Bài viết của đệ tử Đại Pháp tại Sơn Đông, Trung Quốc
[MINH HUỆ 05-12-2021] Từ sau khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp năm 1998, tôi luôn chiểu theo yêu cầu của Đại Pháp đi cứu người. Tôi không những có được một thân thể khỏe mạnh, mà còn có thể Thiện đãi người khác, không tranh giành đấu đá về lợi ích. Tôi từ một người ích kỷ nhỏ nhen trở thành một người biết nghĩ cho người khác. Dân làng đều khen ngợi tôi là “người tốt học Pháp Luân Công”. Dưới đây tôi xin chia sẻ một vài câu chuyện nho nhỏ.
Một vụ tai nạn xe
Vào dịp lễ Laba (tức mùng 8 tháng Chạp) năm 2013, tôi đạp xe đạp đi treo biểu ngữ chân tướng Đại Pháp. Sau khi treo xong, trên đường trở về nhà, có một chiếc xe đang đậu phía bên kia đường, bỗng nhiên tăng tốc chạy ngược lại, trong khi tôi chưa kịp chuẩn bị tinh thần, thì chiếc xe đó đã tông vào tôi từ phía sau. Tôi bị tông ngã vào gầm xe, tôi vội hét lên: “Sư phụ cứu con!” Tiếng hét vừa dứt, chiếc xe kia cũng ngay lập tức dừng lại. Quả thật là nguy hiểm! Lúc đó tôi nằm lăn ra đất, phần đầu chỉ còn cách bánh xe khoảng 6, 7 cm. Nếu xe dừng trễ khoảng nửa giây, thì có lẽ tôi đã mất mạng rồi. Sau này nghĩ lại tôi mới thấy sợ. Sư phụ đã cứu mạng tôi! Tôi vô cùng biết ơn Sư phụ từ bi vĩ đại!
Người lái xe tông vào tôi là một cậu thanh niên ở làng bên cạnh. Trước đây, tôi và đồng tu đã từng giảng chân tướng Đại Pháp cho cậu ấy, và cậu cũng biết Đại Pháp là tốt. Sau khi mẹ biết tin tôi bị xe tông, bà bắt tôi phải đến bệnh viện kiểm tra. Ba ngày sau, tôi đi viện chụp hình, phát hiện ra đốt sống lưng số 1 bị gãy do tông mạnh và đốt sống lưng số 4 cũng gãy. Sau khi biết kết quả chẩn đoán, tôi cũng không để tâm đến nó. Tôi là người tu Đại Pháp, về nhà luyện công học Pháp rất nhanh sẽ khỏi. Do đó, khi bác sỹ yêu cầu tôi nhập viện, thì tôi đã từ chối.
Mỗi ngày tôi nghe Sư phụ giảng Pháp, và chăm sóc con trai mới đi mẫu giáo. Hơn hai tháng sau, cũng là mùa xuân năm tiếp theo, tôi mang theo chiếc ghế đẩu đến vườn cây ăn quả để tỉa cây, kể từ đó tôi bắt đầu bận rộn công việc đồng áng quanh năm. Lúc ấy, bác sỹ bảo tôi, về nhà phải nằm trên giường nghỉ ngơi nửa năm thì mới có thể bình phục. Sau khi về nhà, tôi không chọn dùng bất cứ biện pháp nào, nhưng tôi đã hồi phục hoàn toàn và không để lại bất cứ di chứng nào.
Sau sự việc lần đó, tôi cũng không gây khó dễ cho người đã tông tôi, bởi vì cậu ấy không có cố ý, tôi cũng không mất nhiều tiền, cho nên khi cậu ấy chủ động nói sẽ chịu toàn bộ trách nhiệm và bồi thường, thì tôi đã từ chối. Cậu ấy rất xúc động. Ai biết chuyện này cũng thấy hơi khó hiểu. Có người còn nói, con người thời nay đều coi trọng tiền bạc, trộm được bao nhiêu cứ trộm; trong khi đó, cô này bị xe tông, không những không đòi tiền người ta, mà còn không cần bồi thường; người thế này quả thật hiếm thấy. Khi họ biết tôi luyện Pháp Luân Công, một số người đã thay đổi suy nghĩ không đúng đắn về Pháp Luân Công.
