Bài viết của đệ tử Đại Pháp ở Thiên Tân, Trung Quốc

[MINH HUỆ 12-05-2021] Thông thường khi đến một độ tuổi nhất định thì thu nhập của một người sẽ bắt đầu giảm, thế nhưng thu nhập của tôi thì lại tăng lên khi tuổi tác của tôi nhiều hơn.

Câu chuyện của tôi bắt đầu từ cuối năm 2020. Trong cái gọi là chiến dịch “Xóa sổ” của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ), cảnh sát địa phương và các viên chức của ủy ban khu phố đã đến nơi tôi làm việc. Họ yêu cầu tôi ký tên vào tuyên bố từ bỏ Pháp Luân Đại Pháp. Khi tôi từ chối, tôi đã bị buộc phải thôi việc.

Hai năm sau, khi tôi tới nhà bố tôi, tôi thấy một túi trái cây và một hộp sữa ở trên bàn của ông. Tôi hỏi ông rằng ai đã đến chơi nhà. Bố tôi nói “Sáng nay có mấy người đến, trong đó có cả cảnh sát và nhân viên của ủy ban khu phố. Họ muốn bố bảo con ký tên vào biên bản kia. Chỉ cần con ký thì công việc của con có thể được khôi phục trở lại. Họ nói tối nay sẽ đến đây để nói chuyện với con.“

Tôi nghĩ: Tà ác muốn lợi dụng tình thương yêu của tôi dành cho bố tôi để bắt tôi ký vào cam kết đó. Cựu thế lực thực sự nhìn thấy rõ ràng những chấp trước của một người và tìm ra sơ hở để khai thác.

Ngay sau đó, một vài người từ ủy ban khu phố và một cảnh sát đến nhà tôi. Tôi mời họ ngồi xuống. Sau đó, một nhân viên của ủy ban khu phố nói: “Chỉ cần bà ký tên vào bản cam kết, chúng tôi sẽ nói chuyện với lãnh đạo đơn vị để bà được trở lại làm việc. Nếu bà không ký, cháu gái và gia đình của bà sẽ bị ảnh hưởng”.

Tôi nói: “Có thể được học Pháp Luân Đại Pháp là vinh dự của tôi. Các con và cháu gái của tôi sẽ ngày càng tốt hơn vì tôi tu luyện Đại Pháp. Hơn nữa, một học viên dù làm việc ở đâu cũng có thể kiếm được không ít tiền.”

Tuy nhiên bố tôi lại tin theo lời họ nói và bảo: “Hiện giờ người ta muốn tìm việc đâu có dễ, một công việc phổ thông cũng đã rất khó tìm rồi, chưa nói con chỉ là một người bình thường. Con chỉ việc ký một chữ thôi mà sao khó đến thế?”

Tôi trả lời bố: “Bố không phải bận tâm về công việc của con. Có lẽ con sẽ kiếm được nhiều tiền hơn khi làm một công việc mới. Con có thể tìm được việc khác, nhưng việc ký tên vào những giấy tờ kia là việc làm trái với lương tâm của con. Bố biết rõ là mọi bệnh tật của con đều là nhờ tu luyện Pháp Luân Đại Pháp mà khỏi”.

Sau đó tôi nói với mọi người đang có mặt trong phòng: “Tôi luyện công suốt 20 năm qua và đã không phải uống một viên thuốc nào. Người Trung Quốc có câu nói rằng ‘chịu ơn một giọt, báo ơn một dòng’. Là lỗi của tôi khi đã không giảng cặn kẽ chân tướng Pháp Luân Đại Pháp với mọi người, khiến các vị phải ở đây gây sức ép buộc tôi phải ký vào biên bản. Hiện tại khi Sư phụ tôi (Nhà sáng lập Pháp Luân Đại Pháp) đang bị vu khống, nếu vì bị các vị cưỡng ép mà tôi ký tên vào tờ giấy bôi nhọ Ngài, thì tôi đâu thể xứng đáng làm người”.

Sau đó, tôi nói thêm chân tướng Đại Pháp với họ và đưa ra các ví dụ về việc thiện ác hữu báo. Trong quá trình giảng chân tướng, từ đầu tới cuối tôi đều chiểu theo Pháp của Sư phụ. Tôi cũng phát chính niệm để giải thể các nhân tố tà ác ở không gian khác đang thao túng và khống chế những người này, để ngăn họ phạm tội với Đại Pháp. Tất cả họ rời đi vào lúc 11 giờ tối sau khi thấy rằng không có hy vọng vào việc tôi ký tên.

Tôi nghỉ ngơi ở nhà nửa tháng, sau đó cảm thấy đã đến lúc tìm việc làm. Bằng cách này, bố tôi sẽ không còn càm ràm tôi nữa. Vì vậy khi phát chính niệm tôi đã thêm một niệm: “Giải thể hết thảy lạn quỷ tà ác và những vật chất bại hoại, linh thể tầng thấp ở không gian khác can nhiễu tới nguồn thu nhập của tôi. Thanh trừ hết thảy các nhân tố bất chính gây trở ngại việc tôi đi làm”.

Ngay khi tôi vừa phát chính niệm xong thì điện thoại đổ chuông. Một người thân gọi điện hỏi tôi: “Chị đang tìm việc phải không? Em biết một chỗ đang tìm người. Em nghĩ vị trí này rất phù hợp với chị”. Tôi nói với cô ấy rằng thật vừa khéo khi tôi đang nghĩ đi tìm việc làm. Sau đó cô ấy nói: “Tốt rồi. Em sẽ bảo họ rằng chị sẽ đến nhé. Tiền lương ở đây rất tốt!”

Lương tháng đầu tiên của tôi ở công việc mới cao hơn 500 nhân dân tệ so với công việc cũ. Sau khi thấy tôi làm việc cần cù chăm chỉ, lãnh đạo đã chuyển tôi sang một vị trí khác đòi hỏi nhiều kỹ năng hơn một chút, thậm chí tôi còn được tăng lương. Ông ấy nói với tôi: “Tháng sau lương của chị sẽ tăng thêm vài trăm nhân dân tệ”. Sang năm mới, tiền lương đầu năm của tôi lại được tăng một lần nữa.

Khi tôi đến thăm bố tôi, tôi mang tiền lương mà tôi kiếm được cho bố tôi xem. Tôi bảo bố rằng tôi đã được thụ ích rất nhiều kể từ khi tôi học Đại Pháp, và lần này cũng vậy.

Giờ đây mỗi khi bố tôi cùng người nhà và bạn bè quây quần, ông thường nói: “Thật thú vị khi một người đã ngoài 60 tuổi mà vẫn được tăng lương!”

Mọi bài viết, hình ảnh, hay nội dung khác đăng trên Minghui.org đều thuộc bản quyền của trang Minh Huệ. Khi sử dụng hoặc đăng lại nội dung vì mục đích phi thương mại, vui lòng ghi lại tiêu đề gốc và đường link URL, cũng như dẫn nguồn Minghui.org.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2021/5/12/423239.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2021/6/2/193476.html

Đăng ngày 29-06-2021; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share