Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc
[MINH HUỆ 16-11-2020] Có lẽ sự khác biệt căn bản giữa người tu luyện và người thường hoặc người vô thần là quan điểm hữu thần và vô thần. Bao hàm bên trong rất nhiều vấn đề cụ thể.
Là một người tu Phật, ai lại không tin luân hồi có tồn tại? Nếu một người không tin điều đó thì còn tu luyện gì đây. Vì vậy, không cần bàn luận quá nhiều về các hiện tượng hay câu chuyện luân hồi, cũng như chuyện một người là nam ở kiếp này hay là nữ ở kiếp trước v.v.. Nếu những câu hỏi này làm một người tu luyện chấp trước vào, làm lẫn lộn tư tưởng của mình, thì nó sẽ là một tổn thất lớn. Lúc này nghĩ duyên này là gì duyên kia là gì, lúc khác lại cảm thấy anh/cô ấy khác những người khác, những thứ này kỳ thực chính là ma đang can nhiễu. Có chủng chấp trước này mới bị ma quấy nhiễu.
Mọi người nghĩ rằng yêu thương và quan tâm là điều tốt, nhưng nó thực sự khác xa suy nghĩ của những người tu luyện. Nếu một người tu luyện đặt tâm quá nhiều vào tình, họ sẽ khiến chính mình mệt mỏi. Người thường có thể mê đắm sắc dục, thích được chú ý, tật đố và tranh đấu. Gặp việc gì đều muốn tranh hơn thua, mỗi ngày đều thần hồn điên đảo, không được bình thường vui vẻ, đó chính là biểu hiện bị ma lợi dụng, căn bản không phải là chân ngã của họ.
Nếu một người tu luyện cần những bài chia sẻ mới lạ và hiện tượng thần kỳ để khích lệ chính mình tu luyện, thì người này đang có trạng thái tương tự người thường. Anh ấy vẫn có những suy nghĩ biến dị lệch lạc, tư tưởng biểu hiện ra sự mất cân bằng, điều này cũng sẽ thể hiện mức độ tín Sư tín Pháp. Các học viên chân chính minh bạch rằng họ là người tu luyện. Họ biết rằng họ cần tinh tấn tu tâm và hướng nội tìm thiếu sót. Đối với họ, Đại Pháp là kho báu vô giá chỉ đạo tu luyện của họ và chỉ có tăng cường học Pháp và tu luyện vững chắc để xác định và loại bỏ nhân tâm mới là con đường đúng đắn. Chúng ta phải thực sự trân quý cơ hội tu luyện.
Sư phụ giảng:
Cơ duyên nhất quá ngộ thời thần
Thiên cơ nhất hiển hối kinh hồn
Đại kiếp khẩn cân quan thiên môn
(Tặng thế nhân, Hồng Ngâm III)Diễn nghĩa:
Tặng người đời
Cơ duyên một khi qua đi thì sẽ lỡ mất thời gian
Thiên cơ một khi hiển lộ sẽ hối hận khủng khiếp
Sau đại kiếp nạn thì cửa trời đóng lại
Những sự kiện lịch sử quá khứ thực sự không quan trọng đối với đệ tử Đại Pháp trong thời chính Pháp ngày hôm nay, vì chúng ta cùng đồng tại với Sư tôn và việc thực hiện tốt sứ mệnh hiện tại của chính mình thì thực tế hơn và sáng suốt hơn là nhìn về sự luân hồi trước đây.
Đối với một số học viên có sứ mệnh đặc thù, viết ra những câu chuyện về luân hồi trong những thời kỳ khác nhau thực sự là con đường chứng thực Đại Pháp của họ. Những câu chuyện này có thể giúp những người không tin Thần đắc Pháp hoặc có cơ hội tu luyện trong tương lai. Tuy nhiên, với những người đang tu luyện Đại Pháp, những câu chuyện đó không trọng yếu. Tôi nghĩ chấp trước vào tiền kiếp nằm ở một số học viên đọc bài, chứ không phải ở người viết bài. Họ có quá chấp trước vào bản thân mình không? Tại sao không học Pháp nhiều và tìm câu trả lời trong Pháp? Chúng ta phải minh bạch rằng không bài viết nào được viết bởi người khác có thể giúp các học viên đạt viên mãn, chỉ Đại Pháp mới có thể làm được điều đó.
Tại sao một số người không bước vào tu luyện Đại Pháp sớm hơn những người khác? Nói chung, không phải là bạn thực sự tốt như thế nào, mà là vì bạn có mong muốn trở thành người tốt, bạn tin vào sự tồn tại của Thần và hy vọng giữ tâm trong sáng. Sư phụ thấy được điều này và giúp bạn vô điều kiện. Chỉ khi thực sự tu tâm trong khi học Pháp, bạn mới có thể nhận được sự gia trì của Sư phụ và từng bước đề cao.
Nhưng ngay cả có mong muốn trở thành người tốt và giữ tâm trong sáng, vẫn chưa chắc người này có thể thực sự đạt tiêu chuẩn của người tốt hay có trái tim thực sự thuần tịnh. Có lẽ thứ mà một người chấp trước vào là cái tôi ngoan cố biến dị, cái tôi đó khi bị chuyện gì đó kích động, sẽ phản ánh ra quan niệm là “tôi là người tốt” hay “tôi không sai.” Cho dù một người có học Pháp bao nhiêu đi nữa, nếu anh ấy không minh bạch rằng chấp trước căn bản là vị tư và luôn nghĩ “Tôi rất tốt”, thì anh ấy không buông bỏ được bất cứ chấp trước nào. Suy nghĩ “Tôi rất tốt” sẽ chi phối người ta cả đời, hay thậm chí suốt quá trình luân hồi, nếu cái danh giả này không bị loại bỏ.
Luân hồi giống như một vòng tròn. Cuối cùng khi chúng ta nối lại duyên phận với Sư phụ, vòng luân hồi này kết thúc. Các đồng tu, cuộc chiến chính tà đang đến hồi kết; chúng ta hãy trân quý thời khắc này.
[Mọi bài viết, hình ảnh, hay nội dung khác phát hành trên Minghui.org đều thuộc bản quyền của trang Minh Huệ. Khi sử dụng hoặc đăng lại nội dung vì mục đích phi thương mại, vui lòng ghi lại tiêu đề gốc và đường link URL, cũng như dẫn nguồn Minghui.org]
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2020/11/16/415118.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2020/11/23/188391.html
Đăng ngày 25-03-2021; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.