Bài viết của phóng viên báo Minh Huệ ở tỉnh Hồ Nam, Trung Quốc

[MINH HUỆ 05-08-2021] Vào khoảng 7 giờ tối ngày 23 tháng 7 năm 2021 hai chị em ở thành phố Nhạc Dương, tỉnh Hồ Nam đã bị hơn mười sĩ quan bao vây tại một quảng trường công cộng. Các cảnh sát đã ghì giữ họ trên mặt đất và giật chìa khóa và điện thoại di động của họ.

Các nhân viên bao gồm các nhân viên của Phòng 610, cảnh sát và nhân viên của ủy ban dân cư, sau đó đã lục soát nhà của bà Hứa Kim Phượng và bà Hứa Căn Nguyên và tịch thu sách Pháp Luân Công và các tài liệu liên quan của họ.

Pháp Luân Công, còn được gọi là Pháp Luân Đại Pháp, một pháp môn tu luyện cả thân lẫn tâm đã bị chính quyền Cộng sản Trung Quốc bức hại từ năm 1999.

Nhà của con gái bà Hứa Căn Nguyên, người không tu luyện Pháp Luân Công, cũng bị lục soát.

Cảnh sát từ chối tiết lộ nơi hai chị em bị giam giữ sau khi bị bắt. Gia đình của họ đã đi khắp thị trấn để tìm họ tại đồn công an, sở cảnh sát và trại tạm giam, nhưng vẫn không tìm thấy họ. Chỉ sau khi họ đe dọa sẽ đến Bắc Kinh để khiếu nại cảnh sát vì đã bắt giữ hai chị em một cách tùy tiện, cảnh sát mới tiết lộ rằng hiện tại hai chị em đang bị giam giữ tại trại tạm giam số 2 thành phố Nhạc Dương. Cảnh sát cũng cho biết rằng họ đang có kế hoạch đệ trình vụ việc của hai chị em lên viện kiểm sát và cố gắng để kết án họ.

Trước khi bị bắt, bà Hứa Căn Nguyên, 57 tuổi, đã nhiều lần bị bắt và bỏ tù. Bà đã bị kết án hai lần với tổng cộng mười năm. Bà đã bị bệnh tim do bị tra tấn không ngừng nghỉ và đã từng bị buộc phải ký tuyên bố từ bỏ Pháp Luân Công trái với ý muốn của bà.

Từ năm 2000, chính quyền bắt đầu theo dõi bà Hứa và chồng bà là ông Lưu Tổ Vọng, cũng là một học viên Pháp Luân Công. Cuối năm đó, cả hai người đều bị bắt. Ông Lưu bị giam tại trại tạm giam thành phố Nhạc Dương trong bốn tháng và bà Hứa bị kết án một năm tại Nhà tù nữ Hồ Nam. Chính quyền tiếp tục sách nhiễu sau khi bà được thả, điều này khiến bà buộc phải sống xa nhà trong suốt 8 năm.

Vào ngày 7 tháng 6 năm 2009 bà Hứa lại bị bắt, sau khi Tô Văn Kiến, Phó giám đốc Văn phòng An ninh Nội địa thành phố Nhạc Dương, ra lệnh cho cảnh sát địa phương ở lại trên bốn đường cao tốc trong 5 ngày để theo dõi bà. Trong ba ngày tiếp theo, bà đã bị thẩm vấn không ngừng. Cảnh sát đã cấm bà ngủ, ngược đãi và sỉ nhục bà khi bà từ chối trả lời các câu hỏi của họ.

Phó Vĩ, Đường Kiện Dân, Trần Hưng Quốc và Tăng Triết Phúc thuộc Phòng An ninh Nội địa quận Lâu đã tát vào mặt và đánh vào ngực và đầu bà. Vài người trong số họ đẩy bà ngồi xuống đất và giẫm lên chân bà. Sau đó họ còng tay bà ra sau lưng và kéo tay bà lên hết cỡ. Để giữ cho cánh tay của bà không bị rơi xuống, họ tìm một chiếc ghế tựa lưng cao, chèn lưng ghế vào khoảng giữa hai cánh tay của bà, sau đó đặt một số vật cứng lên ghế (xem hình minh họa bên dưới). Trong khi đó, họ tiếp tục giẫm lên chân bà, dùng kim tiêm chích vào thắt lưng và dí tàn thuốc lá vào người bà.

