cũng cảm thấy bứt rứt. Thính lực của cha tôi rất kém nên giao tiếp khó khăn. Mặc dù anh trai và chị dâu tôi chăm sóc cho cha mẹ nhưng không ai dám ở cùng họ vào buổi tối vì sẽ không thể ngủ được. Anh trai tôi bị huyết áp cao. Hễ nổi nóng, anh ấy sẽ nhốt cha mẹ tôi ở trong phòng. Các anh chị em khác của tôi phàn nàn rằng anh trai tôi không chăm sóc tốt cho cha mẹ. Anh trai tôi là người duy nhất trong chúng tôi đã nghỉ hưu, còn lại vẫn đang đi làm. Vì vậy, một số người đề xuất chúng tôi nên thuê người chăm sóc cho cha mẹ.

Mọi người xuất hiện mâu thuẫn khi bàn về việc chăm sóc cha mẹ, và sự trở về của tôi dường như đã giảm nhẹ được điều đó. Chúng tôi quyết định rằng anh trai tôi và tôi sẽ thay phiên nhau chăm sóc cha mẹ. Là một học viên, tôi biết rằng năng lượng của Đại Pháp có thể chính lại tất cả những trạng thái không đúng đắn mọi thứ xung quanh. Tôi ngày đêm học Pháp và luyện công. Khi đưa cha mẹ đi ngủ, tôi luôn niệm cho mẹ nghe: Pháp Luân Đại Pháp hảo. Đôi khi, bà còn nói theo tôi. Khi ở cùng anh trai, mẹ tôi phải đóng bỉm và không thay quần áo mà đi ngủ. Khi bà ở cùng tôi, tôi cố gắng để bà không phải mặc bỉm để ngủ được thoải mái nhất. Tôi giúp mẹ đi vệ sinh nhiều lần trong đêm giữa thời gian phát chính niệm và luyện công.

Ban ngày, tôi mở nhạc và các video về Pháp Luân Đại Pháp cho cha mẹ nghe, đôi khi, tôi mở video các bài giảng của Sư phụ hoặc video hướng dẫn luyện công. Khả năng nghe nhìn của mẹ tôi rất tốt, vì vậy bà rất vui khi nghe và xem những video này. Cha tôi đã từng tu luyện Pháp Luân Công, tuy nhiên, vì mù chữ và thiếu môi trường tu luyện tập thể nên ông không tiếp tục nữa. Tôi thường luyện công vào buổi sáng nên có thể luyện cùng cha mẹ mình. Mẹ tôi không biết luyện thế nào nên bà ngồi bên cạnh tôi và nghe nhạc. Cho dù họ có thể luyện được bao nhiêu thì cũng sẽ thụ ích từ trường năng lượng này.

Trong hai giờ ngủ trưa của cha mẹ, tôi ra ngoài cứu chúng sinh. Sau một tháng được tôi chăm sóc, trạng thái của họ đã thay đổi đáng kinh ngạc. Mẹ tôi đã bắt đầu ngủ yên vào buổi tối, và cha mẹ tôi trông càng ngày càng khỏe ra. Khi tôi đưa họ ra ngoài đi dạo, họ còn nắm tay nhau với khuôn mặt tươi cười. Không ai nghĩ họ từng bị mất trí. Mọi người đều nói đôi vợ chồng già này thật hạnh phúc.

Khi tới lượt anh trai tôi chăm sóc cha mẹ, anh cũng nhận thấy mẹ yên lặng hơn vào buổi tối và không lo lắng vào ban ngày. Tuy nhiên, tình trạng của cha mẹ tôi lại nhanh chóng xấu đi. Khi tôi thay phiên thì lại nhanh chóng điều chỉnh lại tình trạng của họ. Tôi nói với các anh chị em rằng đây là huyền năng của Đại Pháp. Tôi dạy cha mẹ luyện công, hướng dẫn họ học Pháp và xem các video về Pháp Luân Công. Cha mẹ tôi đã có trạng thái tốt trở lại nhờ năng lượng tích cực của các audio và video này. Vì vậy, mặc dù các anh chị em của tôi sợ tà đảng và cảm thấy áp lực nhưng đều biết rằng Đại Pháp là tốt và ủng hộ tôi tu luyện.

Tôi còn chưa tu tốt ở một số phương diện và bị ảnh hưởng của văn hóa đảng dưới nhiều hình thức. Chính điều này đã khiến tôi nhiều lần đi sai đường trong tu luyện. Tạ ơn Sư phụ, nhờ sự bảo hộ từ bi của Ngài mà con có thể quay trở về con đường tu luyện. Sau khi học Pháp, tôi cũng biết rằng chỉ có tu luyện tốt bản thân, tôi mới có thể chứng thực Pháp, cứu chúng sinh và hoàn thành thệ ước thiêng liêng của mình.

Trên đây, nếu có điều gì chưa phù hợp với Pháp, xin từ bi chỉ rõ và chính lại những thiếu sót của tôi. Hợp thập!

Bài viết chỉ thể hiện quan điểm hoặc nhận thức của tác giả. Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2021/12/18/434887.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2022/2/8/199108.html

Đăng ngày 19-03-2022; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share