Phát thanh ngày 17 tháng tư 2007

[MINH HUỆ 23-4-2007] Các thành viên của một nhóm tôn giáo Trung Quốc hy vọng rằng hai cuộc hội thảo được tổ chức tại Cleveland hôm nay sẽ thúc đẩy được sự chú ý về một vấn đề nhân quyền đáng ngại. Môn tu luyện này được biết dưới tên là Pháp Luân Công đã bị chính quyền Trung Quốc chính thức cấm năm 1999. Họ cho rằng các thành viên của họ đang bị giam cầm và giết chết để người ta gặt hái nội tạng của họ và bán cho các bệnh nhân cần cấy – nhiều người này là đến từ Tây phương. Báo cáo của Ideastream Lisa Ann Pinkerton.

Xin đọc thêm:

Tin tức về các hội thảo về gặt hái nội tạng (PDF)

Cuộc gặt hái đẫm máu (David Kilgour)

Tainlun Jian, người Cleveland, đã tập luyện Pháp Luân Công từ 10 năm nay. Anh diễn tả nó như là một hệ thống tập luyện Trung Quốc cho cơ thể và làm thăng tiến tinh thần, và cho rằng nó đã trị dứt cho anh các bệnh nơi cổ.

Tainlun Jian: Chính tôi bị đau ở cổ trong 23 năm. Trong vòng ba tháng tập luyện Pháp Luân Công, nó biến mất hồi nào tôi không hay.

Jian là một trong những người tổ chức các cuộc hội thảo tại Khách sạn Quốc tế và tại Đại học Case Western Reserve. Anh nói rằng các học viên Pháp Luân Công được biết là rất khoẻ mạnh, và anh và nhiều người khác tin rằng Trung Quốc đang dùng Pháp Luân Công và các tù nhân khác để đáp ứng cho nhu cầu về nội tạng của thế giới.

Thuyết trình viên của cuộc hội thảo hôm nay sẽ là cựu Thư ký nội các Canada David Kilgour. Ông đã điều tra về các tố giác này và đã đăng một báo cáo trong năm ngoái. Ông nêu ra các bản quảng cáo của Trung Quốc cho rằng người ngoại quốc có thể có một cơ tạng mới trong một vài tuần, trong khi sự chờ đợi tại nước họ có thể là hằng nhiều năm.

David Kilgour: Ai mà có một chút hiểu biết về cấy tạng đều biết rằng điều đó không thể nào, trừ phi chư vị có một kho chứa những người ‘tặng’ còn sống.

Kilgour và luật sư nhân quyền quốc tế David Matas phỏng chừng số lượng những học viên Pháp Luân Công bị xử tử là 41, 500, và nói rằng điều đó đi đôi với con số các cuộc cấy tạng tại Trung Quốc mà nguồn gốc tạng là không rõ từ năm 2005. Kilgour nói: cả cho dù các lời làm bằng chứng qua điện thoại từ các y sĩ Trung Quốc, các cựu tù nhân, các nhà báo và cả những “nhân viên nội tạng” có vẻ là khó tin, nó vẫn là có quá nhiều.

David Kilgour: Chư vị có thể nói: chúng tôi đã có 33 loại chứng cớ hay bằng chứng, nhưng tôi không đồng ý với chứng cớ số 18 hoặc số 5. Cũng được! Nhưng chư vị nói sao khi tất cả 33 chúng đều chỉ về cùng một chiều hướng? Đó là sự phối hợp của tất cả các loại bằng chứng đó mà chúng tôi gom góp được mà nó trở thành có quá nhiều. Điều đó đã đưa chúng tôi đến kết luận, cái kết luận không tránh được, là quả thật sự kiện này đang xảy ra.

[…]

Stewart Youngner: Đó là vì tiền! Người ta chỉ nghĩ đến nó phải không?

Stewart Youngner, một giáo sư tại Đại học Case Western Reserve Y khoa nói: vấn đề này chỉ là thêm một mục vào cái danh sách đã quá dài trong hồ sơ Nhân quyền của Trung Quốc. Những điều này là được cho thấy trước, ông nói, bởi các vấn đề kinh tế như là cướp bản quyền DVD mà có thể có nhiều lực thúc đẩy hơn trên Đồi Capital.

Stewart Youngner: Ngày nay chúng ta vô cùng liên hệ với Trung Quốc. Chúng ta mắc nợ họ một số tiền to lớn và họ nắm giữ rất nhiều đồng đô la. Và tôi nghĩ đây không chỉ là một vấn đề là chúng ta muốn (hay không) đi tranh đấu với họ.

Youngner nói cộng đồng y khoa rất xúc động bởi các vi phạm nhân quyền như vậy, nhưng ông nói thêm các bác sĩ cũng không làm được gì. Đó phải tuỳ thuộc nơi các chính phủ trên thế giới.

https://www.wcpn.org/news/2007/04-06/0417organs.html

 

Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2007/4/23/153331.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2007/4/24/84868.html

Đăng ngày 16-05-2007; Bản dịch có thể được chỉnh sửa trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share