Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Đài Loan
[MINH HUỆ 07-03-2021] Mùa hè năm 2020, tôi đã tham dự một hội nghị chia sẻ kinh nghiệm của nhóm gọi điện thoại giảng chân tướng ở Đài Trung, Đài Loan. Chia sẻ về trải nghiệm gọi điện thoại giảng chân tướng cho đồn cảnh sát ở Trung Quốc của một học viên ở Cơ Long (Keelung) đã khiến tôi xúc động. Cuối năm đó, tôi đã tham gia huấn luyện và gia nhập nhóm giải cứu [học viên], một hạng mục gọi điện thoại giảng chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp cho người dân ở Trung Quốc.
Một buổi sáng, tôi cố gắng gọi điện thoại giảng chân tướng và nhận thấy đường dây điện thoại không hoạt động. Tôi liên hệ với văn phòng viễn thông và đặt lịch hẹn sửa đường dây điện thoại vào ngày hôm sau. Tuy nhiên, một chuyện nhỏ nhặt như vậy đã khiến cha tôi không hài lòng với tôi.
Chiều hôm đó, khi tôi định dùng máy tính để gọi điện thoại, thì cha tôi muốn tôi đi chợ mua bánh mì. Tôi nói rằng tôi cần phải gọi xong một số cuộc điện thoại trước và sau đó tôi sẽ ra ngoài mua bánh mì vào khoảng 5 giờ chiều, vì dù sao thì lúc đó mới có bánh mì mới ra lò. Đột nhiên bố tôi lớn tiếng và nói: “Con gọi điện làm gì? Sao con cứ làm những việc nhàm chán như vậy!” Tôi không thấy thoải mái khi nghe từ “nhàm chán”. Tôi cũng lên giọng và nói lại: “Việc này không phải việc nhàm chán đâu cha.” Cha tôi thậm chí còn trả lời to tiếng hơn: “Con quảng bá Shen Yun, làm kênh truyền thông cũng không sao, nhưng sao con cứ gọi điện thoại vậy?” Tôi và cha tôi đã tranh cãi qua lại, và vào thời điểm đó tôi hoàn toàn quên rằng mình là một học viên.
Cha tôi đã theo quân đội tới Đài Loan khi còn trẻ và đến khi về hưu, ông từng là giám sát viên của Cục tác chiến Chính trị của Phủ tổng thống. Ông nói: “Con không biết có bao nhiêu điệp viên ở Đài Loan sao? Con đã cân nhắc đến an toàn của gia đình chúng ta chưa? Con trai con thường xuyên đi công tác ở Trung Quốc Đại lục. Là mẹ của nó, con không lo lắng cho nó sao? Sao con có thể gọi những cuộc điện thoại như vậy?” Tôi biết rằng cha tôi nghĩ rằng sự cố đường dây điện thoại nội địa là do tôi. Vì vậy, tôi đã khóc và nói lớn: “Tốt thôi, vậy con sẽ rời đi!” Tôi không thể tin được rằng người cha tốt bụng của tôi thậm chí còn muốn tôi rời đi ngay lập tức!
Sau khi bước ra khỏi cửa, tôi bắt đầu gọi điện cho một số đồng tu để chia sẻ về chuyện với cha tôi. Tuy nhiên, những cuộc gọi đó đều không được trả lời hoặc đường dây của họ bận. Sau đó, tôi ngồi trong xe và phát chính niệm. Tôi bình tĩnh lại và nghĩ về lý do tại sao không có đồng tu nào trả lời các cuộc điện thoại của tôi. Một ý nghĩ chợt lóe lên trong đầu tôi: Đó là một khảo nghiệm mà tôi phải tự mình vượt qua.
Kể từ khi đắc Pháp vào mùa hè năm 2010, tôi đã vượt qua nhiều khảo nghiệm khác nhau. Chồng tôi từng đe dọa ly hôn với tôi và bố mẹ tôi cố gắng ép tôi từ bỏ tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Tôi đã chịu đựng những tình huống này trong oán hận! Tôi đã dành bốn năm làm việc cho các hạng mục truyền thông Đại Pháp. Có thời điểm, người điều phối hạng mục yêu cầu tôi xin lỗi một số học viên sau khi tôi nói bóng gió trong một chia sẻ kinh nghiệm rằng họ có nhiều thiếu sót. Tôi đã cố gắng chịu đựng trong khi cảm thấy đau khổ trong lòng và phải rời nhóm truyền thông khi tôi không thể chịu đựng thêm được nữa.
