Tôi nhiều lần nhận được tài liệu của nhiều danh sách tên của những người muốn rút khỏi Đảng Cộng sản Trung Quốc (Trung Cộng), Đoàn Thanh Niên Cộng sản, và Đội Thiếu niên Tiền phong. Có khi thì chỉ được vài người, có khi thì lại hàng chục, hàng trăm người. Đó là thành quả của nhiều học viên ở vùng của tôi đã gắng sức thuyết phục người dân viết tam thoái. Tôi tin rằng đây không phải là trường hợp cục bộ, và tôi tin nó đang diễn ra trên khắp đất nước. “Cứu người như cứu lửa”. “Vội vã hơn cứu người chết đuối”. Chúng ta phải cố hết sức mình để cứu được càng nhiều càng tốt, và chúng ta không nên bỏ lỡ một phút uổng phí. Lực lượng thuyết phục người dân rút khỏi Trung Cộng và tổ chức liên đới của nó là không có hình thức, nó ở xung quanh, và khắp mọi nơi. Nguồn của sức mạnh này là chính tín và lòng kiên định của các học viên Pháp Luân Công.

Bất cứ ai đánh giá thấp sức mạnh tinh thần ấy đều là sai lầm. Một vài năm trước, Giang Trạch Dân đã phạm một sai lầm và nhận ra là đã quá muộn để hối tiếc. Bây giờ, một số người lo lắng về số người rút khỏi Đảng. Họ cũng đang mắc một sai lầm. Mặc dù Pháp Luân Công đã bị bức hại suốt 7 năm qua, nó vẫn từng ngày càng trở nên mạnh mẽ. Không phải quý vị nghĩ rằng làn sóng rút khỏi Trung Cộng sẽ đạt được những chiến thắng này đến chiến thắng khác sao? Thật khó cho những người Trung Quốc, những người đã bị đầu độc bởi Trung Cộng, để hiểu được sức mạnh của Phật Pháp, là điều đến từ nguồn gốc của cuộc sống. Trong đầu óc của những người theo học thuyết vô thần, niềm tín ngưỡng như thế chỉ là mê tín. Họ không có được cách nào để lý giải và để đạt được những điều to lớn hơn và sâu xa hơn nữa. Họ thậm chí không tin vào sự tồn tại của một tín ngưỡng trong sạch. Trên bề mặt họ không kính trọng niềm tín ngưỡng ấy. Vì thế, họ bị mù quáng. Lý do cơ bản trong sự nghi ngờ của họ là họ không thể hiểu hoặc không thể tin sự hiến mình -và sự thực hành niềm tin ở sự thật. Sự phán xét của họ, cuối cùng chỉ là kết quả của quá trình đầu độc của Trung Cộng.

Mạnh Phu Tử giảng: “Người Nhân không có kẻ thù”. Tuy nhiên, tín ngưỡng vào Chân-Thiện-Nhẫn là điều vượt xa khỏi phạm trù mà “Nhân” có thể diễn đạt. “Nhân” không có kẻ thù. Dĩ nhiên Chân-Thiện-Nhẫn cũng không có kẻ thù. Có thể thuyết phục người dân phân biệt được phải trái để rút khỏi Trung Cộng tà đảng để được một cuộc sống mới, tự do và an toàn là một trong những hiển lộ cụ thể của niềm tin Chân-Thiện-Nhẫn. Vậy Trung Cộng sử dụng biện pháp gì để đối phó với thông điệp đó? Chúng tôi thấy rằng Trung Cộng đã cố hết sức để khoá và chặn nó nhưng vẫn không được thành công. Vì sao? Đó là vì những gì mà Trung Cộng đối mặt không phải là một lực lượng chính trị mà là lương thiện và sức mạnh của sự thật.

Dĩ nhiên, làn sóng tam thoái không phải minh bạch là kết quả của sự thuyết phục bởi các học viên, tuy nhiên, nhân tố rất cơ bản này cũng đủ để làm cho làn sóng ấy không thể cản được. Bên cạnh đó có 2 nguyên nhân khác đảm bảo chắc chắn rằng làn sóng ấy sẽ trào dâng mãnh liệt.

