Bài viết của một phóng viên Minh Huệ tại Ottawa, Canada
[MINH HUỆ 16-03-2021] Tại một diễn đàn diễn ra vào ngày 24 tháng 2, Ngài Geoffery Nice QC, Chủ tọa của Tòa án Luận tội Trung Quốc đã điểm lại toàn bộ quá trình và hoạt động của tòa án, cũng như các bản án đối với tội ác cưỡng bức thu hoạch nội tạng của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ). Ông cho biết tội ác này đang là mối đe dọa đối với nhân loại và chúng ta có trách nhiệm xử trị nó.
Ngài Geoffery Nice QC, Chủ tọa Tòa án Luận tội Trung Quốc, nói về tội ác cưỡng bức thu hoạch nội tạng ở Trung Quốc tại một diễn đàn ngày 24 tháng 2 năm 2021.
Diễn đàn này là một sự kiện của Hội thảo về nạn Cưỡng bức Thu hoạch Nội tạng của ĐCSTQ, do Liên minh Quốc tế Chấm dứt Lạm dụng Cấy ghép Nội tạng ở Trung Quốc (ETAC) tổ chức.
Hiệp ước Quốc tế về Quyền Dân sự và Chính trị mà Đại Hội đồng Liên Hợp Quốc thông qua vào năm 1966 đã nêu rõ: “Mỗi con người đều có quyền được sống vốn có. Quyền này được pháp luật bảo vệ. Không ai có thể bị tùy tiện tước đi sinh mạng”, ETAC giải thích trên trang web của tổ chức này về mục đích của hội thảo.
Tuy nhiên, ĐCSTQ đã hành quyết người dân “theo nhu cầu” một cách có hệ thống trong hai thập kỷ qua để cung cấp nội tạng cho hoạt động cấy ghép. “Đối với các nạn nhân, bao gồm các tù nhân chính trị, học viên Pháp Luân Công và người Duy Ngô Nhĩ, đó không chỉ là cướp đi nội tạng mà là đang cướp đi sinh mạng của họ. Đối với mỗi người chúng ta, nó đã cướp đi nhân tính và vĩnh viễn đầu độc tư cách làm người”, ETAC tiếp tục.
Sự chấp thuận rộng rãi
Ngài Nice là luật sư [ở cấp tòa án cao cấp] từ năm 1971. Từ năm 1998 đến 2006, ông dẫn đầu phiên tòa truy tố cựu Tổng thống Serbia Slobodan Milošević tại Tòa án Hình sự Quốc tế của Liên Hợp Quốc về Nam Tư cũ (ICTY). Từ năm 2007, ông là cố vấn và đại diện cho các chính quyền và nạn nhân liên quan đến một số cuộc xung đột ở trong nước và quốc tế.
Vào tháng 12 năm 2018, Tòa án Luận tội Trung Quốc đã ban hành phán quyết tạm thời, trong đó có đoạn: “Hội đồng xét xử chắc chắn, nhất trí và không nghi ngờ gì rằng ở Trung Quốc, hành vi cưỡng bức thu hoạch nội tạng từ các tù nhân lương tâm đã diễn ra một thời gian dài và liên quan tới một số lượng rất lớn các nạn nhân”.
Ngày 18 tháng 6 năm 2019, tòa án công bố kết luận cuối cùng như sau: “Tội ác cưỡng bức thu hoạch nội tạng đã diễn ra nhiều năm tại Trung Quốc trên quy mô lớn mà các học viên Pháp Luân Công là một, và có thể là nguồn cung nội tạng chủ yếu. Tình trạng bức hại và kiểm tra y tế người Duy Ngô Nhĩ diễn ra gần đây có thể là bằng chứng cho thấy tội ác cưỡng bức thu hoạch nội tạng nhắm vào nhóm này cũng có thể sắp xảy ra. Tòa án không có bằng chứng nào cho thấy cơ sở hạ tầng thiết yếu phục vụ ngành công nghiệp ghép tạng của Trung Quốc đã được dỡ bỏ và không có sự giải thích thỏa đáng nào về sự sẵn có của nguồn tạng, do vậy Tòa kết luận rằng tội ác cưỡng bức thu hoạch nội tạng vẫn tiếp diễn đến ngày hôm nay.”