2012-8-1-cmh-pohai-kuxing-drawing-06--ss.jpg

Minh họa tra tấn: còng tay ra sau lưng và giẫm lên chân

Khi bà Hứa không thể chịu đựng được đau đớn và ngã xuống đất, cảnh sát đã túm tóc và kéo bà lên để tiếp tục tra tấn. Sau khi các viên chức trở nên mệt mỏi, họ bắt bà Hứa quỳ trên cán chổi và quay mặt vào tường rồi kéo hai chân bà ra. Khi bà không thể tiếp tục giữ tư thế do cơ thể kiệt sức, cảnh sát đã đá bà.

2012-6-19-cmh-kuxingtu-37--ss.jpg

Minh họa tra tấn: quỳ trên cán chổi

Sự tra tấn khiến bà Hứa đau đớn tột cùng. Quần áo của bà ướt đẫm mồ hôi. Bà không còn đủ sức để mở mắt. Thậm chí nhiều năm sau khi bị tra tấn, bà vẫn bị đau đầu liên tục, chóng mặt, nôn mửa, rụng tóc, giảm trí nhớ và thiếu tập trung.

Khi bà Hứa ra hầu tòa 5 tháng sau đó vào ngày 15 tháng 10 năm 2009, tại Tòa án quận Lâu, bà đã cho thẩm phán xem những vết sẹo do thuốc lá cháy để lại, dấu vết do bị còng tay và những vết kim tiêm trên chân, cẳng tay và tay, và tóc bà gần như bị rụng hết do bị lính canh tra tấn. Thẩm phán không nói một lời nào về vết thương của bà, nhưng đã kết án bà 9 năm tù tại Nhà tù nữ tỉnh Hồ Nam.

Cha của bà Hứa đã ngoài 80 tuổi, chồng và em gái của bà đã đến nhà tù để thăm bà, nhưng bị lính canh từ chối, những người tuyên bố rằng nếu bà không từ bỏ Pháp Luân Công, bà không được phép thăm gặp gia đình.

Con trai của bà Hứa và các thành viên khác trong gia đình đã cố gắng đến thăm bà vào ngày 19 tháng 8 năm 2011, nhưng vẫn không được phép vào thăm. Các lính canh nhắc lại rằng không có cách nào để họ nhìn thấy bà Hứa nếu bà không chịu từ bỏ Pháp Luân Công. Họ cũng trách mắng gia đình đã gửi cho bà những bộ quần áo trông giống như những bộ đồ để bà luyện các bài công pháp của Pháp Luân Công.

Sau khi bà Hứa được thả vào năm 2017, cảnh sát địa phương và các nhân viên ủy ban dân cư liên tục sách nhiễu và yêu cầu bà không được ra ngoài để truyền rộng thông tin về Pháp Luân Công.

Vào ngày 13 tháng 10 năm 2018, cảnh sát trưởng Đồn Công an Lạc Vương và một sĩ quan khác đã sách nhiễu bà Hứa tại nhà và quay video bà bằng điện thoại di động.

Thông tin liên hệ của những kẻ bức hại:

Phương Vũ (方 宇), thuộc Ủy ban Chính trị và Pháp luật quận Nhạc Dương Lâu: + 86-13908405838, + 86-730-8245348

Lưu Học Nông (刘学农), thuộc Bộ phận An ninh nội địa Nhạc Dương Lâu: + 86-13975020007

Nhâm Binh (任 兵), thuộc Sở cảnh sát Lạc Vương: + 86-15200313000

(Các thông tin liên hệ của những kẻ bức hại khác có trong bản tiếng Hán.)

Mọi bài viết, hình ảnh, hay nội dung khác đăng trên Minghui.org đều thuộc bản quyền của trang Minh Huệ. Khi sử dụng hoặc đăng lại nội dung vì mục đích phi thương mại, vui lòng ghi lại tiêu đề gốc và đường link URL, cũng như dẫn nguồn Minghui.org.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2021/8/5/429153.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2021/8/17/194660.html

Đăng ngày 02-09-2021; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share