Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc
[MINH HUỆ 01-06-2021] Một vài ngày trước đây, mẹ tôi kể với tôi rằng em gái tôi hàng ngày làm thêm giờ và kiếm thêm được một khoản tiền khoảng vài nghìn nhân dân tệ. Lương của em gái tôi đã có thể được coi là cao ở thành phố nhỏ của chúng tôi, và bây giờ với khoản tiền làm thêm giờ đó thì thu nhập hàng tháng của em là gần mười ngàn nhân dân tệ.
Biết được “tin tốt” như vậy nhưng không hiểu sao tôi lại cảm thấy không vui. Tôi ngay lập tức nhận ra: tâm tật đố! Lúc đó, tôi cũng cảm thấy buồn cho chính mình bởi tôi đã tu luyện rất nhiều năm như vậy nhưng tôi vẫn có chấp trước tật đố dơ bẩn này. Tôi thậm chí còn ghen tị với cả em gái của mình.
Về đến nhà mà tâm tôi vẫn chưa tĩnh lại được. Tôi biết đó là tâm tật đố trong công việc, và khi nó nổi lên bề mặt thì khiến tôi cảm thấy khó chịu. Tôi nghĩ mình cần phát chính niệm để giải thể nó. Tôi biết rằng tâm tật đố này không phải là bản ngã của mình. Nếu một vị thần ở trong tình huống này, họ sẽ không bao giờ có suy nghĩ như vậy. Trong tâm, tôi nói với Sư phụ Lý, Nhà sáng lập Pháp Luân Đại Pháp: “Thưa Sư phụ, con thực sự muốn tu luyện tinh tấn!” Ngay lúc đó, Pháp của Sư phụ hiện lên trong tâm trí tôi.
Sư phụ đã giảng:
“Người luyện công thật sự giảng rằng: những cái mà người thường vẫn truy cầu thì chúng tôi không truy cầu; thứ mà người thường có thì chúng tôi cũng không quan tâm; nhưng thứ mà chúng tôi có thì người thường có muốn cũng không được.” (Bài giảng thứ chín, Chuyển Pháp Luân)
Gia đình tôi có ba người và tổng thu nhập hàng tháng của gia đình chúng tôi chưa tới hai nghìn nhân dân tệ. Tôi tự vấn bản thân: “Hiện giờ mình không đi làm (do có sự thay đổi trong cơ cấu việc làm), và mình cũng sắp chính thức nghỉ hưu. Nếu mình được mời làm một công việc với mức lương mười ngàn nhân dân tệ một tháng thì mình có nhận không? Câu trả lời của tôi là không. Tiền có phải là thứ mình muốn không? Chắc chắn là không rồi; thời gian và sức lực của mình nên dành cho việc tu luyện và cứu độ chúng sinh. Tiền là thứ mà người thường theo đuổi”. Sau đó, tôi lại tự hỏi bản thân: “Tại sao mình lại ghen tị với mức lương cao của em gái trong khi mình không còn muốn truy cầu những thứ của người thường?”
Vào lúc đó, tôi cảm thấy thanh tỉnh lạ thường, và tâm tật đố đối với em gái tôi bỗng dưng biến mất. Cùng lúc đó, tôi cảm thấy thương em gái của mình: Trên bề mặt thì em tôi thông minh và có điều kiện sống rất tốt. Tuy nhiên, khi cuộc bức hại bắt đầu vào năm 1999 thì em tôi mới chỉ đọc được vài trang sách Đại Pháp. Đáng tiếc là em tôi đã tuột mất cơ hội trở thành một học viên. Hơn nữa, chứng kiến cảnh nhiều thành viên trong gia đình chúng tôi bị bức hại cũng đã gây ra cho em gái tôi những tổn thương nghiêm trọng. Thậm chí ngay cả bây giờ, em gái tôi vẫn không thể hoàn toàn tiếp nhận chân tướng về Đại Pháp. Em gái tôi đã bị mê hoặc bởi biểu hiện giả tạo của thế gian, và không biết con người ở đây thực sự là vì điều gì. Em gái tôi mới thật khổ! Mặc dù lương tăng nhưng em gái tôi phải làm việc căng thẳng gần mười giờ đồng hồ mỗi ngày. Thế nhưng đó thường là điều duy nhất mà người thường truy cầu.
Đệ tử Đại Pháp là từ bi với chúng sinh. Tôi cũng nên từ bi với em gái mình để em gái có thể cảm nhận được điều tốt đẹp ở các đệ tử Đại Pháp và vẻ đẹp của Đại Pháp. Khi tôi nhận ra điều này, tôi cảm thấy mình cần phải hành động. Vì vậy tôi đã nấu một bữa tối thật ngon và gửi cho em gái tôi, hy vọng em gái tôi sẽ ăn ngon miệng hơn và bớt mệt mỏi khi phải làm thêm giờ. Em gái của tôi đã rất cảm động.
Tạ ơn Sư phụ vì sự từ bi cứu độ của Ngài. Tôi cảm thấy rằng tôi đã có một bước tiến trên con đường tu luyện từ trải nghiệm tống khứ tâm tật đố này.
Mọi bài viết, hình ảnh, hay nội dung khác đăng trên Minghui.org đều thuộc bản quyền của trang Minh Huệ. Khi sử dụng hoặc đăng lại nội dung vì mục đích phi thương mại, vui lòng ghi lại tiêu đề gốc và đường link URL, cũng như dẫn nguồn Minghui.org.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2021/6/1/424052.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2021/6/21/193781.html
Đăng ngày 20-08-2021; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.