Bài viết của một đệ tử Đại Pháp tại Hắc Long Giang, Trung Quốc

[MINH HUỆ 18-03-2021] Khi ở viện cùng với chồng, tôi đã nhìn thấy vài người khác trong cùng phòng bị bệnh rất nặng. Tôi nghĩ họ đều là những người nên được cứu độ. Chúng tôi gặp nhau chính là duyên phận. Tôi cũng hy vọng trong sự an bài của số phận lần này. Tôi có thể giúp một số người hiểu được chân tướng và được Đại Pháp cứu độ.

Chồng tôi nằm trong phòng bệnh bên cạnh một ông lão 67 tuổi. Ông ấy bị bệnh tim rất nghiêm trọng. Bác sỹ từng phải đến phòng để làm cấp cứu cho ông ấy. Khi đó huyết áp của ông lão (chỉ số thấp nhất) chỉ 30mmHg và tình hình đã từng rất nguy hiểm. Lúc đó tôi cũng không biết bác sỹ đang cấp cứu cho ông ấy mà chỉ nhìn thấy họ treo hết chai dịch này đến chai dịch khác. Trong tâm tôi có chút phân vân. Vậy nên khi rảnh rỗi, tôi đã hỏi thăm con gái ông lão và sau đó tôi mới biết chuyện gì đang xảy ra.

Vừa hay bác sỹ phụ trách phòng bệnh này đi ra ngoài, thế là tôi nhanh chóng đứng dậy và muốn nắm bắt cơ hội này. Con gái ông lão thấy tôi đi tới liền nói với tôi: “Dì à, làm phiền dì giúp cháu chăm sóc bố cháu một lát được không ạ? Cháu có chút việc gấp phải đi giải quyết.”

Tôi nhanh chóng đồng ý. Sau khi người con gái rời đi, tôi đến cạnh giường ông lão và hỏi ông ấy: “Chú làm sao vậy?” Ông lão nhìn tôi và nói một cách yếu ớt rằng: “Tôi khó chịu quá.” Vì vậy tôi đã đến gần hơn và nói với ông ấy: “Chú à, chú hãy niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo” nhé. Tôi cam đoan một lát sau chú sẽ không khó chịu nữa.” Sau khi nghe tôi nói, ông ấy gần như không do dự mà đã gật đầu. Tôi lại hỏi: “Chú có thể nhớ được không?” Ông ấy trả lời một cách chắc chắn rằng: “Tôi có thể nhớ được.”

Khi ông lão trả lời: “Tôi có thể nhớ được”. Tôi cảm thấy có một niềm vui trong giọng nói của ông ấy. Vậy nên tôi đã dẫn dắt ông ấy và nói: “Vậy chú hãy niệm lại một lần nhé.” Ông lão đã nghiêm túc lặp lại một lần “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo”. Dần dần sắc mặt của ông lão bắt đầu hồng hào hơn và chỉ số huyết trên máy đo cũng tăng dần lên. Nhìn thấy sự thay đổi của ông lão tôi cũng rất vui. Tôi biết rằng ông ấy đã thật sự tiếp nhận Đại Pháp từ tận đáy lòng mình. Ông lão biết rằng Pháp Luân Đại Pháp là tốt, nếu không ông ấy đã không thể có những biến đổi rõ ràng và nhanh chóng như vậy.

Sau đó bệnh tình của ông lão đã chuyển biến tốt hơn, ông ấy có thể ăn cơm và ngủ được. Bình dưỡng khí của ông ấy đã được tháo ra và số lần truyền dịch cũng giảm đi. Đến ngày thứ ba, ông ấy đã rời khỏi phòng bệnh đó và chuyển đến một phòng bệnh khác. Khi tôi biết ông lão hỏi cô con gái về tôi: “Sao dì đó không đến?” Tôi đã đến phòng thăm ông lão và hỏi ông ấy: “Chú còn có thể nhớ câu mà chú đã niệm trước đây không?” Ông ấy trả lời một cách khẳng định rằng: “Tôi nhớ rồi.”

Sau đó ông lão phải đi chụp X-quang để kiểm tra stent (thiết bị dùng để mở rộng lòng mạch tim bị hẹp) đặt trong mạch vành. Hôm đó tôi đã đẩy xe cho ông ấy. Khi ở hành lang tôi nhẹ nhàng nói với ông ấy rằng: “Chú phải tiếp tục niệm chín chữ đó nhé.” Con gái ông lão đã hiểu tại sao bố mình lại chuyển biến tốt như vậy. Thế nên cô cũng lặng lẽ niệm cùng ông ấy. Sau khi có kết quả kiểm tra, bác sỹ nói rằng ông ấy không cần phải đặt thêm stent nữa. Ông lão ở bệnh viện thêm 2, 3 ngày nữa thì được xuất viện và về nhà một cách thuận lợi.

