Bài viết dựa theo lời kể của một đệ tử Đại Pháp tại Hoa Kỳ

[MINH HUỆ 02-01-2022] Tháng 9 năm 2021, khi thành phố New York ở Hoa Kỳ xuất hiện cơn bão Ida, tôi đang sống ở tầng hầm của một ngôi nhà gần Công viên Kissena.

Thoát chết trong phút chót

Ngày 1 tháng 9 năm 2021, ở thành phố New York, trời mưa như trút. Tôi vừa ăn tối với mấy người bạn, về đến nhà cũng đã thấm mệt, liền chuẩn bị đi ngủ. Bỗng nhiên, tôi nghe thấy chủ nhà hô toáng lên, “Dậy đi, nhanh lên!” Tôi lập tức trở dậy, vội mặc quần áo, và hỏi chủ nhà có chuyện gì. Ông ấy bảo nước tràn vào nhà rồi. Tôi thấy sàn phòng tắm của phòng tôi có nước. Tôi liền tìm xem nước chảy ra từ đâu và thấy rất nhiều nước chảy vào phòng tôi từ cửa sau.

Tôi nghĩ, giờ phải làm sao đây, sách với tranh của tôi nhiều quá, bao nhiêu sách nằm la liệt ở dưới đất kìa. Tôi liền nhặt sách lên, bỏ lên sofa, lên bàn.

Lúc ấy, nước tràn vào ngày càng nhiều, tôi đi lấy cái chậu để tát nước ra. Nước vào ngày càng nhiều, đường thoát nước trước cửa nhà đã đầy rồi. Sao nhiều nước thế chứ. Trước nay, tôi chưa từng thấy nước ngập lớn đến thế.

Đột nhiên có tiếng nổ lớn, tôi quay đầu lại nhìn thì thấy nước đã dâng cao đến tận trần nhà, rồi xối vào phòng tôi qua cửa sau như con mãnh thú nhào tới, mạnh đến nỗi làm cửa trước của phòng tôi đóng sập lại, toàn bộ cửa sau đã bị vỡ.

Chỉ trong khoảng ba giây đồng hồ, cả phòng tôi đã ngập trong nước; một giây sau, nước đã dâng đến đùi tôi; một giây sau nữa, đã lên đến vai tôi. Vừa lúc nước sắp ngập cả đầu, tôi dùng tay trái đập vỡ tấm kính phía trên cửa trước, nước liền từ bên tai tôi ùa ra ngoài qua tấm kính vỡ.

Sau đó, tôi lại dùng tay trái đập vỡ tấm kính thứ hai, bên trên cửa chỉ có hai tấm kính đó, rồi nước rút nhanh ra ngoài. Mực nước trong phòng liền giảm đến thắt lưng. Rồi tôi ráng chui qua khung kính vỡ nhỏ đó mà thoát ra ngoài, tay còn bị mảnh kính vỡ cứa một vết sâu, khiến tôi sau đó phải khâu đến 47 mũi.

Tôi lên phòng khách của chủ nhà ở tầng một thì mới phát hiện ra, hóa ra nước đã ngập hết cửa nhà chúng tôi, ô tô đỗ ngoài đường cũng ngập đến nóc rồi. Tôi ở dưới tầng hầm, trong tích tắc đó, cũng đã ngập kín nước rồi. Vậy mà, tôi đã có thể thoát chết như thế vào giây chót!

Mọi người còn bảo chúng tôi rằng có một gia đình ba người ở khu phố của chúng tôi đã bị chết đuối. Họ cũng là nghệ sỹ.

Thần tích với hộp sách Pháp Luân Đại Pháp

Hai ngày đầu, tôi rất yếu vì bị mất quá nhiều máu. Ba ngày sau, khi nước đã rút hết, tôi liền xuống tầng hầm vì lo cho chiếc hộp đựng toàn bộ sách giảng Pháp của Sư phụ; tôi để toàn bộ chỗ sách đó vào chiếc hộp bằng bìa mà tôi mua từ Hiệu sách Tianti. Không biết những cuốn sách giờ thế nào rồi?

Tôi xuống đến tầng hầm, thấy cả phòng đã thành một đống hỗn độn. Trong đống tàn tích ấy, cuối cùng tôi đã tìm thấy chiếc hộp đựng sách đó, lại còn chưa được đậy nắp và dán kín lại. Tôi mở hộp ra xem, liền biết mình đã được tận mắt chứng kiến ​​thần tích: toàn bộ hộp sách Pháp vẫn khô nguyên, toàn bộ sách vẫn còn mới tinh!

Tôi vô cùng cảm động. Một tay bị thương, không làm gì được, tôi dùng tay kia tôi buộc chiếc hộp lại và mang lên tầng. Tôi gọi vợ chồng ông chủ nhà: “Anh chị ra xem này!” Cả hai đều là những Phật tử tốt bụng, đều thiện lương, phúc hậu. Tôi kể lại cho họ, họ đều liền lại xem, rồi tán thán không ngớt: “Hộp sách Pháp Luân Đại Pháp còn nguyên vẹn này, đúng là thần tích!”