Những phán quyết này là căn cứ vào hai phiên điều trần, phiên thứ nhất diễn ra từ ngày 8-10 tháng 12 năm 2018 và phiên thứ hai diễn ra từ ngày 6-7 tháng 4 năm 2019. Hơn 50 nhân chứng, chuyên gia, các nhà điều tra và nhà phân tích đã làm chứng tại các phiên điều trần này.
Ngài Nice cho biết những kết luận là dựa trên bằng chứng từ các phiên điều trần này. Các phán quyết của tòa đã được chấp nhận rộng rãi ở nhiều nước. Một số nước cũng vận dụng để thực thi luật kiềm chế các hoạt động thu hoạch nội tạng, trong đó có Hoa Kỳ, Canada, Vương quốc Anh và nhiều nước khác.
Các tòa án nhân dân độc lập như vậy bắt đầu xuất hiện từ sau Chiến tranh Thế giới thứ 2. Theo Ngài Nice, những toà án này tương đối hiếm gặp Châu Âu nhưng thường thấy ở Nam Mỹ. Ông cho biết hình thức tòa án này thường không thể giải quyết được mọi vấn đề nhưng có thể hữu ích khi một số chính phủ hoặc tổ chức quốc tế không xử lý được vấn đề nào đó, khi đó tòa án nhân dân có thể bù đắp chỗ khuyết thiếu này.
Nhìn lại sự nghiệp của mình, Ngài Nice cho biết ban đầu ông không biết nhiều về tòa án nhân dân. Tuy nhiên, tình trạng vi phạm nhân quyền ở Iran trong suốt những năm 1980 đã khiến ông chú ý. Vì thế, ông đã tham gia vào Tòa án Luận tội Iran sau khi tòa án này được thành lập vào năm 2007. Tương tự, khi làm việc với ICTY, ông là công tố viên chính trong phiên tòa xét xử Slobodan Milošević ở The Hague.
Cách đây năm năm, nhà hoạt động nhân quyền Ben Roger đã trao đổi với Ngài Nice, hy vọng ông sẽ đưa ra tuyên bố về nạn thu hoạch nội tạng ở Trung Quốc. Vì một số nước cho rằng bằng chứng này có thể chưa đầy đủ và không muốn tham gia vào ý tưởng thành lập một tòa án nhân dân của Ngài Nice. Với sự cộng tác với bà Wendy Rogers của Đại học Macquarie và luật sư nhân quyền nổi tiếng David Matas, Tòa án Luận tội Trung Quốc đã được thành lập.
Tòa án của nhân dân và chỉ dựa trên dữ kiện thực tế
Bằng kinh nghiệm với các tòa án khác, ông Nice đã thành lập Tòa án Luận tội Trung Quốc tương tự. Ông cho rằng khi các chính phủ và các tổ chức quốc tế lờ đi cuộc đàn áp người dân và không có hành động cụ thể thì cần có tòa án nhân dân.
Khác với tòa án thông thường hoặc ủy ban quốc hội, một tòa án nhân dân nên thuộc về nhân dân. Đó là, tòa án này phải bao gồm thường dân thuộc nhiều các thành phần khác nhau trong xã hội, chứ không phải chỉ có luật sư hay chuyên gia của các tổ chức phi chính phủ.
Nói cách khác, Ngài Nice mong muốn Tòa án nhân dân vận hành giống như một bồi thẩm đoàn. Lấy ví dụ, các bồi thẩm của các tòa án hình sự hoặc dân sự đều đưa ra kết luận dựa trên chứng cứ. Đối với nạn thu hoạch nội tạng này, các thành viên của tòa được yêu cầu không đưa ra giả định. Giống như bắt đầu từ một tờ giấy trắng, họ sẽ điền vào các dữ kiện và xây dựng ý kiến.
