Bài viết của Tĩnh Tâm, đệ tử Đại Pháp ở Trung Quốc Đại lục

[MINH HUỆ 20-08-2021] Tôi năm nay 74 tuổi, từng là một giáo viên mẫu giáo cấp cao trước khi nghỉ hưu. Tôi là học viên đắc Pháp trước ngày 20 tháng 7 năm 1999. Tôi viết ra một số trải nghiệm tu luyện trong những năm qua để chứng thực sự siêu thường của Pháp Luân Đại Pháp và từ bi vĩ đại của Sư phụ.

Lúc còn trẻ, gánh nặng công tác và việc nhà vất vả khiến thân thể tôi ốm yếu, mắc nhiều bệnh tật, dịch cúm mùa năm nào cũng quấn lấy tôi. Bình thường sau khi đi làm về, tôi phải nằm xuống nghỉ một lát, rồi mới có thể làm tiếp việc nhà. Sau khi xuất hiện cao trào khí công, đơn vị chúng tôi cũng có không ít người học luyện các loại khí công. Một số người rủ tôi đi học công này công kia. Họ đều nói luyện khí công khỏe người, nhưng tôi không có hứng thú đối với những môn khí công họ luyện. Về sau, một người bạn thân cùng nghề rủ tôi đi cùng cô ấy đến chỗ kia học Pháp Luân Công. Cô ấy nói Pháp Luân Công này rất tốt. Sau khi cô luyện công, thân thể khỏe hơn trước nhiều. Do không hiểu về Pháp Luân Công, nên tôi đã từ chối.

Sau này, tôi mới biết trong huyện thành có rất nhiều người đang học luyện Pháp Luân Công. Đơn vị chúng tôi cũng có không ít người đang luyện. Bạn bè thân thiết cũng khuyên tôi luyện Pháp Luân Công. Lúc ấy, người bạn thân cùng nghề kia nhờ người gửi cho tôi một cuốn “Pháp Luân Công” để tôi đọc. Thân tình khó lòng từ chối, tôi tranh thủ lúc công việc rảnh rỗi đọc xong cuốn “Pháp Luân Công”. Tôi nhận thấy cuốn sách này quá tốt, những đạo lý giảng trong đó đều là những điều tôi chưa từng nghe thấy và nhìn thấy trước đây. Đặc biệt là đạo lý vì sao phải làm một người tốt và làm người tốt như thế nào, nó hoàn toàn mới mẻ và vô cùng thuyết phục đối với tôi. Sau khi đọc xong sách “Pháp Luân Công” một lần, tôi chính thức bước vào tu luyện Đại Pháp. Tôi nhớ khi đó là tháng 5 năm 1997.

Không lâu sau khi học Pháp luyện công, tôi xuất hiện trạng thái “cảm mạo nặng”, phát sốt, chảy mũi, ho khan v.v. Con gái thấy bệnh tình của tôi trầm trọng, nên cháu kiên quyết bảo tôi đi bệnh viện truyền dịch. Tôi nói với cháu do tôi đã luyện Pháp Luân Công, Sư phụ Đại Pháp đang tiêu nghiệp cho tôi, điều chỉnh thân thể, nó không phải là bệnh nên không cần đi bệnh viện, ba ngày sau nhất định sẽ khỏi thôi. Cháu không tin, cháu nói sẽ đợi ba ngày, nếu sau ba ngày triệu chứng không thuyên giảm, thì tôi phải đi bệnh viện. Quả nhiên ba ngày sau, tất cả triệu chứng hầu như đều biến mất.

Con gái và người thân trong nhà đều đã chứng kiến sự thần kỳ của Pháp Luân Đại Pháp. Sau đó, con gái, con trai và chồng tôi cũng lần lượt bước vào tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.

