Bài viết của một thanh niên Đại Lục minh bạch chân tướng

[MINH HUỆ 02-07-2021] Vào dịp mùng 2 Tết Nguyên đán năm ngoái, tôi sang bà ngoại chúc Tết. Tôi mừng rỡ khi gặp được dì tôi ở đó. Dì ấy không phải dì ruột của tôi, mà là chị gái của mợ tôi. Tôi đã ở nhà dì vài tháng khi tôi vừa lên cấp hai. Lúc đó, bà ngoại cũng đi cùng, mẹ tôi cũng đến đó khi có thời gian rảnh.

Lần này, dì mang cho tôi một món quà, là một ổ cứng di động được cài đặt hệ thống. Dì dạy tôi cách sử dụng nó để vượt tường lửa và xem những tin tức chân thực. Tôi như nhận được báu vật và mang nó về nhà.

Khi dịch bệnh Vũ Hán bùng phát, tôi đã vô cùng ngạc nhiên khi phát hiện ra, những thông tin báo cáo về đại dịch viêm phổi Vũ Hán ở trong và ngoài nước có sự khác nhau. Trong khi người dân Vũ Hán đang chết dần và các lò thiêu hoạt động 24 giờ không ngừng nghỉ để thiêu huỷ những cái xác, thì trong nước lại đưa tin rằng mọi thứ đều tốt và trong tầm kiểm soát…

Đến tháng 4 năm 2020, thành phố nơi tôi đang sống dỡ bỏ phong tỏa ngay khi Vũ Hán được mở cửa trở lại. Mọi người xung quanh tôi đều thở phào nhẹ nhõm, họ nói rằng lần đại dịch này rất nhanh chóng qua đi giống như đợt dịch SARS. Tôi thì không có ấn tượng gì, vì khi dịch SARS bùng phát, tôi mới được vài tuổi, nhưng khi nhìn thấy mọi người nhẹ nhõm, tôi cũng cảm thấy yên tâm.

Không ngờ rằng, ôn dịch này từ Trung Quốc đã lan ra nước ngoài, rồi sau đó xuất hiện vaccine. Trong khi mọi người đang cảm thấy vui mừng vì vaccine có thể kháng được virus, hàng loạt các tin tức về các chủng virus đột biến liên tục xuất hiện. Tôi cho rằng, mỗi chủng virus tương đương với một chủng bệnh, mà mỗi một loại vaccine thì chỉ có tác dụng kháng một chủng bệnh mà thôi. Khi chủng virus không ngừng đột biến mà vaccine không theo kịp được tốc độ đột biến này, sẽ khiến cho các ca tử vong trên thế giới gia tăng.

Vậy tại sao ôn dịch lại xuất hiện? Tôi đọc được bài viết trên trang Dongtaiwang và hiểu rằng ôn dịch là nhắm vào Trung Cộng, bởi vì Trung Cộng đã bức hại Pháp Luân Công, mổ cướp nội tạng sống của các học viên để kiếm tiền, nó đã gây ra những tội ác tày trời. Giết người thì phải đền mạng, nhưng Trung Cộng nắm quyền kiểm soát Trung Quốc, ai cũng không quản được nó, vì vậy mới chiêu mời ôn dịch đến, đây là do những tội ác của Trung Cộng chiêu mời đến.

Trong các dữ liệu thống kê số ca nhiễm bệnh và tử vong trên toàn thế giới, đều không có Trung Quốc, vì xã hội quốc tế biết rằng con số mà Trung Cộng báo cáo đều là sai sự thật. Cho dù số liệu đó là giả đi chăng nữa, nhưng người chết lại là thật. Trước đây, vào thời kỳ cách mạng, Trung Cộng thường nói “một đốm lửa nhỏ có thể thiêu rụi cả một khu rừng”, hiện tại câu nói đó có thể đổi thành, “một đốm lửa bệnh dịch có thể đốt cháy ĐCSTQ.”

Tình hình dịch bệnh ở các tỉnh của Trung Quốc hiện tại giống như đám lửa tiềm ẩn, không biết khi nào sẽ “phù” một cái mà bùng lên. Cho dù Trung Cộng có che giấu thế nào, cho dù mọi người xung quanh hoảng loạn ra sao, tôi cũng không sợ. Bởi vì kể từ cái thời khắc mà dì đưa đón tôi đi học, câu “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo“ đã khắc sâu trong tâm trí tôi. Khung cảnh khi hai tay chúng tôi đan vào nhau, vừa đi vừa niệm chín chữ chân ngôn là hồi ức tốt đẹp mà tôi vĩnh viễn không thể nào quên.

Trước đây, tôi từng được dì kể cho những câu chuyện thần kỳ, và hiện tại chính tôi lại đích thân trải nghiệm câu chuyện thần kỳ đó. Khi các bạn cùng lớp tôi đều đi cửa sau để tìm việc, thì tôi đã đánh mất cơ hội làm công việc mà tôi đã dự định từ trước, chỉ bởi vì nhà tôi không đi cửa sau nên bị trả lại hồ sơ. Tôi không hề thất vọng, bởi vì tôi tin rằng “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo” sẽ mang đến phúc báo cho tôi.

Quả nhiên, không lâu sau, một công ty ở ngoại tỉnh trước giờ không bao giờ đến trường tôi tuyển dụng đã đến, mức lương và đãi ngộ so với công ty trước mà tôi dự định xin cao hơn mấy ngàn nhân dân tệ. Các bạn học mà đi cửa sau đều cảm thấy hối hận, bởi vì thành phố mà công ty đó đặt trụ sở, là một nơi tốt đẹp mà các bạn tôi có mơ cũng không bao giờ nghĩ tới.

Con người sẽ gặp rất nhiều đại sự trong cuộc đời, nhưng trong tâm tôi điều quan trọng nhất chính là bình an. Bất luận người ta có tiền nhiều đến mấy, làm quan chức lớn đến đâu, duy chỉ có mạng sống mới có thể gánh vác được những điều này. Và chín chữ chân ngôn của Pháp Luân Đại Pháp là điều duy nhất có thể khiến con người ta thật sự bình an và giữ được sinh mệnh. Liễu giải chân tướng của Pháp Luân Công, thoái xuất khỏi tổ chức đảng, đoàn, đội của Trung Cộng, đồng thời ngăn không cho Trung Cộng bức hại các học viên Pháp Luân Công lương thiện sẽ có thể khiến con người ta thoát được muôn vàn kiếp nạn.

Mọi bài viết, hình ảnh, hay nội dung khác đăng trên Minghui.org đều thuộc bản quyền của trang Minh Huệ. Khi sử dụng hoặc đăng lại nội dung vì mục đích phi thương mại, vui lòng ghi lại tiêu đề gốc và đường link URL, cũng như dẫn nguồn Minghui.org.


Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2021/8/4/194438.html

Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2021/7/2/427619.html

Đăng ngày 09-08-2021; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share