Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 01-04-2021] Tôi muốn chia sẻ thể ngộ hiện tại về sự phụ thuộc của xã hội nhân loại vào các công cụ hiện đại.

Sư phụ giảng:

công năng là tiềm năng của thân thể người, tùy theo sự phát triển của xã hội chúng ta, tư duy của đại não con người càng ngày càng trở nên phức tạp, càng ngày càng coi trọng ‘hiện thực’, càng ngày càng trở nên ỷ lại vào công cụ hiện đại hóa; như vậy, bản năng con người càng ngày càng thoái hóa.” (Bài giảng thứ chín, Chuyển Pháp Luân)

Công cụ hiện đại mang lại sự tiện lợi rất lớn cho con người, trong khi công cụ cổ xưa trông thô sơ và đơn giản. Vậy nên, con người thời cổ đại phải nỗ lực và làm việc chăm chỉ hơn.

Tuy nhiên, sự phát triển của xã hội nhân loại là do Thần an bài nhằm giúp con người trừ nghiệp trong quá trình lao động nặng nhọc, đồng thời kiềm chế dục vọng. Nhờ vậy, người cổ đại có đức lớn hơn người hiện đại. Bản tính giác ngộ của họ cũng tốt hơn, và đức tin chân chính của họ vào Thần cũng vững chắc.

Những công cụ do khoa học hiện đại mang lại đã làm giảm sức lao động của con người một cách đáng kể, khiến cho nghiệp lực tích tụ. Đồng thời, chúng đã kích thích dục vọng của con người. Theo đó, con người bị chìm sâu hơn trong cái mê của nhân gian và mất đi đức tin vào Thần.

Người xưa có đức lớn và công năng mạnh. Thời đó có ít công cụ hơn, nhưng mọi người hạnh phúc hơn. Đó là thời đại Thần nhân đồng tại, và con người thường sử dụng công năng để làm các việc.

Trang Tử, một triết gia nổi tiếng sống vào khoảng thế kỷ thứ tư trước Công nguyên ở Trung Hoa, trong cuốn Thiên Địa, đã ghi lại một câu chuyện.Câu chuyện này miêu tả việc học trò của Khổng Tử là Tử Cống nhìn thấy một ông lão đang làm việc trong vườn. Ông lão xách nước tốn rất nhiều công sức. Tử Cống liền hỏi, “Có một cách mà ông có thể làm điều đó mà không cần gắng sức. Ông có muốn biết về nó không?“

Người làm vườn nói ông ấy muốn biết, vì vậy Tử Cống trả lời, “Ông có thể sử dụng cơ chế vật nhẹ ở trước, vật nặng ở sau. Bằng cách sử dụng loại đòn bẩy này, ông có thể bơm nước lên một cách nhanh chóng và dễ dàng.”

Cơn giận hiện lên trên khuôn mặt ông lão, ông nói, “Sư phụ của ta dạy rằng bất cứ ai sử dụng các dụng cụ phức tạp sẽ cố gắng tìm cách phác họa chúng. Trong quá trình đó, anh ta sẽ nảy sinh các thủ thuật trong tư duy của mình. Khi tư duy của một người trở nên phức tạp, anh ta sẽ mất đi sự thuần chân. Khi một người mất đi sự thuần chân, anh ta đã đi ngược lại với chân ngã của mình. Tôi xách nước bằng tay, không phải vì tôi không biết dụng cụ anh nói, mà vì tôi không muốn sử dụng nó.”

Mãi cho đến gần đây tôi mới hiểu được câu chuyện này. Với sự xuất hiện ngày càng nhiều của các công cụ hiện đại, bản năng của con người đã trở nên thoái hóa. Sự thoái hóa này diễn ra chậm chạp cho đến khi khoa học và công nghệ hiện đại xuất hiện. Hiện nay, dường như con người có thể kiểm soát các công cụ hiện đại, nhưng nếu nhìn từ góc độ khác, chúng ta có thể thấy rằng các công cụ hiện đại và máy tính đã kiểm soát con người, bởi vì con người hầu như không thể làm gì nếu không có những công nghệ điện tử này.

[Ghi chú của Ban biên tập: Bài viết này chỉ thể hiện quan điểm cá nhân của tác giả và tác giả phải chịu trách nhiệm cá nhân về tính đúng sai. Mong độc giả tự mình cân nhắc.]

(Mọi bài viết, hình ảnh, hay nội dung khác đăng trên Minghui.org đều thuộc bản quyền của trang Minh Huệ. Khi sử dụng hoặc đăng lại nội dung vì mục đích phi thương mại, vui lòng ghi lại tiêu đề gốc và đường link URL, cũng như dẫn nguồn Minghui.org.)


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2021/4/1/422767.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2021/4/17/191918.html

Đăng ngày 21-04-2021; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share