Sau khi cây ăn quả bị thiêu cháy
Vào tiết Thanh Minh năm 2019, người dọn mộ đốt giấy không cẩn thận, đã khiến lửa cháy lan ra vườn cây ăn quả nhà tôi, ngọn lửa thiêu cháy 16 cây táo Fuji đã 10 năm tuổi và đang được mùa ở nhà tôi, tổng thiệt hại trên 30 nghìn Nhân dân tệ. Sau khi biết tin, tôi đứng nhìn cây táo bị lửa thiêu cháy đen một vùng lớn cỡ miệng cái bát ăn cơm, cảm thấy rất xót xa. Chúng là những cây táo do đích thân tôi chăm bón! Từ nhổ cành đến tỉa cành, tưới nước, bón phân; chúng giống như con của tôi, tôi đã dồn hết tâm huyết vào đó!
Tôi mau chóng trấn tĩnh bản thân, nhớ rằng mình là một đệ tử Đại Pháp, hễ xuất hiện vấn đề thì cần nhìn nhận từ Pháp, không thể đối đãi như người thường được. Người đốt giấy gây ra hỏa hoạn không dám thừa nhận, ông đẩy mọi người trong nhà ra cùng gánh trách nhiệm bồi thường. Sự việc này khiến cho cán bộ thôn rất khó xử, lúc ở vườn cây ăn quả, cán bộ thôn đã thề thốt ông sẽ chịu trách nhiệm về việc nhà kia bồi thường, nhưng sau đó ông ấy cũng im hơi lặng tiếng. Theo quy định của chính phủ, không được đốt giấy ở mộ, lúc ấy cán bộ thôn rất sợ tôi báo cảnh sát. Vì nếu tôi đi trình báo, thì cả ông và người đốt giấy kia sẽ bị bắt giam.
Đứng trước tình huống này, trước tiên tôi khuyên nhủ chồng mình thông cảm, sau đó lại chủ động đi nói chuyện với cán bộ thôn, rằng tôi không yêu cầu người kia bồi thường. Cán bộ thôn nghe xong rất cảm động, như vậy tôi đã giúp họ giải quyết một vấn đề lớn. Họ khen ngợi tôi với dân làng. Toàn bộ dân làng đều biết tôi là người tu luyện Pháp Luân Công. Thông qua việc này, nhiều người trong làng cũng biết Pháp Luân Công là tốt.
Gia đình trở nên hòa thuận
Trước khi tu luyện Đại Pháp, tôi là một người ỷ thế hiếp người, là “chị đại” trong nhà, nói một không nói hai, chồng con phải nhìn sắc mặt của tôi mà hành sự, mọi việc trong nhà về cơ bản là tôi nói mới được tính. Sau khi tu luyện Đại Pháp, chiểu theo yêu cầu của Đại Pháp, tôi đã nhận ra mình không giống một người phụ nữ, phụ nữ nên hiền đức nhã nhặn và biết quan tâm chăm sóc chồng con mới phải, như vậy gia đình mới hòa thuận. Do đó, tôi đã nhanh chóng sửa đổi bản thân và làm một người vợ tốt. Muốn hoàn toàn thay đổi bản thân không phải là chuyện dễ. Tục ngữ có câu: giang sơn dễ đổi, bản tính khó dời. Nhưng tôi tin rằng Đại Pháp không gì là không thể, chỉ cần tôi muốn thành tâm thay đổi, thì nhất định sẽ làm được tốt. Cho nên, lúc nảy sinh mâu thuẫn với chồng, từ ban đầu tôi nuốt nước mắt nhẫn chịu, cho đến về sau đã làm được tìm chỗ thiếu sót của mình một cách vô điều kiện. Tôi không còn nổi nóng như trước đây nữa, quan hệ vợ chồng cũng hài hòa, gia đình tự nhiên cũng hòa thuận.
