Bài viết của phóng viên Minh Huệ
[MINH HUỆ 01-05-2021] Vào năm 2020, Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) bắt đầu tiến hành chiến dịch “Xóa sổ” để buộc các học viên Pháp Luân Đại Pháp nằm trong danh sách đen của chính quyền phải từ bỏ đức tin của họ. Một số thành viên gia đình của các học viên đã bị áp lực nên đã thay mặt họ ký vào các tuyên bố bảo lãnh để ngừng tu luyện. Các học viên nằm trong danh sách hiểu rằng không có luật nào ở Trung Quốc hình sự hóa Pháp Luân Đại Pháp, và họ quyết tâm bảo vệ quyền tự do tín ngưỡng được hiến pháp bảo vệ của mình. Sự chính trực của họ đến lượt nó đã củng cố sự ủng hộ của gia đình họ đối với việc họ tu luyện Pháp Luân Đại Pháp và giúp những người thân của họ đứng ra bênh vực khi những viên chức chính quyền địa phương đến quấy rối khiến cho những người này phải bỏ cuộc.
Đứng lên chống lại cường quyền
Bà An, một học viên Đại Pháp 80 tuổi, là một hỗ trợ viên tình nguyện và ĐCSTQ cảm thấy bà là người liên lạc chính. Trong tháng 11 năm 2020, các viên chức quận và khu phố đã đến nhà bà bảy lần.
Thời gian đầu, họ nhiều lần tìm cách mua chuộc bà bằng những món quà gồm gạo, dầu, trà, bánh kẹo và đồ ăn nhẹ. Bà An đã gửi trả lại họ mọi thứ. Họ đã cố gắng đưa cho bà những món đồ một lần nữa. Nhưng bà không lay động trước những chiêu trò của họ và kiên quyết từ chối ký.
Dù họ có gây sức ép như thế nào, bà cũng không chịu ký. Thay vào đó, bà ấy giảng chân tướng cho họ để họ hiểu rằng không có gì sai khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.
Thủ đoạn của họ đã thất bại. Một ngày cuối tuần, các thủ phạm đe dọa bà An và nói rằng họ sẽ đưa bà đến một trung tâm tẩy não ở tỉnh lỵ vào thứ Hai tuần sau.
Bà An vẫn kiên định và phủ nhận cuộc bức hại. Trong tâm trí bà ấy đã cầu xin Sư phụ bảo vệ mình. Các học viên địa phương cũng phát chính niệm cho bà .
Con trai của bà An nói với thủ phạm: “Mẹ tôi đã hơn 80 tuổi rồi. Các người định gửi bà ấy đến một trung tâm tẩy não. Làm thế nào bà ấy có thể sống sót được ở đó? Nếu mẹ tôi bị bệnh, do ai gây ra, tôi sẽ không bao giờ bỏ qua cho người đó. Tôi sẽ bắt người đó phải chịu trách nhiệm”. Những lời nói của anh thực sự khiến họ bị sốc và không còn gì để nói.
Thứ Hai tuần sau, các viên chức quận và vùng lân cận đã đến nhà bà An và nói rằng bà không cần phải tham gia buổi tẩy não. Một người nói: “Từ giờ trở đi, bà nên cẩn thận và đừng ra ngoài và nói với mọi người về Pháp Luân Đại Pháp.” Đó là lần cuối cùng họ đến quấy rối bà An.
Trong một trường hợp khác, những cán bộ khu phố của bà Đại đã gõ cửa nhà bà. Chồng bà mở cửa và hỏi họ muốn gì. Họ nói rằng họ muốn vợ ông ấy ký một cái gì đó. Chồng bà ấy nói rằng bà không có ở nhà. Sau đó, họ nói rằng ông có thể ký thay bà ấy. Chồng bà ấy không chịu nên họ bỏ đi.
Khi bà về nhà, người chồng đã kể cho bà nghe những gì đã xảy ra. Bà Đại gần đây đã được thả sau khi bị giam một năm trong một trại tạm giam. Bà đã bị bắt chỉ vì giảng chân tướng cho mọi người về cuộc bức hại Pháp Luân Đại Pháp. Bà ấy nói: “Em đã không nhượng bộ và ký vào giấy tờ của họ trong trại giam. Tại sao em lại ký chúng sau khi em được trả tự do? Em sẽ không ký. Anh cũng không ký bất cứ thứ gì. ĐCSTQ chỉ muốn làm hại người dân thôi”.
Chồng bà đồng ý. Ông ấy rất tức giận với những cán bộ khu phố và đến văn phòng của họ. Vừa đến nơi, ông đã hét gọi tổ trưởng dân phố và bảo bà ta ra ngoài. Ông ấy liên tục hét lên: “Bà đi ra khỏi đây cho tôi!”
Chồng bà đứng ở tầng 1 la lối một hồi. Nhưng bà tổ trưởng dân phố đã trốn trên tầng hai và không dám xuống. Cuối cùng, một người khác trong văn phòng khu phố nói: “Hôm nay tổ trưởng không có ở đây. Ông đừng tức giận. Làm ơn hãy về nhà đi.“ Sau khi chồng của bà Đại gây ồn ào tại văn phòng tổ dân phố, ông ấy đã về nhà. Kể từ đó, không có ai từ văn phòng tổ dân phố đến quấy rối bà Đại.
