Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại tỉnh Sơn Đông, Trung Quốc

[MINH HUỆ 20-03-2021] Tôi đã 76 tuổi và bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào năm 1997. Khi chương trình tuyên truyền toàn quốc chống lại Pháp Luân Đại Pháp được triển khai và các học viên bắt đầu bị đàn áp vào năm 1999 thì tôi bắt đầu ra ngoài nói chuyện với mọi người để giảng chân tướng hàng ngày. Tôi đã bắt đầu đến những khu trung tâm mua sắm địa phương để giảng chân tướng và thức tỉnh thế nhân từ tám năm trước.

Giúp đỡ một người mẹ trẻ

Một hôm, tôi gặp một người mẹ trẻ đang cố gắng đặt đứa con vào trong xe đẩy siêu thị. Theo bản năng, tôi cố gắng giữ yên cái xe đẩy đó cho cô ấy, vì nó cứ lăn đi. Sau khi người mẹ trẻ đặt được đứa con vào trong xe đẩy siêu thị rồi thì cô ấy vui vẻ nói: “Cảm ơn bác!”

Tôi đáp lại: “Không có gì. Bác đến đây hàng ngày và nhìn thấy mọi người hoặc đặt con vào trong xe hoặc nhấc chúng ra. Bác lo chân của bọn nhỏ bị kẹp ở đó và cũng chẳng mất nhiều thời gian để giúp việc này mà.” Người mẹ trẻ rất cảm động và nói rằng cô ấy đến siêu thị một mình và không có ai giúp cả. Cô ấy rất vui vì gặp được một người tốt như tôi. Tôi nói với cô ấy rằng: “Bác là một học viên Pháp Luân Đại Pháp và Sư phụ của bác đã dạy phải luôn nghĩ cho người khác trước.”

Tôi nói tiếp: “Gặp được nhau hôm nay là do tiền duyên của chúng ta. Để bác nói cho cháu biết điều này. Đại dịch này giờ ngày càng tồi tệ hơn và thậm chí có thể còn tồi tệ hơn virus Trung Cộng (virus corona) mà bắt nguồn từ Vũ Hán. Bác chân thành mong cháu và em bé được an toàn. Cháu đã vào Đảng và các tổ chức Đoàn, Đội chưa?” Cô ấy nói với tôi rằng cô ấy là một Đảng viên và cũng vào Đoàn, Đội khi còn nhỏ. Tôi hỏi liệu cô ấy có muốn thoái xuất khỏi Đảng Cộng sản Trung Quốc và các tổ chức liên đới của nó với bí danh là “An Kỳ” không. Cô ấy đồng ý và cảm ơn tôi. Tôi đưa cho cô ấy một tấm bùa hộ mệnh và bảo cô ấy hãy thành tâm niệm: “Pháp Luân Đại Pháp hảo. Chân Thiện Nhẫn hảo” để được bình an và khỏe mạnh. Cô ấy vui vẻ đồng ý.

Bảo vệ một bé trai

Một hôm, có rất nhiều người ở khu vực sản xuất của siêu thị. Tôi nhìn thấy một bé trai đang đứng trên một chiếc xe đẩy siêu thị, và tôi cảm thấy lo cho bé vì bất kỳ ai cũng có thể làm bé ngã nhào ra khỏi xe đẩy. Tôi đến gần cháu bé và nhẹ nhàng giữ lấy tay cháu.

Khi mẹ cháu đến thì cô ấy rất ngạc nhiên và hỏi tôi đang làm gì vậy. Tôi kể cho cô ấy điều gì đã xảy ra và cô ấy rất ngạc nhiên vì vẫn còn có người tốt như tôi trên thế gian này. Tôi nói với cô ấy rằng tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp và thực sự lo lắng rằng con trai cô ấy có thể bị ngã nhào. Người mẹ nắm lấy tay tôi và thể hiện lòng biết ơn: “Cảm ơn bác! Pháp Luân Đại Pháp thực sự tốt!”

Tôi bắt đầu kể cho cô ấy các học viên Pháp Luân Đại Pháp đã chiểu theo tiêu chuẩn Chân-Thiện-Nhẫn để trở thành người tốt hơn như thế nào. Tôi cũng nói với cô ấy về cuộc đàn áp Pháp Luân Đại Pháp, rằng trời sẽ không dung thứ cho ĐCSTQ và cô ấy nên làm gì để được an toàn trong cơn đại dịch này. Cô ấy tin những điều tôi nói và đã thoái xuất khỏi ĐCSTQ và các tổ chức Đoàn, Đội.