Đại Pháp hiển thần tích trên thân cháu tôi

Ngày 1 tháng 12 năm 2013, cháu tôi ở nhà trẻ đột nhiên chảy máu cam không ngừng. Giáo viên bèn gọi cha mẹ đưa cháu đến bệnh viện kiểm tra. Xét nghiệm máu cho thấy, lượng tiểu cầu thấp, chỉ hơn 40. Trong khi đó, mức bình thường phải từ 100 đến 300. Bác sỹ nói cần nhanh chóng chuyển cháu đến bệnh viện lớn để chữa trị. Trong đêm hôm đó, cháu đã được chuyển đến khoa huyết học của bệnh viện nhi đồng giỏi nhất về điều trị bệnh máu ở Trung Quốc. Vừa đến bệnh viện, bác sỹ liền đưa cháu vào phòng chăm sóc đặc biệt. Bác sỹ nghi ngờ là bệnh máu trắng. Do đó, bác sỹ vừa truyền máu, vừa truyền tiểu cầu, và không cho phép cha mẹ đi cùng cháu. Cháu tôi chỉ có một mình lẻ loi nằm trong phòng chăm sóc đặc biệt. Con dâu tôi khóc nức nở, kiên trì ngồi bên ngoài phòng chăm sóc đặc biệt không chịu rời đi. Trên đường chuyển viện và sau khi đến bệnh viện, chúng tôi dặn dò cháu nhất định phải ghi nhớ thành tâm niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo”. Người lớn chúng tôi cũng thầm niệm trong tâm.

Ngày hôm sau chúng tôi trở về nhà, thắp hương cho Sư phụ, cầu xin Sư phụ cứu đứa bé này, tôi phải dẫn dắt nó học Pháp tu luyện thật tốt. Ngày thứ ba, tôi đến bệnh viện, nghe nhân viên y tế nói lượng tiểu cầu của cháu đã ổn định trở lại, không còn hạ xuống liên tục nữa, sau đó mỗi ngày tiểu cầu đều tăng lên. Bảy ngày sau, cháu trai đã chuyển sang phòng bệnh bình thường.

Thế nhưng, một đứa trẻ khác nằm trong phòng chăm sóc đặc biệt có cùng triệu chứng với cháu tôi đã không qua khỏi.

Trận động đất Tứ Xuyên, Sư phụ bảo hộ người thân đã hiểu chân tướng

Năm 2006, tôi và chồng về quê ở Tây Nam cách chỗ chúng tôi 1 nghìn cây số để thăm người thân. Đã lâu chúng tôi chưa về quê, cả hai bên họ hàng đều phải đi thăm viếng. Mỗi lần tới thăm nhà nào, chúng tôi đều giảng chân tướng Đại Pháp và làm “tam thoái” (thoái xuất khỏi tổ chức Đảng, Đoàn, Đội) cho mọi người, nói với họ Pháp Luân Đại Pháp là cao đức Đại Pháp của Phật gia, nhất định phải ghi nhớ “Pháp Luân Đại Pháp hảo” thì sẽ đắc phúc báo. Chúng tôi tặng cho mỗi người thân một chiếc bùa hộ mạng chân tướng Đại Pháp.

Quê nhà tôi rất gần Tứ Xuyên. Tháng 5 hằng năm là mùa thu hoạch và gieo trồng bận rộn nhất ở vùng nông thôn, nhưng thời tiết đã bắt đầu nóng lên. Để tránh nóng, sau bữa ăn trưa, thông thường mọi người sẽ nghỉ ngơi một lát rồi mới làm việc. Ngày 12 tháng 5 năm 2008, toàn bộ người thân của tôi đều ra khỏi nhà, mọi người muốn ra đồng làm việc. Trong khi mọi người đang bận làm việc, đã xảy ra trận động đất lớn! Mực nước dưới ruộng lúa dâng cao hơn 1 mét, mọi người hốt hoảng, chỉ còn biết ngồi lại trên ruộng.

Động đất qua đi, lúc trở về nhà, nhìn thấy một lỗ thủng lớn trên tường nhà em trai tôi, ngôi nhà bị đổ nát xiêu vẹo. Nhà của em gái út đổ sập nửa bên. Anh cả tôi ngoài 70 tuổi có thói quen hay ngủ trưa, nhưng hôm đó lại có người hẹn anh ra ngoài chơi, anh vừa ra khỏi nhà, thì xảy ra động đất. Những ngôi nhà nằm trên cùng con phố đều bị sụp đổ, nhưng nhà anh cả vẫn không sao.

Toàn bộ người thân của tôi không ai bị thương trong tai nạn lần đó. Bởi vì họ đều đã thoái xuất khỏi tổ chức Đảng, Đoàn, Đội của Trung Cộng và tin Pháp Luân Đại Pháp là tốt.

Năm 2009, em gái út mắc bệnh ung thư trực tràng, phải làm phẫu thuật cắt bỏ. Em gái hằng ngày thành tâm kính niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo”, cuộc phẫu thuật rất thành công, tình trạng sức khỏe sau phẫu thuật cũng nhẹ nhàng hơn so với bệnh nhân nằm cùng phòng. Hơn nữa, em ấy hồi phục rất nhanh, tính đến hôm nay đã mười mấy năm trôi qua, thân thể em ấy vẫn khỏe mạnh, có thể làm mọi việc đồng áng.