Kết quả là, mặc dù các cuộc điều tra độc lập của các ông David Matas, David Kilgour, Ethan Gutmann và những người khác đã cung cấp những chứng cứ thuyết phục về tội ác thu hoạch nội tạng ở Trung Quốc, còn Tòa án Luận tội Trung Quốc chỉ tiếp nhận những bằng chứng này và đưa ra kết luận riêng.
Một kết luận rõ ràng
Ngài Nice cho biết kết luận này khẳng định rằng cưỡng bức thu hoạch nội tạng – một tội ác chống lại nhân loại – và diệt chủng thực sự tồn tại ở Trung Quốc như đã nêu trong phán quyết.
Trước khi ra phán quyết, ông cho biết, không một thành viên nào của tòa biết đến nạn cưỡng bức thu hoạch nội tạng này. Họ là những công dân bình thường, những người đưa ra phán xét hợp lý của bản thân dựa trên các dữ kiện thực tế. Mặc dù có những chuyên gia pháp lý tham gia nhưng Tòa án có chức năng như một bồi thẩm đoàn để đưa ra kết luận của riêng mình. Ngoài ra, họ không có trách nhiệm đưa ra khuyến nghị hay yêu cầu ai thực hiện bất kỳ hành động nào, vì điều này nằm ngoài phạm vi trách nhiệm của một tòa án nhân dân.
Tuy nhiên, kết luận của tòa án nhân dân sẽ là một nguồn tham khảo có giá trị cho bất kỳ ai giao hảo với Trung Quốc, chẳng hạn như các tổ chức giáo dục, doanh nghiệp, công ty du lịch và các tổ chức khác.
Ngài Nice nhấn mạnh thành viên của Tòa án không có mục tiêu chính trị nào, mà chỉ đưa ra phán quyết dựa trên các dữ kiện thực tế. Bởi vậy, rất khó để lật lại kết luận của họ. Trên thực tế, từ khi những phán quyết của Tòa án được công bố vào năm 2018 và 2019, chưa có ai có thể đưa ra dữ kiện thực tế để bác bỏ.
Mối đe dọa đối với nhân loại
Những kết luận về tội ác cưỡng bức thu hoạch nội tạng ở Trung Quốc là do công dân bình thường đưa ra, có thể được sử dụng để trợ giúp việc ra quyết định khi cần xác định ĐCSTQ có phạm tội ác chống lại nhân loại hay không. Nạn cưỡng bức thu hoạch nội tạng không chỉ xảy ra ở một số trường hợp lẻ tẻ, mà là một tội ác trên quy mô lớn dưới sự hậu thuẫn của chính quyền ĐCSTQ đối với những người vô tội. Nếu như thờ ơ trước tội ác này thì trong bối cảnh toàn cầu hóa ngày nay, nó có thể lan rộng và gây nguy hại cho toàn thể nhân loại.
Khi Tuyên ngôn Nhân quyền Thế giới được Liên Hợp Quốc thông qua vào năm 1948, nó đã trở thành một khuôn khổ toàn cầu về các quyền và quyền tự do cơ bản. Ngài Nice cho biết, vì nó được gọi là “quyền phổ quát” nên nó cũng có nghĩa là “trách nhiệm phổ quát”. Đây là một nghĩa vụ cho tất cả các chỉnh phủ và người dân.
Bởi vậy, khi những quyền lợi của một nhóm người bị xâm phạm thì có nghĩa nó liên quan tới tất cả chúng ta. Chúng ta đều có trách nhiệm chấn chỉnh.
Điều này khiến tội ác cưỡng bức thu hoạch nội tạng ở Trung Quốc có liên quan chặt chẽ đến tất cả chúng ta. Thực ra, tội ác này vẫn đang tiếp diễn ở Trung Quốc và còn lan rộng hơn những gì đã được ghi nhận trong phán quyết năm ngoái.
Mọi bài viết, hình ảnh, hay nội dung khác đăng trên Minghui.org đều thuộc bản quyền của trang Minh Huệ. Khi sử dụng hoặc đăng lại nội dung vì mục đích phi thương mại, vui lòng ghi lại tiêu đề gốc và đường link URL, cũng như dẫn nguồn Minghui.org.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2021/3/16/422159.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2021/3/17/191444.html
Đăng ngày 26-03-2021; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.