Cuộc gặp gỡ ở cửa hàng đồ chơi

Một hôm, khi đang ở trong một tiệm bán đồ chơi trẻ em trên tầng hai của khu mua sắm thì tôi nhìn thấy một đám đông và vài nhân viên bán đồ chơi trông rất lo lắng. Khi tiến lại gần thì tôi nhìn thấy một bé trai khoảng bốn năm tuổi đang giận dỗi lăn lộn ăn vạ trên sàn. Dù cố gắng thế nào, mẹ và bà của cháu cũng không thể nhấc cháu lên.

Tôi chen vào đám đông và muốn xem sao. Tôi tiến vào sâu hơn và lại gần bé trai đó và nhẹ nhàng nói: “Cháu ngoan, cháu nghĩ bà hay cháu ai cao hơn nhỉ?” Cháu bé đứng phắt dậy và nói: “Cháu cao hơn. Cháu cao hơn. Cháu cao hơn bà.” Mẹ cháu bé vội ôm ngay con và chạy ra khỏi đám đông.

Khi đám đông bắt đầu tản đi thì vài nhân viên bán hàng tiến lại gần tôi và tỏ lòng biết ơn, vì họ đã ở đây ít nhất 30 phút rồi để dỗ dành cháu bé đó.

Mẹ cháu bé tiến lại chỗ tôi và nghĩ rằng tôi là Giám đốc trung tâm trông trẻ. Tôi nói với cô ấy tôi là một học viên Pháp Luân Đại Pháp và chúng tôi chiểu theo tiêu chuẩn Chân-Thiện-Nhẫn để trở thành người tốt hơn. Tôi cũng nói với cô ấy rằng các học viên có trường năng lượng mà có thể chính lại tất cả những gì không đúng đắn. Những người xung quanh đều tán dương điều tôi vừa làm.

Bà của cháu bé cũng tiến lại gần tôi để tỏ lòng biết ơn. Tôi mới biết rằng cậu bé ăn vạ như thế là vì một món đồ chơi mà cậu muốn. Bố cậu đã đồng ý mua đồ chơi đó rồi nhưng bà cậu đã từ chối không mua vì món đồ chơi đó quá đắt tiền. Cậu bé không hài lòng và lăn lộn ăn vạ như thế.

Tôi nhớ lại và nói với bà ấy phần giảng Pháp của Sư phụ Lý (nhà sáng lập Pháp Luân Đại Pháp) trong cuốn Chuyển Pháp Luân rằng:

“chư vị cần giáo dục con cái một cách có lý trí, như thế mới có thể thật sự giáo dục chúng được tốt.” (Bài giảng thứ chín, Chuyển Pháp Luân)

Chúng tôi gặp bố cậu bé khi đang nói chuyện với nhau. Sau khi tôi giảng chân tướng cho ba người, họ thực sự ngưỡng mộ Đại Pháp từ trong tâm và cả ba người, bố, mẹ và bà của cậu bé đều thoái xuất khỏi ĐCSTQ và các tổ chức Thanh Thiếu niên của nó.

“Trở thành một người bán hàng”

Một ngày Xuân, khi đang ở tiệm bán quần áo phụ nữ thì tôi nhìn thấy một người phụ nữ đang thử chiếc áo len màu hồng. Tôi khen rằng trông nó rất đẹp. Người phụ nữ đó quay lại và hỏi tôi liệu chiếc áo có hợp với cô không. Tôi nói với cô ấy bằng cả sự chân thành của mình rằng nó trông thực sự rất đẹp. Sau đó người phụ nữ đã bảo nhân viên bán hàng gói chiếc áo đó lại. Cô ấy trả tiền rồi vội rời đi.

Người bán hàng đến chỗ tôi và nói rằng người phụ nữ đó đã ở đây gần nửa giờ đồng hồ và cứ không quyết định được liệu bà ấy có nên mua hay không. Người bán hàng không thể rời đi vì chiếc áo len mà người phụ nữ đó thử là một trong những chiếc đắt tiền nhất. Vài người bán hàng khác cũng tiến lại chỗ tôi và nói họ muốn tôi giúp quảng cáo quần áo cho họ.

Những ngày sau đó, tôi được gọi đến giúp nhiều người quyết định nên mua gì cho mẹ của họ, mẹ chồng, các bà, cũng như nên mua gì để mặc đi dự tiệc và sinh nhật. Tôi dùng cơ hội này để giảng chân tướng và giúp nhiều khách hàng và nhân viên bán hàng thoái xuất khỏi ĐCSTQ và các tổ chức Đoàn Đội của nó.