Đại Pháp ban cho tôi thân thể khỏe mạnh

Trước khi tu luyện Đại Pháp, cơ thể tôi yếu ớt nhiều bệnh, sức đề kháng rất kém. Tôi mắc bệnh phong thấp, đau khớp, viêm chu vai, rối loạn thính lực, thường xuyên bị đau đầu, mỗi năm hễ đến mùa xuân và mùa thu thì lại mắc chứng cảm mạo. Tôi là khách hàng thường xuyên của bệnh viện. Sau khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, Sư phụ đã tịnh hóa thân thể cho tôi, những đau bệnh trước đây đã khỏi hoàn toàn, thân thể khỏe mạnh, giống như Sư phụ giảng:

”… cảm thấy thân nhẹ nhàng” (Chuyển Pháp Luân)

”… leo bậc thang cao mấy cũng không mệt” (Chuyển Pháp Luân)

Cảm giác thân thể nhẹ nhàng vô bệnh ấy thực sự rất tuyệt!

Sau ngày 20 tháng 7 năm 1999, Đại Pháp và đệ tử Đại Pháp gặp phải vu khống và bức hại tàn khốc của tà đảng Trung Cộng và tập đoàn lưu manh Giang Trạch Dân. Mặc dù tâm kiên tu Đại Pháp không lay động, nhưng tôi đã không còn học Pháp, luyện công và tu luyện tinh tấn như trước nữa. Kết quả vào năm 2004, chứng rối loạn thính lực tái phát. Các con đưa tôi đến bệnh viện, bác sỹ bắt tôi truyền dịch liên tục ba ngày. Ngày thứ nhất, thuốc vào trong thân thể một chút, tôi cảm thấy rất khó chịu, giống như thân thể thuần tịnh bị những thứ dơ bẩn ô nhiễm thâm nhập vào. Tôi nói với các con: “Mẹ là người luyện công, làm sao có thể đến bệnh viện tiêm thuốc chữa bệnh được?” Truyền xong liều thứ nhất, tôi đã xuất viện về nhà. Tôi kiên trì học Pháp luyện công, chứng rối loạn thính lực cũng không tái phát nữa.

Một buổi trưa mùa hè năm 2019, tôi ăn một miếng thịt dê nướng các con làm, buổi chiều cảm thấy dạ dày rất khó chịu. Bữa tối hôm đó, tôi ăn một chút bí ngô rang. Khoảng 8 giờ tối, dạ dày bắt đầu đau âm ỷ, lúc đó tôi đang xử lý một số việc vặt trong nhà. Chồng nói tôi không tranh thủ thời gian học Pháp, tôi liền phản bác: “Em đang làm những việc mà mọi người không làm, anh còn nói em không đúng sao?” Trong tâm tôi không phục. Nói xong lời này, tôi cảm thấy như trong dạ dày có thứ gì đó khuấy tung lên, quặn đau dữ dội, đau một chập rồi hết, một lát sau nó lại quặn đau. Cả đêm hôm đó, tôi nằm lăn qua lăn lại trên giường, cơn đau không thuyên giảm chút nào, sau đó cả người phát sốt, không thể ngủ được nên tôi đã ngồi dậy, và đứng dậy đi qua đi lại. Đến giữa khuya, tôi cảm thấy dạ dày như sắp bị thủng một lỗ, thực sự cảm thấy tính mạng bị đe dọa.

