Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở tỉnh Hồ Nam, Trung Quốc

[MINH HUỆ 10-11-2020] Chị chồng tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào năm 1999. Tôi thường nghe chị ấy kể những câu chuyện thần kỳ về các học viên Đại Pháp khi chị về nhà bố mẹ đẻ (bố mẹ chồng của tôi). Tôi đã đọc cuốn sách Chuyển Pháp Luân, cuốn sách chính của Pháp Luân Đại Pháp, và nghĩ rằng nó hay, nhưng sau đó tôi lại cất cuốn sách đi và không đọc lại.

Năm 2015, tôi tìm chị chồng, vì chị làm việc trong một bệnh viện. Tôi thấy đau bụng dưới, nên chị ấy đã nhờ một bác sĩ quen để khám cho tôi. Bác sĩ nói rằng tôi mắc bệnh phụ khoa, bệnh rất nặng. Vào lúc đó, tôi nghĩ: Chị chồng từng bảo mình rằng Pháp Luân Đại Pháp có thể chữa lành bệnh tật và giúp mọi người giữ gìn sức khỏe, vậy sao mình không tu luyện Đại Pháp nhỉ?

Thực hiện cam kết

Tôi nói với vợ chồng chị ấy rằng tôi muốn học Đại Pháp và không muốn gặp bác sĩ nữa. Chị ấy rất hài lòng, nhưng chồng chị lại nói: “Tính cách của em không phù hợp để học môn này. Em nóng tính và có tâm tranh đấu rất mạnh.”

Tôi đáp: “Em sẽ thay đổi! Em muốn tu luyện Đại Pháp và chứng minh cho anh thấy!”

Chị chồng tôi đã gọi tôi đến lấy kết quả khám sau hai ngày. Tôi nói: “Bây giờ em không cần kết quả này nữa. Em không quan tâm kết quả như thế nào. Bây giờ em đang tu luyện Đại Pháp.”

Sau khi về nhà, tôi lấy đĩa DVD hướng dẫn luyện công mà trước đây chị ấy tặng tôi. Tôi xem các bài công pháp mà Sư phụ Lý Hồng Chí dạy, và chậm rãi làm theo các động tác. Ban đầu cảm thấy khó, nhưng càng tập tôi càng thấy thoải mái. Dần dần, tôi có thể theo kịp nhạc luyện công và tập các động tác một cách chính xác. Tôi đã học tất cả năm bài công pháp trong vài ngày; cảm giác như Sư phụ đang kiên nhẫn dạy tôi.

Chị chồng thấy tôi rất nghiêm túc tu luyện Đại Pháp, vì vậy chị ấy đã gọi cho một học viên gần nhà tôi và nhờ cô ấy xem lại giúp tôi các động tác luyện công. Quyết tâm tu luyện Pháp Luân Đại Pháp của tôi rất mạnh mẽ. Tôi dậy luyện công vào khoảng 3 giờ sáng mỗi ngày. Tôi cảm thấy nhẹ nhàng và rất thoải mái. Vài tháng sau, theo gợi ý của học viên gần nhà, tôi đã tham gia một nhóm học Pháp.

Đề cao tâm tính thông qua khổ nạn

Hàng xóm trộm cỏ của chúng tôi

Một ngày nọ, một người phụ nữ đến cánh đồng của gia đình chúng tôi để thu hoạch cỏ. Tôi đã mua hạt giống cỏ, nhưng rõ ràng cô ấy lại đến cánh đồng cỏ của chúng tôi cắt cỏ vài lần. Lần này, khi tôi thấy cô ấy, tôi đã bảo chồng tôi nói với cô ấy đừng cắt cỏ của chúng tôi.

Chồng tôi đi ra ngoài và hỏi cô ấy: “Sao cô lại cắt cỏ của nhà tôi? Không được cắt cỏ của chúng tôi nữa!” Nhưng cô ấy vờ như không nghe thấy. Chồng tôi tức giận và nói: “Bảo cô không được cắt, cô vẫn cắt, gan của cô thật quá lớn.”

