Bài viết của phóng viên báo Minh Huệ ở tỉnh Liêu Ninh, Trung Quốc
[MINH HUỆ 28-11-2021] Bà Trương Ngọc Hồng bị mất khả năng lao động sau khi bị đột quỵ trong Nhà tù Nữ Liêu Ninh. Chính quyền từ chối để bà được tạm tha y tế và tống tiền gia đình bà 200.000 Nhân dân tệ để bà được thả. Bởi không thể lo liệu đủ số tiền đó, nên bà Trương vẫn bị cầm tù tại thời điểm viết bài này.
Bà Trương, ngoài 50 tuổi, ở thành phố Phụ Tân, tỉnh Liêu Ninh đã bị bắt vào ngày 7 tháng 11 năm 2018 vì đức tin của bà vào Pháp Luân Công, một pháp môn tu luyện cả tâm lẫn thân đã bị chính quyền cộng sản Trung Quốc bức hại từ năm 1999.
Tháng 7 năm 2019, Tòa án Quận Thái Bình đã kết án bà bốn năm tù và đưa bà đến khu giam số 5 của Nhà tù Nữ Liêu Ninh vào ngày 24 tháng 9 năm 2019. Một lính canh tù tên là Ngưu Tinh Tinh đã cố ép bà từ bỏ Pháp Luân Công. Khi bà từ chối, Ngưu đã lệnh cho tù nhân Trương Hiểu Minh dùng giày đánh vào đầu bà.
Cuối tháng 6 năm 2020, bà Trương bị đột quỵ và vẫn trong tình trạng hôn mê trong nhiều tháng. Khi gia đình tới khu chăm sóc tăng cường để thăm bà, lính canh đã không cho họ tới gần bà và từ chối trả lời bất kỳ câu hỏi nào của gia đình. Một bác sỹ nói với gia đình rằng bà bị thương ở lưng, nhưng lính canh ngăn cản không cho gia đình nhìn thấy bà và không để bác sỹ cung cấp bất kỳ thông tin chi tiết nào về tình trạng của bà.
Lính canh còn cưỡng chế gia đình ký vào một số biên bản để miễn mọi trách nhiệm của nhà tù liên quan tới tình trạng của bà Trương. Mặc dù cá nhân nhà tù không cho gia đình bà Trương tới thăm, nhưng lính canh lại đổ lỗi cho gia đình không tới thăm bà thường xuyên và cáo buộc rằng điều đó “khiến bà bị ốm.”
Sau đó, bác sỹ đã phẫu thuật cho bà Trương hai lần. Lính canh ngăn cản bác sỹ đối thoại với gia đình nhưng nói với họ rằng họ phải chi trả 100.000 nhân dân tệ cho chi phí điều trị y tế cho bà Trương.
Đầu tháng 2 năm 2021, gia đình bà Trương có cuộc gặp với bà qua hình thức video trực tuyến. Bà không còn thở máy và có thể nói chuyện nhưng không rõ ràng. Bà cũng gặp khó khăn khi di chuyển phần cơ thể bên phải của mình.
Sau đó bà bị chuyển từ khu giam số 5 tới khu giam số 11 dành cho người già và tù nhân khuyết tật. Quan chức nhà tù tiếp tục ngăn cản gia đình tới thăm bà trực tiếp trong khi vẫn yêu cầu họ chi trả chi phí điều trị y tế cho bà.
Cuối cùng khi gia đình được gặp lại bà vào tháng 11 năm 2021, họ rất kinh ngạc khi thấy bà ngồi trên xe lăn và một vùng lớn trên đầu bị lõm xuống.
Các lính canh đổ thừa rằng bà Trương “không cư xử tốt” (nghĩa là bà từ chối từ bỏ Pháp Luân Công) và họ chỉ cho bà tiêu 200 Nhân dân tệ cho sinh hoạt mỗi tháng.
Gia đình nói rằng lính canh sao vẫn có thể tiếp tục bức hại bà khi bà đang ở trong tình trạng này. Bà Trương liên tục khóc trong suốt cuộc nói chuyện. Lính canh đã kết thúc buổi gặp mặt trước thời hạn định, sợ rằng bà có thể quá xúc động.
Ngoài việc bị tra tấn thân thể trong tù, bảo hiểm xã hội địa phương cũng cắt lương hưu của bà Trương và yêu cầu bà trả lại số tiền lương và trợ cấp hưu trí mà bà đã nhận trong hai năm đầu sau khi bị bắt, với lý do có một chính sách rằng các học viên Pháp Luân Công đang thụ án không được hưởng bất kỳ khoản tiền hưu trí nào.
Bài liên quan:
Mọi bài viết, hình ảnh, hay nội dung khác đăng trên Minghui.org đều thuộc bản quyền của trang Minh Huệ. Khi sử dụng hoặc đăng lại nội dung vì mục đích phi thương mại, vui lòng ghi lại tiêu đề gốc và đường link URL, cũng như dẫn nguồn Minghui.org.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2021/11/28/434129.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2021/12/7/196896.html
Đăng ngày 22-12-2021; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.