Lời từ người cha già đã khơi dậy tất cả những bất bình trong tâm tôi trước đây.
Tôi nhớ Sư phụ giảng rằng:
“Nhẫn là chìa khoá của đề cao tâm tính. Nhẫn mà uất hận, uỷ khuất, hay đẫm lệ là cái nhẫn của người thường với chấp trước vào tâm lo nghĩ, hoàn toàn không hề nảy sinh uất hận, không cảm thấy uỷ khuất thì mới là cái Nhẫn của người tu luyện.” (Thế nào là Nhẫn? Tinh Tấn Yếu Chỉ)
Tôi luôn nhẩm đoạn Pháp này nhưng tôi vẫn quên mất nó vào thời điểm tranh cãi với cha mình. Những chấp trước của tôi vào tự ngã, thể diện, danh và truy cầu danh lợi đều nổi lên.
Khi tôi dần nguôi ngoai, tôi tự nhủ mình không được trốn tránh nữa. Tôi phải dũng cảm đối mặt với nó mà không được dựa vào các đồng tu. Tôi nên buông bỏ những chấp trước của mình hơn là kìm nén chúng. Tôi trở về nhà và xin lỗi cha mình. Cha tôi cũng xin lỗi tôi.
Sau khi tôi giải thích cho cha tôi về các tính năng an toàn của điện thoại, ông hứa sẽ không can thiệp vào việc tôi gọi điện. Ngày hôm sau, kỹ thuật viên sửa chữa đến và khắc phục đường dây điện thoại sau khi thay thế card tín hiệu kém.
Sư phụ giảng:
“Việc tu luyện không thể là trò đùa con trẻ, cũng không phải là kỹ năng nơi người thường; [nó] là việc nghiêm túc phi thường. Chư vị muốn tu hay không, chư vị có thể tu hay không, [điều ấy] hoàn toàn xét trên việc chư vị đề cao tâm tính ra sao.” (Bài giảng thứ hai, Chuyển Pháp Luân)
Mỗi tối, khi chúng tôi chia sẻ trên nền tảng cứu người, tôi luôn có thể cảm thấy rằng các đồng tu trân quý mỗi từng số điện thoại. Họ lý trí nói chuyện với chúng sinh một cách có trật tự. Họ giảng chân tướng một cách bình hòa và lý trí, thậm chí phải đối mặt với sự lăng mạ của những người không minh bạch chân tướng. Tâm họ không bị lay động khi nhiều người cúp máy. Tôi hiểu đây là tu luyện! Đây là thiện đãi chúng sinh. Đây không phải là trò chơi của con trẻ. Tuy nhiên, tôi đã hành động thực sự tồi tệ trước cha mẹ mình!
Con xin cảm tạ Sư phụ đã an bài cho con một môi trường tu luyện tuyệt vời như vậy! Cảm ơn các đồng tu đã vô tư chia sẻ kinh nghiệm giảng chân tướng trên nền tảng cứu người.
Tôi muốn kết thúc bài chia sẻ của mình bằng việc trích dẫn một bài thơ của Sư phụ:
Giác ngộ giả xuất thế vi tôn
Tinh tu giả tâm đốc viên mãn
Cự nạn chi trung yếu kiên định
Tinh tấn chi ý bất khả chuyển
(Kiên Định, Hồng Ngâm II)Tạm diễn nghĩa:
Kiên Định
Người giác ngộ là lấy điều xuất thế làm tôn quý
Người tu chuyên tâm [tinh thuần] là đặt tâm vững chắc vào viên mãn
Trong nạn lớn cần kiên định
Ý chí tinh tấn không thể thay đổi
[Mọi bài viết, hình ảnh, hay nội dung khác đăng trên Minghui.org đều thuộc bản quyền của trang Minh Huệ. Khi sử dụng hoặc đăng lại nội dung vì mục đích phi thương mại, vui lòng ghi lại tiêu đề gốc và đường link URL, cũng như dẫn nguồn Minghui.org]
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2021/3/7/421135.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2021/3/19/191475.html
Đăng ngày 21-05-2021; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.