Duy hộ những điều chính nghĩa
Khi các cán bộ tổ dân phố của bà Lâm đến nhà, bà đã từ chối ký bất kỳ giấy tờ nào. Họ tìm thấy con trai bà và nói với anh ta: “Mẹ của anh sẽ được gửi đến một trung tâm tẩy não nếu bà ấy không chịu ký tên.”
Con trai bà tức giận và nói: “Cái gì?! Các người định gửi mẹ tôi đến một trung tâm tẩy não sao? Đây là bắt cóc! Bà ấy không phải là tội phạm và không vi phạm bất kỳ luật nào. Tại sao các người muốn tống bà ấy đến một trung tâm tẩy não? Không phải ĐCSTQ tuyên bố họ muốn một xã hội hài hòa sao? Nếu bắt cóc những người vô tội thì liệu xã hội có hài hòa được không?”.
Họ không nói nên lời. Một người trong số họ nói: “Xin đừng hiểu lầm, chúng tôi sẽ không cưỡng bức bà ấy đến đó. Đừng nói với mẹ cậu rằng chúng ta đã nói chuyện này”.
Các thủ phạm sau đó đã thay đổi chiến lược và thử một số thủ đoạn. Tổ trưởng tổ hành chính khu phố và một cán bộ đã tặng quà cho con trai của bà Lâm cùng một thẻ tiền mặt.
Nhưng con trai của bà Lâm nói: “Đừng mang cho tôi những thứ này. Chúng tôi không muốn chúng. Vợ tôi và tôi sẽ không ký cho mẹ tôi bởi vì bà ấy nói rằng không ai có thể ký cho bà ấy, vì vậy chúng tôi không thể ký. Nhưng các người cứ đến đây và làm phiền tôi. Tôi đã nói với các người rằng tôi hoàn toàn sẽ không ký cho bà ấy.“
Tổ trưởng dân phố hỏi con trai của bà Lâm: “Tại sao mẹ của anh lại tu luyện Pháp Luân Đại Pháp?”
Anh nói: “Mẹ tôi trước đây sức khỏe rất kém. Sau khi bà ấy bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, bệnh tật của bà ấy đã được chữa khỏi”.
Anh ấy chỉ ra: “Các người cần phải hoàn thành hạn ngạch của mình vì vậy các người muốn tôi đuổi mẹ tôi đi, phải không?”
Vị tổ trưởng nhanh chóng nói: “Không, cấp trên muốn chúng tôi làm việc này. Chúng tôi chỉ làm theo lệnh thôi”.
Sau đó, con trai của bà Lâm đã nói chuyện với các cán bộ khu phố rằng: “Nếu các người đưa mẹ tôi đi đâu đó hoặc buộc bà ấy phải rời khỏi nhà, các người sẽ làm gia đình tôi tan vỡ. Mẹ tôi chăm sóc con tôi. Tôi sẽ không thể đi làm mà thay vào đó tôi sẽ phải ở nhà và chăm sóc con mình. Tôi sẽ không còn bất kỳ thu nhập nào”.
Viên cán bộ khu phố có vẻ lo lắng khi con trai bà Lâm nói điều này. Bà ấy nói với văn phòng hành chính khu phố đừng thúc ép quá mạnh.
Khi con trai của bà Lâm kể cho mẹ nghe những gì đã xảy ra, bà quyết định gặp các cán bộ khu phố và giảng chân tướng. Bà ấy đã hẹn với họ.
Bà Lâm đã nói thêm với họ về Pháp Luân Đại Pháp và nói rằng họ sẽ đắc phúc báo nếu bảo vệ cho các học viên. Họ lắng nghe và ngừng quấy rối bà Lâm và con.
Người nhà các học viên chống lại cuộc bức hại
Các cán bộ khu phố đã gõ cửa nhà của học viên là bà Tài. Khi chồng bà ra mở cửa, các cán bộ cho ông biết lý do tại sao họ đến. Chồng của bà Tài tức giận: “Cút đi! Đừng đến đây và làm phiền chúng tôi!”. Bị sốc trước câu trả lời của ông ấy, họ vội vã rời đi và không bao giờ quay trở lại.
Con gái của học viên tên Định nhận được cuộc gọi từ văn phòng hành chính khu phố của cô ấy nói: “Chính quyền cấp trên muốn tất cả các học viên ký vào bản cam kết từ bỏ tu luyện. Mẹ của cô cần phải ký nó.”
Con gái của bà Định nói lớn: “Tôi đang bận và không có thời gian để thảo luận về vấn đề này. Đừng gọi cho tôi và cũng đừng tìm mẹ tôi.“
Nghe những lời cứng rắn của cô, người gọi không nói nên lời. Cơ quan hành chính khu phố cũng ngừng tìm kiếm mẹ cô.
Chỉ cần các học viên kiên định, học Pháp, phát chính niệm và giảng chân tướng, các thành viên trong gia đình sẽ hiểu được sự thật. Vào những thời điểm quan trọng, các học viên có thể chứng thực Đại Pháp và các thành viên trong gia đình của họ sẽ sát cánh cùng họ.
Mọi bài viết, hình ảnh, hay nội dung khác đăng trên Minghui.org đều thuộc bản quyền của trang Minh Huệ. Khi sử dụng hoặc đăng lại nội dung vì mục đích phi thương mại, vui lòng ghi lại tiêu đề gốc và đường link URL, cũng như dẫn nguồn Minghui.org.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2021/5/1/424042.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2021/5/3/192150.html
Đăng ngày 13-06-2021; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.