Một điều rộng lớn là cơ sở của dân chúng. Trong suốt gần 60 năm dưới sự cai trị của Cộng sản, chính quyền Cộng sản đã trình diễn hết cuộc vận động này đến màn kịch khác. Nó đã mất đi niềm tin và sự ủng hộ của nhân dân bởi vì nạn tham nhũng trong nội bộ Đảng viên. Người ta nói rằng tội ác của Trung Cộng là không thể tha thứ, không thể so sánh, và người ta nghe thấy những tiếng kêu than trên khắp đất nước Trung Quốc.

Trong suốt thời gian tôi giảng rõ sự thật về Pháp Luân Công tôi chỉ gặp 2 người từ chối nghe tôi. Một người là một người Cộng sản cố chấp. Đầu óc của ông ta chất đầy những giáo huấn kỳ dị của Karl Marx, Lê Nin, và Mao Trạch Đông. Một người khác nữa là một sinh viên vừa mới tốt nghiêp trường đại học và đầu óc chất chứa đầy những nguyên tắc truyền thống của văn hoá, tôn giáo, và tự do Trung Quốc. Tri thức của anh ta được sản sinh từ chiến dịch giáo dục của tà Đảng Cộng sản. Anh ta không biết gì về mặt đen tối của Đảng. Hai người này là những ví dụ của sự ngộ độc không thể cứu chữa bởi chính quyền Cộng sản. Và không chỉ những người như hai người này đã từng thệ hứa với Trung Cộng. Không phải một trong hai người mà tôi gặp họ không có điều gì tốt đẹp để nói về Trung Cộng nữa. Sự khác biệt nằm trong lời kết án mãnh liệt của họ. Vào lúc này, Trung Cộng đã trở nên vô vọng. Nếu không có những gông cùm của ý thức hệ đang khoá chặt người dân Trung Quốc, tâm lý khiếp đảm của nguyên tắc cai trị cực quyền cũng như sự phong toả thông tin về làn sóng thoái đảng thì điều này sẽ dẫn đến sự sụp đổ của Trung Cộng trong nháy mắt. Trung Cộng đang cố gắng ngăn chặn khuynh hướng, nhưng nó chỉ có thể duy trì sự cai trị của nó trên tầng bề mặt. Một khi làn sóng thoái đảng lan tràn rộng rãi, Trung Cộng sẽ kết thúc.

Một nhân tố khác đảm bảo cho sự làn sóng thoái đảng tiếp diễn là số lượng tiềm năng của dân số Trung Quốc. So sánh dân số 1.3 tỷ người, 17 triệu người vẫn là một con số rất nhỏ. Với sự lan truyền của “Chín bình luận về Đảng Cộng sản”, ngày càng nhiều người biết được làn sóng tam thoái. Trung Cộng sẽ không thể ngăn chặn tin tức và nó trở nên bùng nổ dễ dàng và lúc đó, ngày càng nhiều người dám bước ra. Cuối cùng Trung Cộng phải giải thể.

Làn sóng thoái đảng không thể cản là một trào lưu lịch sử. Nó cũng là kết quả tất yếu của bất bình, lòng căm phẫn, và mất niềm tin bởi bản chất thú tính của Trung Cộng.

Trong suốt 57 năm cai trị bạo quyền, Trung Cộng đã phạm phải vô số tội ác chống lại đất nước Trung Quốc, bao gồm: giết người, tra tấn, bắt cóc, tham nhũng và đàn áp. Tội ác của nó quá nhiều không thể ghi chép nổi. Ở Trung Quốc ngày nay, thật khó mà tìm thấy một người không từng là nạn nhân của Trung Cộng. Nỗi đau khổ của những người dưới đáy cùng của xã hội bị bóc lột, bị lừa đảo, bị chiếm đoạt, và bị đàn áp thật là to lớn. Tình huống này xảy ra là vì bản tính của Trung Cộng. Trong con mắt của Trung Cộng chỉ có 2 loại người: người bị khai thác và lợi dụng, và loại người bị chuyển hoá và phản bội. Những người lợi dụng được thì bị chúng cưỡng bức tham gia tội ác. Trung Cộng chỉ suy nghĩ duy nhất đến quyền lợi của nó. Trong đôi mắt của nó, nhân dân là phương tiện để thi hành tội ác và là mục đích để đào bới bóc lột, chuyển hoá, phản bội và loại trừ. Không có ai được hưởng hoa lợi, chỉ trừ những quan chức cấp cao của Đảng.