Giảng chân tướng cho một cảnh sát

Một hôm tôi nhìn thấy một người đàn ông đang thử các loại sữa chua ở khu vực bán các sản phẩm sữa. Tôi đùa rằng: “Này chàng trai, chắc hẳn cậu thích sữa chua lắm nhỉ.” Cậu ấy cười và nói: “Tôi không còn là một chàng trai nữa rồi. Tôi đã gần 50 tuổi rồi.” Tôi bảo ông ấy rằng trông ông rất trẻ và hỏi ông ấy làm nghề gì. Ông ấy nói rằng mình là một cảnh sát. Tôi nói: “Ông không nên đàn áp các học viên Pháp Luân Đại Pháp nhé.” Ông ấy trả lời rằng ông không ở trong nhóm đó.

Tôi tiếp tục nói với ông ấy: “Ông đã nghe đến Pháp Luân Đại Pháp nhưng ông đã nghe về việc thoái xuất khỏi ĐCSTQ và các tổ chức Đoàn, Đội của nó chưa? Ông đã thoái chưa?” Ông ấy nói rằng chưa thoái. Tôi bắt đầu kể cho ông ấy cơ thể của tôi đã yếu như thế nào và tôi hiếm khi có thể nhấc nổi ba cây bắp cải. “Hồi đó tôi 53 tuổi. Tuy nhiên, sau khi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp được hai tháng rưỡi thì tôi có thể leo lên bốn tầng nhà và nhấc được một bao bột 30kg. Đã 20 năm rồi và tôi không phải uống một viên thuốc hay tiêm hay phải đi viện một lần nào.” Tôi tiếp tục kể cho ông ấy nghe về việc Pháp Luân Đại Pháp đã được hồng truyền trên toàn thế giới như thế nào. Tôi cũng bảo ông ấy thoái Đảng và các tổ chức Đoàn, Đội của nó trước khi Trời diệt Trung Cộng. Ông ấy đã đồng ý và thoái Đảng.

Giúp tìm thấy một bé trai bị lạc

Tôi nhìn thấy một bà và cháu trai của bà ở sự kiện bán đồ ăn ở siêu thị. Cậu bé chạy sang một bên và bắt đầu chơi. Khi bà của cậu quay lại thì bà bắt đầu lo lắng vì bà không thể tìm thấy cháu của mình. Tôi cầm tay cậu bé và đưa cậu trở lại chỗ bà của cậu. Bà ấy thực sự rất vui và bắt đầu khóc.

Bà ấy nắm chặt tay tôi và nói: “Nếu hôm nay không có chị thì em sẽ dằn vặt bản thân và không thể trở về nhà được.” Tôi nói với bà ấy: “Tôi là một học viên Pháp Luân Đại Pháp. Sư phụ của tôi dạy chúng tôi rằng tất cả chúng sinh trên thế gian này đều là người thân của Ngài. Chẳng phải chúng ta cũng là họ hàng sao? Chúng ta đã có duyên tiền định là được gặp nhau rồi!”

Tôi bắt đầu giảng chân tướng cho bà ấy và bà ấy vui vẻ thoái Đoàn thanh niên, một tổ chức của ĐCSTQ. Bà ấy nhận tấm bùa hộ mệnh và một số tài liệu giảng chân tướng cho con trai và con dâu của mình.

Dùng từ bi để cảm hóa lòng người

Một hôm, tôi giảng chân tướng cho một phụ nữ trung niên ở tiệm bán giày. Sau khi nói chuyện với cô ấy được một lúc thì cô ấy dường như có vẻ lờ tôi đi. Ngay sau đó thì một người đàn ông trung niên tiến tới và bảo tôi đừng nói nữa. Anh ta nói với tôi rằng chính anh ta chịu trách nhiệm đàn áp các học viên Pháp Luân Công. Tôi cười và nói với anh ta rằng: “Sao một người đàn ông thiện lương như cậu lại có thể làm điều ác như thế kia chứ?” Anh ta cười và nói: “Cô à, cô thực sự biết cách khen người khác đấy. Cô hãy về nhà đi!” Tôi tiếp tục nói: “Mọi người như cậu cần biết sự thật về Pháp Luân Đại Pháp. Chỉ một thiện niệm nghĩ về Pháp Luân Đại Pháp thôi là sẽ có thể đem lại bình an và hạnh phúc đến cho cậu rồi.” Anh ta bảo tôi rằng anh ta đã nghe những gì tôi nói với vợ anh ấy rồi. Anh ta cảm ơn tôi và bảo tôi hãy chú ý an toàn.

