Bài viết của Hàn Mai, một học viên Pháp Luân Công tại Trung Quốc
[MINH HUỆ 27-07-2021] Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào năm 1998. Tôi là một nông dân ngoài 50 tuổi.
Năm 1999, khi cuộc bức hại Pháp Luân Công bắt đầu, tôi rất lo sợ và việc tu luyện vì thế cũng phập phù theo. Năm 2010, tôi bắt đầu tu luyện kiên trì trở lại. Sư phụ đã không bỏ rơi tôi, Ngài đã luôn từ bi trông chừng tôi trong suốt thời gian đó.
Tôi muốn chia sẻ những lợi ích mà tôi đạt được khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.
Sư phụ ban cho tôi một gương mặt mới
Vì sợ hãi trước cuộc bức hại và tuyên truyền dối trá của ĐCSTQ, chồng tôi đã luôn ngăn cản tôi nâng cao nhận thức về cuộc bức hại cho mọi người. Một ngày nọ, anh ấy về nhà trong cơn say xỉn và ném đồ đạc lung tung. Anh vớ lấy cái phích mà tôi vừa mới đổ đầy nước sôi vào và đập mạnh xuống sàn. Cái phích vỡ tan làm nước sôi văng tung tóe lên mặt tôi.
Tôi sửng sốt lấy khăn lau mặt. Một mảng da lớn tróc ra. Chồng tôi vô cùng hoảng hốt, nửa tỉnh nửa mê từ cơn say. Anh ấy la lên: “Ôi, không! Anh đã làm hỏng gương mặt em rồi!” Anh ấy gọi taxi đưa tôi đến bệnh viện.
Tôi bình tĩnh nói với anh: “Em sẽ không đến bệnh viện. Mặt em sẽ không bị biến dạng đâu. Em có Sư phụ bảo hộ. Em chỉ cần ở nhà học Pháp luyện công, mọi việc sẽ ổn thôi. Anh đừng lo.“
Chồng tôi sợ tái mặt: “Em muốn làm gì thì làm. Anh sẽ không làm phiền em nữa…” Tối hôm đó, anh đi mua một ít thuốc mỡ trị bỏng và muốn bôi lên mặt tôi. Tôi từ chối. Trong lúc giằng co, lọ thuốc mỡ rơi xuống đất vỡ tan tành. Anh bực bội nhưng không dám mất bình tĩnh. Anh dọn dẹp mảnh chai và không bắt tôi bôi thuốc mỡ nữa.
Anh còn mua mấy loại thuốc kháng sinh cho tôi. Tôi bảo anh ấy để lên bàn rồi tôi sẽ lấy sau để anh ấy bớt lo lắng. Tất nhiên, tôi chưa bao giờ đụng vào gói thuốc ấy.
Toàn bộ gương mặt của tôi đều bị bỏng ngoại trừ một vùng da nhỏ ở mang tai. Nhưng tôi không cảm thấy đau, cũng không quan tâm đến việc mình bị bỏng nặng thế nào. Tôi biết Sư phụ đã gánh chịu mọi đau đớn cho tôi. Tôi biết Sư phụ đã bảo hộ tôi.
Vài ngày sau, một lớp vảy bắt đầu hình thành trên mặt tôi. Tôi nhìn vào gương – toàn gương mặt tôi trông đen thui! Trông tôi thật đáng sợ. Tôi cố hết sức để điều đó không làm ảnh hưởng đến mình. Tôi tự hỏi không biết mình đã sai ở đâu mà để cựu thế lực dùi vào sơ hở và bức hại tôi theo cách đó.