Đây chính đã đến lúc giải thể và loại trừ yêu quỷ. Một số người nghĩ rằng rút khỏi Trung Cộng là gây ra bởi Pháp Luân Công. Điều này là không đúng, bởi vì Pháp Luân Công không phải là nạn nhân duy nhất của cuộc khủng bố. Những gì mà các học viên Pháp Luân Công làm là kháng cự một cách kiên định những tội ác mà Trung Cộng đã làm. Trung Cộng là đang đàn áp toàn bộ nhân dân. Vì thế, kháng cự lại tội ác mà Trung Cộng đã và đang làm là việc liên quan đến tất cả người dân Trung Quốc. Làn sóng rút khỏi Trung Cộng phải được hưởng ứng và ủng hộ bởi toàn thể đất nước. Không quan trọng bạn là ai, là công nhân, nông dân, người bị mất đi đất canh tác, mất đi việc làm, hay một cư dân bị mất đi nhà cửa, một người đang kêu van bất bình, một người lao động nông thôn đang làm việc trong một thành phố, một người đi lễ nhà thờ, một nhà bảo vệ nhân quyền, một nhà hoạt động dân chủ, một nhà khoa học, hay một quan chức chính phủ, hay một binh sỹ trong quân đội những người vẫn còn duy trì công lý trong lương tâm, những người từ mọi thành phân cuộc sống, tất cả quý vị nên gia nhập làn sóng này để chấm dứt sự điêu tàn của đất nước chúng ta, khôi phục lại một cuộc sống lành mạnh, và giải thể Trung Cộng. Đây là cho đất nước và nhân dân chúng ta, cũng như tất cả mỗi người, bao gồm bạn và tôi.

Vì sao Trung Cộng vẫn nấn ná tình trạng điêu tàn của nó? Đó là bởi vì số người rút khỏi Trung Cộng vẫn còn đang hạn chế. Vì thế chư Thần vẫn đang đợi nhiều người hơn nữa được cứu khỏi tà Đảng Cộng sản Trung Quốc để bắt đầu một cuộc sống mới. Đối với những người không muốn rút khỏi Trung Cộng, mặc dù họ đã phạm phải nhiều tội lỗi, chỉ có một lý do thực sự, đó là họ không thể thoát khỏi sự điều khiển của Trung Cộng. Khi con quỷ này bị loại trừ, điều gì sẽ xảy ra với những người này? Đó là lý do vì sao họ cần được cứu ngay bây giờ!

Đừng gia nhập vào hàng ngũ của những con quỷ! Đừng làm cho mình chống lại đạo Trời! Hãy nghe theo lương tâm và đạo lý để chọn lựa một tương lai sáng lạn.

Làn sóng rút khỏi Trung Cộng là không thể cản. Ủng hộ sự rút khỏi Trung Cộng để loại trừ tà Đảng là một hành động đúng đắn, một hành động chân chính để cứu vãn đất nước và nhân dân chúng ta. Mặc cho Trung Cộng có kháng cự bao nhiêu đi nữa, ngày chết của nó đã được định đoạt.

Năm mới lại đang đến gần. Hiển nhiên làn sóng rút khỏi Trung Cộng vẫn sẽ tiếp tục dâng cao và “Ngày phán xét” cho Trung Cộng đang đến gần. Đây là một sự kiện lịch sử trọng đại. Tại thời điểm chuyển giao lịch sử này, tất cả mọi người đều đang viết cho mình những trang sử và đồng thời quyết định lấy tương lai của chính họ.

 

Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2007/1/7/146276.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2007/1/17/81782.html

Đăng ngày 19-1-2007; Bản dịch có thể được chỉnh sửa trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share