Hậu quả và lòng cảm ân

Trải nghiệm này đã thay đổi tôi một cách sâu sắc. Trong thẳm sâu, tôi nhận ra không có gì đáng để chấp trước cả, ngoại trừ Đại Pháp. Đó là điều chân thực duy nhất.

Trước hết, tôi biết, trong trường hợp như thế, nếu tôi dùng tay đập vào tấm kính đó thì cũng chẳng ăn thua gì. Hơn nữa, vào giây chót, tay tôi đã ngập trong nước thì lực sẽ rất yếu, vậy mà tôi vẫn đập vỡ vụn được tấm kính đó. Đó là một điều kỳ diệu. Nhìn bề ngoài, có thể đó là lực của nước kết hợp với lực của tay tôi làm kính vỡ, nhưng tôi tin đó là Sư phụ bảo hộ tôi.

Thứ hai, cửa sau của phòng tôi (chỗ nước chảy vào) mở ra là gara xe của chủ nhà, mà cửa gara lại ở chỗ dốc trên. Tường nhà để xe được xây bằng những viên gạch lớn và dày. Nước đã tích tụ trong nhà để xe nhiều đến mức có thể phá vỡ cửa mà ùa vào phòng tôi, xuyên thủng cả bức tường chắc khỏe ấy. Như thế, nó có thể phá hủy bất cứ thứ gì trên đường đi của nó. Vợ chồng chủ nhà may mắn đã ra khỏi đó trước một chút, nếu chỉ kém hai giây thôi, không chừng họ đã có thể bị bức tường sập vào người mà thiệt mạng rồi.

Vợ chồng chủ nhà trọ của tôi là người Mỹ cao tuổi, đã sống gần như cả đời ở New York mà chưa từng thấy điều gì như thế này.

Trong suốt quá trình xảy ra sự cố này, tôi không ngừng niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo. Chân-Thiện-Nhẫn hảo”. Tôi cứ liên tục niệm như vậy bởi đã thành thói quen, cứ xuất phát từ nội tâm mà niệm như thế.

Tôi xem trải nghiệm này cũng là một lần thu hoạch lớn. Tôi có rất nhiều tranh, bao nhiêu bức đã bị hỏng cả rồi. Tôi có đến mấy trăm cuốn sách, cũng đều hỏng hết rồi. Lúc bạn bè đến thăm nhà tôi, ai nấy đều ngậm ngùi: “Than ôi, bao nhiêu tác phẩm thế này mà bị hỏng hết rồi, bao nhiêu tâm huyết thế là tiêu tan rồi. Bọn tôi thấy cũng thật đau lòng” Tôi nói, “Đừng buồn. Thực ra, tôi lại thấy vui vì cái được thực sự lại là cái được trong tâm. Hãy nhìn sinh mệnh tôi đi này, chẳng phải là đã khác rồi sao.”

Tôi không biết phải dùng lời nào mới có thể biểu đạt lòng biết ơn Sư phụ đã cứu mạng; loại cảm ân này thật không thể dùng lời mà diễn tả được, cũng không có cách nào có thể biểu đạt hết sự biết ơn của tôi. Tôi chỉ có cách duy nhất để biểu đạt, đó là hy vọng tôi có thể tu luyện cho tâm mình thuần tịnh hơn, càng ngày càng thuần tịnh, để xứng đáng với ơn cứu độ của Sư phụ.

Sau này, cho dù đi đâu, tôi sẽ khuyên những người Trung Quốc mà tôi có duyên gặp hãy làm tam thoái (thoát xuất khỏi tổ chức Đảng, Đoàn, Đội của Đảng Cộng sản Trung Quốc, ĐCSTQ). Tôi muốn thức tỉnh những người bị ĐCSTQ lừa mị, khiến họ nhận ra bản chất và những tội ác của ĐCSTQ để có thể được cứu.

Tình trạng hỗn loạn trong thế giới ngày nay chỉ là khúc dạo đầu. Những thảm họa khủng khiếp hơn vẫn chưa xảy ra. Các học viên biết Trời cao sẽ đào thải người xấu; những người bị lừa mà nghe theo ĐCSTQ sẽ phải đối mặt với sự đào thải, và tính mạng của họ là nguy hiểm nhất. Bởi vậy, đối với những người chưa thoái xuất khỏi ĐCSTQ, xin hãy nhanh chóng thoái xuất!

Mọi bài viết, hình ảnh, hay nội dung khác đăng trên Minghui.org đều thuộc bản quyền của trang Minh Huệ. Khi sử dụng hoặc đăng lại nội dung vì mục đích phi thương mại, vui lòng ghi lại tiêu đề gốc và đường link URL, cũng như dẫn nguồn Minghui.org.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2022/1/2/435424.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2022/1/6/198007.html

Đăng ngày 13-01-2022; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share