Sư phụ giảng:
“Điều đang xảy ra là vũ trụ đang trải qua Chính Pháp. [Những gì đang diễn ra trong] thế giới con người chỉ đơn thuần là cách các sinh mệnh cấp thấp hành động khi các cơ thể vũ trụ khổng lồ bị Chính Pháp tác động. Con người có thể làm gì với thần thánh? Nếu không có những yếu tố bên ngoài, liệu con người có dám làm gì thần thánh? Xã hội loài người mở ra như thế nào không gì khác ngoài kết quả của những sinh vật cấp cao kiểm soát mọi thứ.” (“Trong Chính Pháp phải chính niệm, không được có tâm con người”, Tinh Tấn Yếu Chỉ III)
Tôi nhận ra rằng đây là cuộc chiến chính tà. Tôi không thể ra ngoài với gương mặt này nên đã tĩnh tâm lại và bắt đầu đọc các bài giảng Pháp lần lượt theo thứ tự.
20 ngày sau, tôi cảm thấy ngứa trên mặt. Khi tôi chạm nhẹ những lớp vảy trên mặt tôi bong ra. Tôi nhẹ nhàng chậm rãi bóc từng lớp vảy ra. Ồ! Không có vết sẹo nào cả! Gương mặt tôi đã được tái tạo lại! Tôi trông trẻ hơn với làn da mềm mại và trắng trẻo hơn!
Tôi chỉ cho chồng xem: “Anh nhìn này, anh đã không làm hỏng gương mặt em! Trông em còn trẻ hơn, da em còn sáng hơn nữa. Sư phụ đã ban cho em một gương mặt mới! Anh nhìn vết sẹo bỏng bô xe máy của anh đi. Đại Pháp đã mang lại điều khác biệt!”
Anh ấy không nói gì, nhưng từ biểu hiện có thể thấy anh rất kinh ngạc trước khả năng chữa bệnh của Pháp Luân Đại Pháp!
Từ sự việc đó, anh ấy không còn ngăn cản tôi học Pháp hay luyện công nữa.
Chuyện của mẹ chồng tôi
Mẹ chồng tôi vốn dĩ đã rất ốm yếu từ khi tôi mới biết bà. Sau khi tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công, tôi bảo bà hãy niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân Thiện Nhẫn hảo”, Thần Phật sẽ bảo hộ bà. Nhưng bà thường trả lời rằng: “Ôi, mẹ già rồi. Mẹ sống vậy là đủ rồi. Đừng lo cho mẹ.”
Một ngày nọ, bà nói với tôi bà có khối u trong mũi. Bà đã đến phòng khám điều trị vài lần nhưng không đỡ. Về sau, bà rất khó mở miệng và nó ảnh hưởng đến việc ăn uống của bà. Tôi nói bà cần đến một bệnh viện tốt hơn để kiểm tra. Bà từ chối vì lo rằng sẽ tốn nhiều tiền.
Sau bữa tối hôm đó, tôi sang phòng bà và thành tâm khuyên bà niệm hai cụm từ cùng tôi. Tôi bảo rằng tôi không muốn thấy bà đau khổ và mong bà sớm khỏe lại. Lần này, bà đã không từ chối và nhẩm niệm theo tôi. Tôi bảo bà niệm chín chữ chân ngôn bất cứ khi nào bà muốn.
Ngày hôm sau, tôi đi làm sớm. Khi trở về, bà vui mừng nói với tôi rằng bà không cần phải đến bệnh viện nữa – khối u trong mũi bà đã biến mất! Từ đó, bất cứ khi nào dậy luyện công buổi sáng, tôi đều nghe thấy bà nhẩm niệm chín chữ chân ngôn nhiều lần.
Bà trở nên khỏe hơn từng ngày. Tôi mong những người khác cũng có được may mắn như mẹ chồng tôi, biết chân tướng Đại Pháp, được ban phước lành và được bảo hộ.
Mọi bài viết, hình ảnh, hay nội dung khác đăng trên Minghui.org đều thuộc bản quyền của trang Minh Huệ. Khi sử dụng hoặc đăng lại nội dung vì mục đích phi thương mại, vui lòng ghi lại tiêu đề gốc và đường link URL, cũng như dẫn nguồn Minghui.org.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2021/7/27/427941.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2021/8/19/194688.html
Đăng ngày 05-10-2021; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.