Trong suốt đợt phong tỏa nghiêm ngặt, không có nhiều người đến siêu thị nữa. Tôi đang giảng chân tướng cho một phụ nữ trung niên và đột nhiên cô ấy hét lên: “Tại sao bà vẫn cứ nói về thoái Đảng thế? Bà phản Đảng à?” Cô ấy vẫn tiếp tục hét lên và bước đi chỉ tay vào mặt tôi. Tôi lặng lẽ đi theo cô ấy và dường như không ai thực sự chú ý đến những điều cô ấy hét lên. Tôi đàng hoàng bước đi.

Sau đó tôi bị giám sát 24 giờ. Nhưng điều đó không ngăn được tôi giảng chân tướng. Tôi bắt đầu giảng chân tướng cho những người giám sát tôi. Nhiều người trong số họ đã biết được chân tướng và không còn chụp ảnh tôi nữa. Tôi cũng nhìn thấy những người đàn ông trông giống như đặc vụ Trung Cộng nhìn tôi chằm chằm khi tôi giảng chân tướng. Tôi lo họ không thể nghe rõ tôi nên tôi tiến đến chỗ họ và giảng chân tướng. Vài người đã chạy đi nhưng vài người lại ngưỡng mộ sự dũng cảm của tôi và tỏ ra kính phục. Tất cả các chúng sinh đều đã từng là người thân của Sư phụ và là những người đã có duyên đang đợi được đắc cứu.

Kết luận

Nhiều học viên đã hỏi tôi liệu tôi có phải là một bà lão đeo kính giảng chân tướng ở khu mua sắm không. Những người bán hàng và khách hàng thường nhận ra tôi vì tôi đến khu mua sắm đó hàng ngày. Mọi người trên phố cũng vẫy chào tôi và bảo tôi giúp họ thoái Đảng và các tổ chức Đoàn, Đội của nó. Mọi người cũng kể với tôi những điều tốt đẹp đã đến với họ sau khi họ thoái Đảng, và một người thậm chí còn nói rằng cậu ấy bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.

Những người bán hàng ở siêu thị thường rót cho tôi một cốc nước và nhắc tôi đã đến lúc về nhà và ăn cơm. Một người bán hàng nói rằng: “Cô à, có hai điều mà cháu thực sự mến phục cô. Đầu tiên là cô rất tận tụy giảng chân tướng mỗi ngày. Cô không bao giờ có ngày nào nghỉ, và thậm chí trong cơn đại dịch này cô vẫn đến hàng ngày. Hai là cô không bao giờ tức giận hay cãi lộn với bất cứ ai cả.” Tôi cảm ơn cô ấy và bảo cô ấy rằng đây là điều mà tôi phải làm.

Thường thì mỗi ngày tôi giúp 17-18 người thoái Đảng, nhưng thỉnh thoảng thì ít hơn, khoảng 10 người. Vài đứa trẻ còn gọi tôi là bà. Đây đều là do tôi bắt đầu học thuộc cuốn Chuyển Pháp Luân từ năm 2004. Mặc dù dường như tôi làm tất cả mọi việc nhưng trên thực tế thì chính là uy lực của Đại Pháp và Pháp thân của Sư phụ đã làm hết thảy.

Chúng tôi thành lập một nhóm học Pháp để học thuộc Pháp từ năm 2018 và mỗi tuần chúng tôi học thuộc 5 trang. Chúng tôi cũng tự học thuộc Pháp ở nhà. Sau một năm, tôi có thể thuộc lòng được cả cuốn sách. Năm nay, chúng tôi bắt đầu học thuộc Pháp một lần một tuần, mỗi người sẽ đọc thuộc một mục trong mỗi bài giảng.

Tôi vẫn còn nhiều thiếu sót và bị vấp ngã trong tu luyện và gặp phải những khổ nạn lớn. Tôi cũng thấy hối tiếc về những khảo nghiệm mà mình chưa vượt qua. Tuy nhiên, tôi vẫn muốn chia sẻ những kinh nghiệm của mình về việc giảng chân tướng với các học viên khác.

[Mọi bài viết, hình ảnh, hay nội dung khác đăng trên Minghui.org đều thuộc bản quyền của trang Minh Huệ. Khi sử dụng hoặc đăng lại nội dung vì mục đích phi thương mại, vui lòng ghi lại tiêu đề gốc và đường link URL, cũng như dẫn nguồn Minghui.org.]


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2021/3/20/420837.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2021/4/7/191765.html

Đăng ngày 21-06-2021; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share