Bài viết của phóng viên báo Minh Huệ ở tỉnh An Huy, Trung Quốc

[MINH HUỆ 24-11-2021] Ngày 12 tháng 11 năm 2021, ông Vương Đôn Long, 63 tuổi, ở thành phố Hợp Phì, tỉnh An Huy và chị vợ ông là bà Hồ Văn Nghiệp đã bị đưa ra xét xử vì đức tin của họ vào Pháp Luân Công.

Pháp Luân Công, còn gọi là Pháp Luân Đại Pháp, là một pháp môn tu luyện đã bị chính quyền cộng sản Trung Quốc bức hại từ năm 1999.

Ngày 21 tháng 7 năm 2020, ông Vương bị bắt tại nhà cùng vợ ông là bà Hồ Học Nghiệp và chị vợ ông là bà Hồ Văn Nghiệp. Các sách Pháp Luân Công, máy tính, máy in và tài liệu giảng chân tướng mà họ in tại nhà đã bị tịch thu.

Được biết cảnh sát đã nhắm tới ba học viên này sau khi họ bị báo cáo vì nói với người dân về Pháp Luân Công trong tháng 2 và 3 năm 2020.

Trong khi bà Hồ Học Nghiệp đã được thả sau 13 ngày bị giam giữ và được miễn truy tố, cảnh sát đã trình hồ sơ vụ việc của chồng và chị gái bà lên Viện Kiểm sát Quận Thục Sơn.

Tòa án Quận Thục Sơn đã lên lịch xét xử ông Vương vào ngày 14 tháng 5 năm 2021, nhưng sau đó đã hủy bỏ vì ở bùng phát dịch virus corona.

Trong phiên toà ngày 12 tháng 11, luật sư của các học viên là Kỷ Trung Cửu đã đề nghị loại công tố viên Lý Vệ Hoa ra khỏi vụ án. Luật sư Kỷ nói rằng công tố viên không thể xác minh được thông tin do cảnh sát trình lên. Ví dụ, ngày học viên bị bắt được ghi nhận là 22 tháng 7 năm 2019, một năm trước khi vụ bắt giữ thực sự xảy ra. Ngoài ra, cảnh sát đã không tuân theo thủ tục pháp lý khi hơn một tháng sau khi vụ bắt giữ diễn ra, họ mới ban hành lệnh bắt giữ các học viên.

Cả thẩm phán và công tố viên trông có vẻ căng thẳng khi nghe những lời này của luật sư. Thẩm phán hỏi ông: “Tại sao ông không cho tôi biết điều này sớm hơn mà giờ mới nêu ra?”

Luật sư trả lời: “Những vấn đề này được đưa ra trong phiên tòa là có quy trình. Tôi thấy việc mình nêu vấn đề này ra vào lúc này không có gì là không thỏa đáng hết.”

Thẩm phán im lặng trong khoảng một phút, sau đó cho nghỉ giải lao. Mười phút sau, thẩm phán từ chối yêu cầu loại bỏ công tố viên của luật sư.

Khi tự biện hộ cho mình, ông Vương vẫn khẳng định rằng bản thân không vi phạm pháp luật khi tu luyện Pháp Luân Công, và không có luật nào ở Trung Quốc cho rằng tu luyện Pháp Luân Công là phạm pháp. Ông nói thêm rằng các sách và tài liệu thông tin về Pháp Luân Công bị tịch thu tại nhà ông là ông sử dụng cho cá nhân. Ông nói rằng ông chưa từng làm bất cứ điều gì để cố gắng phá hoại chính quyền, rằng ông chỉ muốn cho mọi người biết rằng Đảng Cộng sản Trung Quốc đang bức hại đức tin của ông.

Công tố viên đã hai lần yêu cầu thẩm phán đề nghị ông Vương im lặng, cáo buộc ông quảng bá Pháp Luân Công trong phiên toà.