Sau tai nạn xe lần đó, do chồng không hiểu cách làm của tôi, nên đã hục hặc gây sự với tôi. Tôi vốn là người rất giỏi lo trong lo ngoài, tuy thân thể bị thương tích nhưng tôi vẫn bận rộn túi bụi. Chồng tôi dù có thời gian nhưng cũng không đỡ đần được gì. Tôi vừa trông con; vừa làm bánh bột ngô, chuẩn bị vài món ăn cần thiết và gói sủi cảo cho năm mới. Tháng Giêng trong nhà có nhiều khách khứa, tôi còn phải nấu cơm thết đãi. Tôi làm mọi việc trong nhà với thân thể bị thương tích. Thấy chồng thờ ơ lạnh nhạt với mình, ban đầu tôi còn bất bình trong tâm, hơi oán hận chồng. Trong đoạn thời gian đó, mối quan hệ giữa vợ chồng tôi cũng không hòa hợp cho lắm. Trong tâm tôi cảm thấy rất khó chịu, Sư phụ từ bi đã kịp thời điểm ngộ giúp tôi nhìn nhận vấn đề từ trên Pháp, khiến tôi mau chóng tỉnh ngộ, là do tôi có tâm oán hận chồng mình, thông qua việc này vừa khéo để tôi nhận ra và tu bỏ nó. Tâm tôi trở nên rộng mở, cũng không so đo thái độ của chồng đối với mình nữa. Tôi không oán không hận làm mọi việc trong nhà.
Tôi quy chính bản thân, chồng cũng thay đổi theo, anh chủ động đỡ đần việc nhà giúp tôi, không lâu sau anh đã bước vào tu luyện Đại Pháp và trở thành một đệ tử Đại Pháp may mắn, vợ chồng tôi cùng nhau tinh tấn trong Pháp.
Tôi cũng phải học thuộc Pháp
Được khơi gợi cảm hứng từ bài chia sẻ học thuộc Pháp của các đồng tu, tôi nghĩ Pháp tốt thế này, mình cũng phải học thuộc mới được. Bốn năm trước, tôi đã trừ bỏ tâm ngại khó và bắt đầu học thuộc Pháp. Đầu tiên tôi học thuộc sách Chuyển Pháp Luân. Mới đầu tôi học thuộc từng đoạn từng đoạn, sau đó học thuộc từng bài giảng, rồi đến học thuộc nhuần nhuyễn một lượt mỗi từng bài giảng, tốc độ học gần như bằng với thời gian thông đọc. Sư phụ cũng nhiều lần khích lệ tôi, tôi tu luyện với thiên mục đóng, nhưng Sư phụ nhiều lần cho tôi thấy ngôi sao nhỏ màu vàng lấp lánh hiện ra ngay giữa khoảng trống dưới chữ nào đó.
Bây giờ tôi lại học thuộc Tinh Tấn Yếu Chỉ, đã học sang lượt thứ hai. Trong quá trình này, tôi không ngừng có lý giải sâu hơn về Pháp lý, càng thêm kiên định cái tâm tín Sư tín Pháp như bàn thạch của tôi, có thể ngộ sâu hơn về Phật ân hạo đãng của Sư phụ, cùng với lòng biết ơn dành cho Sư phụ từ bi vĩ đại, tôi cũng minh bạch hơn làm đệ tử Đại Pháp cần phải đoái hiện trọng trách của bản thân.
Trong suốt chặng đường đã qua, mỗi từng bước đi không tách rời khỏi sự điểm ngộ và từ bi gia trì của Sư phụ. Tôi còn cách xa so với yêu cầu của Đại Pháp, vẫn chưa hoàn toàn đạt tới tiêu chuẩn vô tư vô ngã, nhưng tôi sẽ học Pháp nhiều, thực sự nghiêm túc tu tốt bản thân, tranh thủ cứu nhiều người, bước đi thật chính và thật tốt chặng đường tu luyện cuối cùng.
Bài viết chỉ thể hiện quan điểm hoặc nhận thức của tác giả. Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.
Bản tiếng Hán: https://big5.minghui.org/mh/articles/2021/12/5/修煉人要做到事事為他人著想-434325.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2022/2/12/199157.html
Đăng ngày 10-03-2022; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.