Bài của Lin Zhanxiang

[MINH HUỆ 5-1-2011] Đối với những ai đã lớn lên ở Trung Quốc, từ khi chúng ta còn nhỏ chúng ta đã liên tục nghe thấy câu nói “Luật Đảng và Luật Pháp”. Câu nói này thực sự đặt Luật Đảng cao hơn Luật Pháp, một ý kiến cho rằng điều này đã dần dần thay đổi suy nghĩ của người dân trong nhiều năm qua một cách khó nhận thấy. Ngày nay hầu hết người dân Trung Quốc không chỉ đồng ý với câu nói đó mà còn bảo vệ nó. Ý chí của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) đã được đặt trên luật pháp và trở thành tiêu chuẩn đánh giá đúng và sai, tốt và xấu. Nói một cách khác, luật ở Trung Quốc đơn giản trở thành một công cụ tuỳ ý sử dụng của ĐCSTQ để đả kích và tự bảo vệ chính mình trong việc đàn áp những người bất đồng chính kiến.

Nhiều người dân đã bị lừa dối khi ĐCSTQ lệnh cho tất cả các cơ quan nhà nước bức hại Pháp Luân Công. Vì sự công nhận và sự sợ hãi chính quyền của họ cộng với những tuyên truyền và những vu khống lan rộng bởi truyền thông nhà nước, người dân tin rằng người Trung Quốc không nên tập Pháp Luân Công bởi vì Đảng sẽ không cho phép và nếu bất cứ ai làm vậy, anh hoặc cô ta sẽ vi phạm pháp luật.

Trong một chính phủ hợp hiến, không có Đảng hoặc tổ chức đứng trên Hiến pháp. Điều này có nghĩa ĐCSTQ không có quyền cấm Pháp Luân Công. Nhiều luật sư ở Trung Quốc đã chỉ ra rằng không có bất cứ một luật nào tồn tại ở Trung Quốc cấm việc tập luyện Pháp Luân Công, và vì vậy việc thực hành môn tập luôn luôn đúng luật. Danh sách “các giáo phái” xác định bởi Bộ Ngoại giao không bao gồm Pháp Luân Công. Không luật nào ở Trung Quốc nói rằng Pháp Luân Công là “tà giáo”, tuy nhiên đó là những điều bị chỉ trích mạnh mẽ trong làn sóng tuyên truyền khổng lồ của ĐCSTQ bày mưu khiến công luận chống lại Pháp Luân Công. Nói cách khác, cuộc bức hại Pháp Luân Công là hoàn toàn bất hợp pháp.

Cựu lãnh đạo Trung Quốc Giang Trạch Dân và chế độ của ông ta đã đặt mình cao hơn luật pháp, lạm dụng quyền lực, và yêu cầu toàn Đảng, toàn đất nước phục tùng nó chống lại Pháp Luân Công với những lời buộc tội vô căn cứ. Giang và ĐCSTQ đầu tiên phạm luật, sau đó lợi dụng luật để che đậy những hành động bất hợp pháp của mình. Họ kết án những học viên Pháp Luân Công vô tội theo Điều 300 của Bộ Luật Hình sự (tội phạm dùng tổ chức dị giáo để phạm luật và các quy tắc hành chính) và hợp pháp hoá các cuộc đàn áp tiếp theo để lừa dối người dân trên khắp đất nước và trên thế giới.

Căn cứ lý thuyết của luật hình sự, có 4 yếu tố để cấu thành một luật. Một là liệu hành vi phạm tội có gây nguy hiểm cho xã hội và mức độ thế nào.

Khi bào chữa các trường hợp Pháp Luân Công, các luật sư thường hỏi: “Luật hay quy định hành chính nào mà học viên vi phạm?”, “Điều gì đã được làm? Mức độ nghiêm trọng của nó là gì? Hậu quả của hành vi phạm tội là gì”. Các công tố viên Viện Kiểm sát thường không nói được lời nào khi đối mặt với những câu hỏi như vậy.

Gần đây, Toà án Bayuquan đã bí mật kết án tù bảy học viên ở thành phố Diên Khẩu, tỉnh Liêu Ninh từ một năm 6 tháng đến 7 năm. Không ai trong gia đình họ nhận được phán quyết.
(https://en.minghui.org/html/articles/2011/1/19/122757.html).

Trong nhiều vụ liên quan tới Pháp Luân Công, quá trình tiếp theo là hoàn toàn bất hợp pháp. Ví dụ, Phòng 610 ra lệnh bắt cóc các học viên Pháp Luân Công và rồi bỏ tù họ. Các học viên thường bị đưa tới trung tâm tẩy não và bị tra tấn cho tới khi họ đồng ý từ bỏ Pháp Luân Công. Nhiều trung tâm tẩy não đã được ngụy trang dưới vỏ bọc “trường luật pháp” hoặc “trung tâm đào tạo pháp luật”.

ĐCSTQ cố gắng hợp pháp hoá cuộc bức hại bất hợp pháp của mình và che giấu những hành động vi phạm luật bằng luật. Tuy nhiên, những nỗ lực nhằm ngăn cản những người có suy nghĩ công bằng trên thế giới khám phá ra những tội ác của nó sẽ không thành công về lâu dài.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2011/1/5/法律是中共混淆视听的幌子-234530.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2011/1/25/122861.html

Đăng ngày 22-04-2011; bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share