Con gái nhìn thấy tôi trằn trọc suốt đêm, đến lúc trời sáng vẫn chưa hạ sốt, người tôi trông gầy hẳn đi, toàn thân bủn rủn, trong tâm con gái cảm thấy bất ổn, cháu bèn hỏi tôi: “Mẹ có cần đến bệnh viện không?” Tôi nói: “Mẹ là người tu luyện, đệ tử Đại Pháp không có bệnh.” Cháu gái cũng kêu tôi đến bệnh viện xem thử thế nào, lúc này trong đầu tôi nảy ra một niệm: “Người tu luyện là người đang đi trên con đường của Thần. Thần trên trời không đi tìm cách giải quyết vấn đề của người trên mặt đất.” Tôi lập tức nhớ ra, đây chẳng phải là ý nghĩa đại khái của buổi giảng Pháp cho học viên Úc châu của Sư phụ sao? Chẳng phải Sư phụ đang điểm hóa tôi sao? Là xem bản thân tôi ngộ thế nào, người và Thần chỉ cách biệt một niệm! Nếu là người thường thì sẽ đến bệnh viện. Nếu là Thần thì là người đang đi trên con đường của Thần, sẽ kiên định tín Sư tín Pháp, dù khó dù khổ đều có thể vượt qua hết. Tôi bèn kiên định một niệm: “Tôi là đệ tử Đại Pháp, tôi có Sư phụ quản.” Tôi tự mình nghe Sư phụ giảng Pháp, đồng tu người nhà giúp tôi phát chính niệm thanh trừ nhân tố và sinh mệnh tà ác bức hại thân thể tôi. Nhờ vậy, cơn sốt hạ dần, cơn đau dạ dày cũng thuyên giảm nhiều, đến chiều không còn đau nữa, tôi cũng có thể ăn được, đến ngày thứ ba, tôi đã hồi phục hoàn toàn.

Trong quá trình này, bản thân tôi cũng hướng nội tìm, vì sao lại xảy ra hiện tượng nghiệp bệnh nghiêm trọng này? Có hai nguyên nhân. Thứ nhất, tình của người thường quá nặng, do con cái muốn đến ăn cơm, tôi coi đó là chuyện lớn nên bận rộn tíu tít, cả ngày bận việc người thường, không dàn xếp tốt mối quan hệ giữa các việc của người tu luyện và người thường. Thứ hai là chồng nhắc nhở, tôi không những không ngộ, ngược lại còn tranh cãi với chồng, tâm tranh đấu và tâm oán hận quá mạnh. Sư phụ từ bi vĩ đại đã gánh chịu cho tôi, cứu tôi lần nữa, đệ tử tạ ơn Sư phụ!

Chồng tôi đắm chìm trong hồng ân của Đại Pháp

Sau khi tôi đắc Pháp, chồng cũng bước vào tu luyện Đại Pháp. Trước đây, ông mắc bệnh đau dạ dày, bác sỹ Đông Tây y đã dùng hết cách nhưng chữa không khỏi. Sau khi tu Đại Pháp, bệnh đã tự khỏi. Mấy năm trước, sau khi bị tà ác bắt cóc và bức hại, trong trại tạm giam, ông mắc chứng sa tinh hoàn nặng, bác sỹ kiểm tra nói nguy hiểm đến tính mạng, ông đã được bảo lãnh tại ngoại để vào viện làm phẫu thuật, đây là lần đầu tiên ông ấy vào viện sau khi tu luyện Đại Pháp. Hai tháng sau, ông bị nhồi máu não, được đưa vào viện lần nữa. Sau khi xuất viện về nhà, ông tiếp tục học Pháp luyện công, không để lại bất cứ di chứng nào.

Về sau có một lần, chồng tôi bất cẩn bị ngã, nửa người bên phải cứng đơ, không thể nhúc nhích, các con bèn chở ông vào viện. Kết quả kiểm tra cho thấy phần não bên phải có mấy chục chỗ xuất huyết. Bác sỹ nói: “Người này về sau có thể rắc rối đấy.” Từ bệnh viện về nhà, nửa thân bên phải từ trên xuống dưới bị mất cảm giác, không thể cử động như bình thường, đi lại cần có người dìu, ăn cơm chỉ có thể dùng tay trái. Trong tâm chồng tôi hiểu rõ đây là bức hại của cựu thế lực. Chúng tôi cùng ông học Pháp, phát chính niệm. Chính niệm của ông cũng mạnh lên, hạ quyết tâm nhất định phải đứng lên đi.

Dưới sự gia trì từ bi của Sư phụ, ông chuyển từ chống nạng hai bên thành chống nạng một bên, sau đó không cần chống nạng nữa, vịn vào bàn ghế mà đi, cuối cùng ông đã tự mình đi lại tự do. Hiện nay, ông có thể hoàn toàn tự lo sinh hoạt hằng ngày và làm một số việc nhà trong khả năng cho phép. Thân thể ông có thể hồi phục tốt như vậy đều nhờ sự bảo hộ của Sư phụ từ bi vĩ đại và hồng ân của Đại Pháp.

Hiện nay, ông vẫn kiên định bước chân trên con đường tu luyện Đại Pháp, làm việc đệ tử Đại Pháp cần làm.