Luật sư Kỷ đã biện hộ vô tội cho ông Vương và chị vợ ông. Ông nói rằng việc cảnh sát lục soát nhà bà Hồ mà không có giấy khám xét là hành vi phi pháp. Ông nhấn mạnh rằng số tài liệu Pháp Luân Công tịch thu tại nhà bà Hồ không thể gây hại gì cho xã hội và không nên bị dùng làm bằng chứng chống lại ông và chị vợ.

Luật sư cũng nói rằng lời khai do nhân chứng Trương Tường cung cấp là không chính xác. Trương nói rằng anh ta thấy một người đàn ông khoảng 45 tuổi phân phát tài liệu Pháp Luân Công, nhưng ông Vương đã 63 tuổi. Một nhân chứng khác là Tân Nãi Vận nói rằng anh ta thấy hai phụ nữ đeo khẩu trang. Nếu đó là sự thật, làm sao anh ta có thể nhận ra chị em bà Hồ nếu không biết họ từ trước?

Cả thẩm phán và công tố viên đều không phản ứng gì. Không có nhân chứng nào ra tòa để đối chất.

Sau đó thẩm phán quay sang bà Hồ và hỏi: “Bà có nhận tội không? Sau này bà vẫn còn tu luyện Pháp Luân Công hay không?” Bà Hồ không trả lời.

Luật sư nói: “Tự do tín ngưỡng là quyền cơ bản được hiến pháp bảo vệ. Ông không thể ra lệnh cho bất kỳ ai ngừng tu luyện Pháp Luân Công. Tôi đề nghị ông tuyên trắng án cho các thân chủ tôi và thả họ ra.”

Sau khi im lặng một hồi, thẩm phán hỏi ông Vương: “Ông còn muốn nói gì không?”

Ông Vương nói: “Tôi đã tu luyện Pháp Luân Công 27 năm. Tại sao tôi vẫn kiên trì tu luyện? Bởi vì nó thật sự tốt! Trước khi tu luyện Pháp Luân Công, tôi đã tập các môn khí công khác, nhưng không môn nào có khả năng chữa lành bệnh như Pháp Luân Công. Để tôi đưa ra một ví dụ, tôi bị chẩn đoán tổn thương polyp túi mật vào năm 2014. Tôi đã hoàn toàn hồi phục nhờ tu luyện Pháp Luân Công mà không cần bất kỳ can thiệp y tế nào. Nếu chính quyền cộng sản không bức hại pháp môn, tôi tin rằng sẽ có nhiều người hơn tu luyện Pháp Luân Công và được hưởng lợi ích từ nó. Tôi hy vọng rằng ông có thể lắng nghe lương tri của mình khi đưa ra phán quyết. Thời xưa, một người sẽ được phúc báo nếu họ bố thí đồ ăn cho một tăng nhân. Ông cũng sẽ được ban phúc lành nếu ông có thể bảo vệ các học viên Pháp Luân Công và không đi theo chính quyền cộng sản làm điều ác.”

Thông tin liên lạc của các thủ phạm tham gia bức hại:
Lý Vệ Hoa, công tố viên của Viện Kiểm sát Quận Thục Sơn: +86-551-63503473, +86-18955183473
Tôn Ngọc, thẩm phán của Toà án Quận Thục Sơn: +86-551-65357782, +86-18956039772
Ngô Tiểu Thuỷ, thẩm phán chủ toạ của Toà án Quận Thục Sơn: +86-551-65357862, +86-18956030807
Diêu Quân, Trưởng Công an Quận Dao Hải: +86-13856084999

(Thông tin liên lạc của các thủ phạm khác có trong bản gốc tiếng Hán.)

Bài liên quan:

Người đàn ông An Huy và chị vợ đối mặt với phiên tòa vì đức tin của họ vào Pháp Luân Công

Mọi bài viết, hình ảnh, hay nội dung khác đăng trên Minghui.org đều thuộc bản quyền của trang Minh Huệ. Khi sử dụng hoặc đăng lại nội dung vì mục đích phi thương mại, vui lòng ghi lại tiêu đề gốc và đường link URL, cũng như dẫn nguồn Minghui.org.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2021/11/24/433970.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2021/12/4/196855.html

Đăng ngày 28-12-2021; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share