Anh lấy lại nửa số cỏ mà cô ấy đã cắt, và để lại một nửa để giữ thể diện cho cô ấy. Lúc đó, tôi ở đó. Cô ấy tức giận và nói với tôi: “Cô còn luyện Pháp Luân Công cái gì?”

Tôi không biết tại sao cô ấy lại mắng tôi chứ không phải chồng tôi. Cổ họng của tôi sau đó trở nên rất khô, và ngày hôm sau tôi bị khàn giọng, sau đó thì bị mất tiếng vào ngày thứ ba. Tôi chỉ nghĩ: Mình không mắng cô ấy, tại sao lại bị mất giọng?

Sau đó, tôi nhận ra rằng chúng tôi không nên lấy cỏ mà cô ấy đã cắt. Lẽ ra tôi nên giảng giải đạo lý cho cô ấy và thể hiện ra thiện tâm của mình. Tâm tính của tôi lúc đó không tốt, và tôi đã không vượt qua được khảo nghiệm tâm tính. Tôi nghĩ nếu gặp lại tình huống này, thì tôi nhất định phải vượt qua. Sau khi nhận ra vấn đề của mình, giọng của tôi lại trở lại bình thường vào ngày thứ năm.

Trận chiến chính tà

Một đêm, tôi đột nhiên cảm thấy chóng mặt. Mọi thứ quay cuồng. Ngay cả khi nằm xuống, tôi vẫn cảm thấy căn phòng quay cuồng. Bụng tôi quặn lên và tôi muốn nôn.

Tôi đã phát chính niệm để loại bỏ tất cả các nhân tố cựu thế lực, những lạn quỷ và tà linh can nhiễu thân thể tôi ở không gian khác.

Tôi cảm thấy tốt hơn sau khi phát chính niệm trong nửa giờ đồng hồ, nhưng một lúc sau, cơn quay cuồng lại bắt đầu. Sau đó, tôi phát chính niệm trong nửa giờ nữa. Tôi nghĩ: Tôi là đệ tử Đại Pháp. Các nhân tố tà ác không thể can nhiễu tôi. Tôi không chịu sự kiểm soát của chúng, tôi tuân theo an bài của Sư phụ.

Sáng hôm sau khi tôi dậy luyện công, mọi thứ đã trở lại bình thường.

Hòa giải với chồng

Trước đây, khi tôi và chồng tôi có mâu thuẫn, cuối cùng anh luôn là người đến an ủi tôi sau khoảng một ngày. Nhưng sau khi tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tôi càng tức giận với anh, thì anh càng tức giận hơn; anh sẽ không nói chuyện với tôi trong nhiều ngày.

Tôi biết rằng anh đang giúp tôi tiêu nghiệp. Tôi nghĩ rằng một người tu luyện không nên giống như một người thường, vì vậy tôi nên nói chuyện với anh trước: “Anh vẫn còn giận em sao? Đừng giận, em sai rồi.”

Anh ngạc nhiên: “Em chưa bao giờ xin lỗi anh trước.”

Tôi đáp: “Chính Sư phụ đã dạy em chiểu theo nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn.”

Sau sự việc này, chồng tôi càng tin tưởng vào Đại Pháp hơn. Anh nói với bạn bè mình về Đại Pháp và khuyên họ nên làm tam thoái. Anh chỉ ra rằng: “Tính cách của vợ tôi đã thay đổi rất nhiều.”

Mỗi lần đi học Pháp nhóm, anh đều chở tôi đi.

Chồng tôi cũng niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo; Chân-Thiện-Nhẫn hảo” mỗi ngày. Anh luôn đeo bùa hộ mệnh của Đại Pháp vì anh biết rằng Sư phụ đã cứu mạng tôi. Hai con trai của tôi cũng tin rằng Đại Pháp là tốt.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2020/11/10/413891.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2021/1/22/190028.html

Đăng ngày 04-03-2021; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share