Bài viết của phóng viên báo Minh Huệ ở Bắc Kinh

[MINH HUỆ 07-02-2022] Ngày 23 tháng 2 năm 2022, cảnh sát đã xông vào nhà bà Tiêu Thục Anh ở quận Xương Bình ở Bắc Kinh và bắt giữ bà. Ngày hôm sau, bà bị đưa đến trại tạm giam Xương Bình. Bà đã bị cáo buộc vì đã phân phát tài liệu Pháp Luân Công một năm trước.

Đầu năm 2021, khu dân cư Hồng Phúc Uyển, nơi bà Tiêu sống, đã bị phong toả vì chính sách Zero-Covid. Tất cả công dân được yêu cầu gửi thông tin cá nhân của họ khi chính quyền ra lệnh kiểm tra PCR trên diện rộng đối với dân cư địa phương. Cảnh sát đã xác định được vị trí của bà thông qua thông tin mà gia đình bà đã gửi. Nhưng thay vì bắt giữ bà vào thời điểm đó, họ lại lùi lại một năm và bắt giữ bà chỉ vài tuần trước khi Thế Vận hội Mùa đông tổ chức ở Bắc Kinh.

Cảnh sát đã lục soát nhà bà Tiêu và tịch thu hai tờ lịch cùng vài chiếc đầu đọc thẻ nhớ. Trước vụ bắt giữ, một cảnh sát ở Đồn Công an Bình Tây Phủ đã đến để xác nhận bà đang ở nhà bằng cách nói dối rằng đang tiến hành điều tra dân số. Hiện người mẹ già 90 tuổi của bà đang phải ở một mình phải rất chật vật để tự chăm sóc bản thân.

Vụ bắt giữ bà Tiêu không phải là một trường hợp cá biệt bởi chính quyền Trung Quốc luôn bắt giữ các học viên Pháp Luân Công trước những sự kiện lớn hay những ngày chính trị “nhạy cảm” nhằm ngăn họ nói về cuộc bức hại của chính quyền lên đức tin của họ đã diễn ra trong 23 năm qua.

Ngày 20 và 21 tháng 1 năm 2022, năm học viên ở quận Sùng Lễ lân cận, thuộc thành phố Trương Gia Khẩu, tỉnh Hà Bắc (một trong ba khu vực tổ chức Thế vận hội Mùa đông tổ chức các môn thể thao trên tuyết) đã bị bắt giữ.

Trong khi đó, 11 học viên Bắc Kinh đã bị kết án lên đến tám năm vào ngày 14 tháng 1 vì chụp ảnh của Bắc Kinh trong thời kỳ đại dịch lên đỉnh điểm. Người bị kết án nặng nhất ở thời điểm đó là Từ Na mức án tám năm, bà cũng từng bị nhắm đến trong Thế vận hội Bắc Kinh 2008 và bị kết án ba năm vào tháng 11 năm 2008. Chồng bà là ông Vu Trụ, một ca sỹ dân gian nổi tiếng, đã qua đời sau khi bị giam 11 ngày trong lần họ bị bắt giữ vào tháng 1 năm 2008. Khi đó ông mới 42 tuổi.

Liên tục bị bức hại vì kiên định đức tin của mình kể từ năm 1999

Khi còn trẻ bà Tiêu mắc hơn 20 căn bệnh, trong đó có bệnh gan, dạ dày, thấp khớp và lồi đĩa đệm thắt lưng. Bệnh tật hành hạ khiến bà luôn cảm thấy khó chịu. Bà cục cằn và thường xuyên chửi bới mọi người. Khi bà 36 tuổi, mà diện mạo trông như đã ngoài 60. Nhà máy Dệt Số 2 Xương Bình đã sa thải bà vì sức khoẻ kém.

Bà đã thay đổi thành một người hoàn toàn khác sau khi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công vào năm 1998. Tất cả vấn đề sức khoẻ của bà đã biến mất và bà có thể ăn ngon miệng và ngủ ngon giấc. Bà chiểu theo Chân-Thiện-Nhẫn của Pháp Luân Công và trở nên hiền lành, tốt bụng và không bao giờ mắng chửi người khác nữa.

Sau khi Đảng Cộng sản Trung Quốc bắt đầu đàn áp Pháp Luân Công vào tháng 7 năm 1999, bà Tiêu đã bị giam cầm và tẩy não nhiều lần. Hai người con của bà lớn lên trong nỗi sợ hãi rằng có thể sẽ mất mẹ bất kỳ lúc nào.

Bà Tiêu đã đến Quảng trường Thiên An Môn để thỉnh nguyện cho Pháp Luân Công vào tháng 11 năm 1999 và bị giam 15 ngày. Bà bị bắt thêm ba lần nữa vào năm 2000. Bà bị giam hai tuần trong tháng 4, một tháng trong tháng 7 và một tháng vào tháng 11 năm 2000.

Để tránh bị bức hại thêm nữa, bà buộc phải rời khỏi nhà vào tháng 3 năm 2001 dù đang mang thai. Có lúc bà phải ở trong hang động. Khi bà rời đi, cảnh sát thường xuyên sách nhiễu gia đình bà. Họ bị ám ảnh đến mức chỉ tiếng xe ô tô cũng khiến họ sợ hãi.

Sau khi sinh con gái thứ hai được vài ngày, bà đã quay về nhà nhưng bị bắt ngay lập tức và bị đưa đến một trại tạm giam. Lính canh đã đánh đập bà và đổ nước lạnh lên người bà vì biết rằng bà vẫn nhạy cảm với cái lạnh sau khi mới vừa sinh con.

Chồng bà Tiêu, vốn tu luyện Pháp Luân Công và đã khỏi nhiều căn bệnh nghiêm trọng, đã ngừng tu luyện sau khi cuộc đàn áp bắt đầu. Ông đã qua đời vào ngày 6 tháng 4 năm 2004 do áp lực từ việc vợ liên tục bị bức hại.

Tháng 7 năm 2007, bà Tiêu lại bị cảnh sát của Đồn Công an Hoàng Khảm bắt giữ. Bà bị đánh đập suốt một ngày ở trong trại tạm giam Hoài Nhu. Lính canh đã bức thực bà khi bà tuyệt thực để phản đối bức hại. Cảnh sát đã tống tiền gia đình bà 2.000 Nhân dân tệ và gia đình bà đã phải vay mượn tiền khoản tiền đó để nộp cho họ.

Cảnh sát sách nhiễu bà và con gái lớn nhiều lần trong tháng 9 năm 2015. Cảnh sát cũng sách nhiễu em chồng bà Tiền hòng lấy được số điện thoại của bà. Trong chiến dịch “gõ cửa” năm 2017, cảnh sát cố truy tìm bà nhưng không thành vì bà đã chuyển ra khu vực khác sinh sống.

Bài liên quan:

Tỉnh Hà Bắc: Các học viên Pháp Luân Công bị bắt tại thành phố Trương Gia Khẩu trước thềm Thế vận hội Mùa đông

Bài viết chỉ thể hiện quan điểm hoặc nhận thức của tác giả. Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2022/2/7/438658.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2022/2/9/199124.html

Đăng ngày 15-03-2022; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share