Sau khi ông lão này xuất viện, trong phòng lại có một bệnh nhân khác đến. Nghe nói ông ấy đến từ phòng chăm sóc đặc biệt (ICU) và đã ở đó bốn ngày rồi. Bệnh tình của ông ấy rất nghiêm trọng và trên đùi ông còn nẹp hai giá đỡ. Chỉ có vợ ông ấy ở bên cạnh chăm sóc ông ấy cả ngày lẫn đêm, nhưng tình trạng của ông cũng không khá hơn. Ý thức của ông ấy không tỉnh táo và ông không mở mắt được. Ông lão mơ mơ màng màng nói với vợ rằng ông đã nhìn thấy người nào, người nào đó. Vợ ông vô cùng ngạc nhiên và nói rằng những người đó chẳng phải đã chết rồi sao? Bản thân ông cũng cảm thấy rất kỳ lạ, nhưng ông vẫn khẳng định và nói rằng đã nhìn thấy những người đã chết ấy. Ông lão còn nói với vợ rằng bản thân mình đã đến nơi nào, nơi nào đó và những người ở đó nói với ông rằng: “Anh đến đây làm gì? Anh mau về đi!” Khi đó ông ấy mới quay về. Người vợ nửa tin nửa ngờ hỏi ông ấy: “Vậy ông đã gặp những sự việc gì?” Ông lão chỉ thoái thác và nói rằng đó là việc tốt. Ông vẫn mượn cớ mà không chịu nói với vợ mình.

Một ngày vào lúc nửa đêm, tôi đang luyện công thì đột nhiên phát hiện tình trạng của ông lão này không ổn. Tôi tiến đến để hỏi thăm về tình trạng của ông ấy. Người vợ nói rằng ý thức của ông ấy không tỉnh táo. Tôi đã vòng qua vòng lại vài lần. Sau đó tôi nhanh chóng tìm một tờ giấy trắng và viết lên đó chín chữ chân ngôn “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo”. Tôi để tờ giấy trước mặt và nói với ông ấy: “Nếu ông đồng ý với chín chữ này, chắc chắn ông sẽ cảm thấy dễ chịu hơn.” Tôi còn nói thêm rằng: “Bệnh của ông sẽ tốt hơn một nửa.”

Ông ấy mơ mơ màng màng nhìn những chữ tôi viết và gay lập tức gật đầu khi nhìn thấy nó. Sau đó không lâu, mắt ông ấy có thể mở được hoàn toàn. Vì thế tôi lại hỏi ông ấy: “Ông có thể hiểu nó không?” Ông ấy trả lời: “Tôi hiểu rồi.” Tôi dẫn dắt ông ấy và nói: “Vậy ông hãy mau chóng niệm đi.” Ông lão đồng ý và bắt đầu niệm. Vợ ông ở bên cạnh cũng khích lệ ông và nói: “Ông hãy niệm đi, nhanh niệm đi. Ông hãy lặp lại nhiều lần nhé.”

Trưa ngày hôm sau, con ông lão mang cơm đến cho ông. Ông ấy đã ăn được hết hai hộp tỏi tây. Mắt ông ấy luôn mở to, tư tưởng ông không còn lẫn lộn như trước và tinh thần của ông ấy cũng khá hơn. Ông lão nói thân thể mình không còn khó chịu như trước nữa. Chồng tôi được xuất viện và khi chúng tôi về nhà thì ông ấy vẫn còn ở viện. Vì vậy tôi đã dặn dò ông ấy một lần nữa trước khi rời đi. Tôi nói với ông rằng: “Anh trai, anh phải nhớ niệm chín chữ đó hàng ngày nhé, nó sẽ rất tốt cho anh.” Ông lão vui vẻ gật đầu và bày tỏ sự đồng ý.

Chồng tôi là một bộ đội xuất ngũ. Sau khi xuất ngũ, ông ấy được phân công về cục công an và đã làm cảnh sát trong nhiều năm. Trước kia mỗi lần tôi giảng chân tướng cho chồng mình, ông ấy luôn nửa tin nửa ngờ. Chồng tôi cũng có cách nhìn chưa hoàn toàn chính diện về Đại Pháp. Lần này nằm viện nhìn thấy sự thay đổi kỳ diệu của các bệnh nhân cùng phòng. Ông ấy đã có nhận thức đúng đắn hơn về Đại Pháp. Khi các đồng tu mang đến những chữ Phúc lớn được viết bởi các đệ tử Đại Pháp. Ông ấy cũng chủ động cầm một tờ và dán lên cửa phòng ngủ của mình.

Tôi tin rằng trải nghiệm nằm viện lần này đã gieo mầm thiện lương trong trái tim ông ấy. Hy vọng ông ấy sớm hiểu rõ tất cả sự thật để mang lại phúc báo cho bản thân mình. Tôi cũng phải tiếp tục nỗ lực và từ bi giảng chân tướng cho chồng mình, để ông ấy có thể thật sự được Đại Pháp cứu độ!

Mọi bài viết, hình ảnh, hay nội dung khác đăng trên Minghui.org đều thuộc bản quyền của trang Minh Huệ. Khi sử dụng hoặc đăng lại nội dung vì mục đích phi thương mại, vui lòng ghi lại tiêu đề gốc và đường link URL, cũng như dẫn nguồn Minghui.org


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2021/3/18/422227.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2021/3/24/191558.html

Đăng ngày 13-04-2021; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share