Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Bắc Kinh, Trung Quốc

[MINH HUỆ 25-04-2021] Sáng ngày 24 tháng 4 năm 1999, sau khi luyện công xong, tôi được biết tin về vụ bắt giữ vài chục học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Thiên Tân. Một phụ đạo viên tại điểm luyện công của chúng tôi cho hay một số học viên sẽ đến Văn phòng Kháng cáo Quốc gia vào ngày hôm sau để tìm công lý. Cô ấy nói rằng mọi người trong điểm luyện công của chúng tôi đều được hoan nghênh đến đó.

Trong vài năm trước, mặc dù Pháp Luân Đại Pháp đã vô cùng phổ biến ở Trung Quốc, nhưng chính phủ đã cấm xuất bản sách của Pháp Luân Công và cho thấy một số dấu hiệu bắt đầu một chiến dịch bức hại chống lại pháp môn này.

Bởi vì tất cả chúng tôi đều được thụ ích từ việc tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, môn tu luyện cổ xưa, tu luyện cả tâm lẫn thân, và việc tu luyện của chúng tôi trong những năm qua đã gột rửa tâm trí và giúp chúng tôi rất khỏe mạnh, chúng tôi cảm thấy cần phải lên tiếng cho Pháp Luân Đại Pháp. Một học viên 90 tuổi nói rằng ông ấy sẽ đi cùng tôi.

Một phụ đạo viên khác thì thầm với tôi, “Khi chúng ta đến văn phòng kháng cáo, đừng do dự đứng lên phía trước.” Sau hàng loạt cuộc vận động chính trị trong nhiều năm, từ Cách mạng Văn hóa (1966-1976) đến vụ Thảm sát Thiên An Môn ngày 4 tháng 6 năm 1989, chúng tôi biết rất rõ những gì Đảng Cộng sản Trung Quốc có thể làm và hậu quả của việc đứng lên phía trước trong các sự kiện chính trị nhạy cảm như vậy. Sự dũng cảm của cô ấy khiến tôi vô cùng xúc động.

Ngày hôm sau, chúng tôi cùng nhau đến một nơi gần cổng phía Tây của Trung Nam Hải, khu phức hợp của chính quyền trung ương. Nhiều đồng tu đã tập trung ở đó, và nhiều người trong số họ đến từ khắp nơi trên đất nước, có thể nhận ra qua tiếng địa phương của họ. Tất cả đứng đó thành các hàng theo trật tự. Khung cảnh ấy thật thanh bình và ôn hòa. Tôi đứng lên phía trước và thấy các cảnh sát đi qua đi lại một cách thoải mái. Một số học viên ở phía sau đang đả tọa và đọc sách của Pháp Luân Đại Pháp.

Tôi nhớ lúc đó là vào khoảng 2 giờ chiều, tất cả các học viên xung quanh tôi đều nhìn lên bầu trời. Khi tôi ngẩng đầu lên, tôi thấy vô số Pháp Luân đang rơi xuống như những bông hoa tuyết trên mỗi học viên ở đó, và liên tục quay. Tất cả chúng tôi đều cảm thấy thoải mái và không chút mệt mỏi. Mặt trời được bao quanh bởi một vầng hào quang khổng lồ. Khung cảnh đó thật tuyệt vời và thiêng liêng! Mọi người theo dõi trong im lặng. Trong lòng chúng tôi dâng lên lòng biết ơn vô hạn đối với Sư phụ Lý, người thầy của Pháp Luân Đại Pháp.

Không lâu sau, chúng tôi nghe nói Thủ tướng Chu Dung Cơ đã gặp gỡ một số học viên đại diện. Chúng tôi vẫn im lặng đứng đó, chờ đợi kết quả. Tầm 9 giờ tối, khi xác nhận rằng các học viên Thiên Tân đã được thả, tất cả chúng tôi đều lặng lẽ rời đi.

Hiện đã 22 năm trôi qua, nhưng vẻ trầm tĩnh và ôn hòa do các học viên thể hiện vẫn sống động trong tâm trí tôi. Tôi tin rằng, khi Pháp Luân Đại Pháp được minh oan, ngày này sẽ mãi mãi được ghi nhớ trong lịch sử.

Mọi bài viết, hình ảnh, hay nội dung khác đăng trên Minghui.org đều thuộc bản quyền của trang Minh Huệ. Khi sử dụng hoặc đăng lại nội dung vì mục đích phi thương mại, vui lòng ghi lại tiêu đề gốc và đường link URL, cũng như dẫn nguồn Minghui.org.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2021/4/25/423792.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2021/4/26/192051.html

Đăng ngày 29-04-2021; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share