Đại gia đình hòa thuận vui vẻ

Nhà tôi có hai lầu, lầu trên và lầu dưới tổng cộng khoảng 200 mét vuông. Vì các con vừa mới kết hôn, chưa chuyển ra ngoài ở, nên cả nhà chúng tôi mười mấy người sống chung với nhau. Tục ngữ nói: “Lưỡi và răng còn phải đánh nhau.” Nhưng đại gia đình của chúng tôi lại sống hòa thuận vui vẻ, không có mâu thuẫn. Những người biết rõ gia đình chúng tôi đều phải tấm tắc khen ngợi, ngay cả cảnh sát đến lục soát nhà chúng tôi cũng khen ngợi: “Người nhà này, mười mấy người sống chung với nhau, không có mâu thuẫn, hòa thuận vui vẻ, thật là hiếm thấy!” Đây đều là phúc báo đắc được do chúng tôi tu Đại Pháp!

Tôi và chồng nhờ tu Đại Pháp, mà thân thể khỏe mạnh, tràn đầy tinh lực, có thể giúp các con trút bỏ gánh nặng lo lắng. Ban ngày, các con đi làm, các cháu đi học, tôi và chồng ở nhà, người đi mua thức ăn làm cơm, người đi đón cháu. Lúc bình thường, chúng tôi chiểu theo yêu cầu của Đại Pháp làm người tốt, gặp vấn đề thì hướng nội tìm, tu bản thân, chúng tôi đối đãi với con dâu như con gái ruột. Con dâu cũng rất hiếu thuận, mỗi năm Tết đến, cháu sẽ tranh thủ mua sắm quần áo và một vài thứ khác cho hai người già chúng tôi.

Con dâu và mấy bạn trẻ gặp mặt hay thích nói về chuyện mẹ chồng nhà mình. Mỗi lần như vậy, con dâu nhà tôi luôn tự hào nói: “Mẹ chồng tớ rất tốt, tinh lực sung mãn, tư duy nhạy bén không thua gì lớp trẻ chúng ta. Tớ rất thích tâm sự và hỏi ý kiến mẹ chồng.” Mấy chị em gái rất ngưỡng mộ con dâu tôi, họ nói: “Mẹ chồng cậu quả thật tốt quá!”

Khi nghe con dâu kể chuyện này với tôi, trong tâm tôi cũng rất cảm động. Kỳ thực, tính khí trước đây của tôi không tốt, bởi vì thân thể không khỏe, nên thường hay tâm phiền ý loạn, thích phát hỏa. Chính là Pháp Luân Đại Pháp đã giúp tôi trở thành một người mẹ chồng tốt được con dâu ca ngợi với bạn bè.

Lời kết

Đại Pháp còn ban cho nhà tôi rất nhiều rất nhiều thứ tốt đẹp, không thể kể hết. Vẻ đẹp tu luyện Đại Pháp là điều mà mỗi đệ tử chân tu đều có thể đồng cảm với nhau. Chúng tôi đã trải qua ngày 20 tháng 7, trải qua bức hại tẩy não và mất việc làm, trải qua nhiều lần bị lục soát nhà và bức hại tư pháp của tà ác. Cho đến hôm nay, chúng tôi vẫn kiên định bước chân trên con đường tu luyện và chứng thực Đại Pháp. Sư phụ từ bi vĩ đại đã dùng Đại Pháp gột rửa chúng tôi từ trong bụi trần, giúp chúng tôi từng bước từng bước đồng hóa với Chân-Thiện-Nhẫn, bước sang một cuộc đời mới. Đệ tử chúng con chỉ có tu luyện tinh tấn và làm tốt ba việc, thì mới không cô phụ sự từ bi khổ độ và hồng ân hạo đãng của Sư phụ!

Đệ tử chúng con xin khấu bái Sư tôn! Tạ ơn Sư tôn từ bi bảo hộ và cứu độ đại gia đình của chúng con!

Mọi bài viết, hình ảnh, hay nội dung khác đăng trên Minghui.org đều thuộc bản quyền của trang Minh Huệ. Khi sử dụng hoặc đăng lại nội dung vì mục đích phi thương mại, vui lòng ghi lại tiêu đề gốc và đường link URL, cũng như dẫn nguồn Minghui.org.


Bản tiếng Hán: https://big5.minghui.org/mh/articles/2021/8/20/我與家人見證大法創造的奇蹟-429796.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2021/9/13/195052.html

Đăng ngày 20-10-2021; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share