Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại tỉnh Hắc Long Giang,Trung Quốc

[MINH HUỆ 27-10-2020] Tôi là một đệ tử Đại Pháp sống ở nông thôn. Một người anh chị em họ của tôi đã giới thiệu Pháp Luân Đại Pháp cho tôi và đề nghị tôi đọc cuốn sách Chuyển Pháp Luân. Sau khi đọc sách, tôi biết rằng Pháp Luân Đại Pháp dẫn dắt mọi người thành người tốt, vì vậy tôi bắt đầu tu luyện.

Ban đầu, nhận thức Pháp của tôi rất nông cạn. Khi tôi tiếp tục tu luyện và học Pháp, dần dần tôi đã học được cách tu luyện. Tôi hiểu rằng, là một người tu luyện, tôi nên chiểu theo yêu cầu của Sư phụ Lý và bỏ các thói quen xấu của mình. Dĩ nhiên, quá trình buông bỏ thật đau đớn. Nhưng cuối cùng, tôi đã hoàn toàn bỏ được việc chơi mạt chược và đánh bài, uống rượu và hút thuốc.

Tu luyện trong môi trường gia đình

Chồng tôi là con trai duy nhất, vì vậy chúng tôi sống cùng nhà chồng kể từ khi chúng tôi kết hôn. Em gái chồng tôi, chồng cô ấy và con của họ cũng sống cùng chúng tôi.

Một mùa Đông, bố mẹ chồng tôi trở về quê nhà ở tỉnh Sơn Đông, và tất cả việc nhà đều dồn lên tôi. Chúng tôi có một con la, và bố chồng tôi thường cho nó ăn. Sau khi ông đi, tôi phải dậy sớm để cho con la ăn, sau đó chặt củi sau bữa sáng. Chồng tôi lên núi để kiếm củi cả ngày và mệt mỏi khi về nhà, vì vậy tôi không muốn để anh làm thêm bất kỳ việc gì nữa. Nhìn vợ chồng em chồng, tôi ghen tị với họ, thầm nghĩ: “Tại sao mình phải làm việc cả ngày trong khi họ chỉ chơi điện thoại chứ? Thật không công bằng khi họ đợi mình phục vụ họ ăn uống mỗi ngày, còn họ không giúp mình làm bất kỳ việc gì.”

Suy nghĩ này là không phù hợp với Pháp, nhưng khi đó tôi đã không nhận ra. Lúc đó, tôi chưa biết cách hướng nội để đề cao bản thân. Ngày tháng trôi qua, tôi nung nấu oán hận trong lòng với em chồng. Chân phải của tôi bắt đầu đau và sưng tấy, và ban đầu tôi đã không nghiêm túc xem xét vấn đề. Sau đó, tôi đã không thể khoanh chân khi ngồi song bàn, và tôi đi khập khiễng vì đau. Sau đó tôi nhận ra rằng tôi phải xem xét vấn đề một cách nghiêm túc.

Vợ của anh trai tôi là một học viên. Tôi thường học Pháp và chia sẻ kinh nghiệm tu luyện của mình cùng chị ấy. Sau khi tôi chia sẻ với chị về việc đau chân, chị đã nói: “Nó không phải là cái đau về thể chất. Thay vì gọi nó là “cơn đau”, em nên hướng nội tìm ở bản thân xem em còn những chấp trước nào chưa buông bỏ được không.”

Tôi bắt đầu hướng nội sau khi về nhà. Tôi thấy rằng mình vẫn chưa buông bỏ được tâm oán hận, tâm đố kỵ, và tâm ghét bỏ em chồng. Sư phụ đã giảng:

“Tại sao lại gặp những vấn đề này? [Đó] đều là nghiệp lực mà bản thân chư vị mắc nợ tạo thành; chúng tôi đã giúp chư vị tiêu trừ vô số phần rồi. Chỉ còn lại một chút được phân chia tại giữa mỗi tầng, để đề cao tâm tính của chư vị, thiết lập một số ma nạn để ‘ma luyện’ tâm của chư vị và vứt bỏ các chủng chấp trước.” (Bài giảng thứ Tư – Chuyển Pháp Luân)

Tôi đã có nhận thức về Pháp rõ hơn sau khi đọc đoạn này, vì vậy tôi phát chính niệm để loại bỏ những niệm bất hảo. Chân của tôi vẫn đau, nhưng tôi không thừa nhận nó, và tôi tiếp tục làm những gì tôi phải làm hằng ngày. Dần dần, chân của tôi đã dừng đau, và chỗ sưng cũng biến mất.

Khi tôi đề cao tâm tính của mình, chồng tôi và những người thân khác trong gia đình cũng thay đổi thái độ đối với việc tu luyện của tôi. Họ dừng can thiệp vào việc tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, và tôi đã có thể học Pháp và luyện công một cách đường đường chính chính.

Giảng chân tướng để cứu người

Tôi cùng vợ của anh trai đi giảng chân tướng và cứu người. Trên đường đến thành phố, chúng tôi đã giảng chân tướng cho những người có duyên mà chúng tôi gặp và đưa cho họ các tài liệu giảng chân tướng. Trong làng của chúng tôi, trước tiên chúng tôi phát tài liệu đến từng nhà. Sau đó chúng tôi đến thăm từng hộ gia đình để giải thích sự thật về cuộc đàn áp và thuyết phục họ thoái Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ).

Chồng của một học viên đã từng lái xe đưa năm học viên địa phương tới những làng khác để phát tài liệu. Dọc đường, chúng tôi đọc Hồng Ngâm trên xe và cầu xin Sư phụ gia trì chính niệm cho chúng tôi để không camera giám sát nào có thể thấy chúng tôi. Một điều kỳ diệu đã xảy ra ngay sau khi chúng tôi đến một ngôi làng: tất cả đèn đều tắt cùng lúc. Năm người chúng tôi chia làm ba nhóm để phát tài liệu. Đèn đã bật lại ngay sau khi chúng tôi hoàn thành. Chúng tôi cảm ơn Sư phụ từ tận đáy lòng. Chúng tôi cũng thể ngộ được:

“Đệ tử chính niệm túc

Sư hữu hồi thiên lực”

(Sư đồ ân – Hồng Ngâm II)

Vợ chồng anh trai tôi mua một căn nhà trong thành phố. Họ sống trong thành phố vào mùa Đông khi việc nông nhàn, và họ quay về làng để làm ruộng vào mùa Xuân. Vợ anh ấy nói với tôi rằng chị phối hợp với những học viên khác trong thành phố để giảng chân tướng cứu người vào buổi sáng và học Pháp cùng họ vào buổi chiều. Chị nghĩ việc đó rất tốt, và môi trường khiến chị rất tinh tấn. Tôi rất lo lắng khi nghe vậy, bởi vì sau vụ thu ở nông thôn, không còn việc gì để làm, và tôi ở trong nhà vào mùa đông. Tôi cũng muốn giảng chân tướng và học Pháp cùng các học viên trong thành phố. Vì vậy, tôi đã ước: “Con muốn mua một căn hộ trong thành phố và cứu người ở đó. Xin Sư phụ hãy giúp an bài cho con.”

Có một căn hộ trong tòa nhà bên cạnh tòa nhà của anh trai tôi được rao bán. Hơn một năm mà nó vẫn chưa được bán, như thể nó đã được dành riêng cho tôi. Vì vậy, tôi đã mua nó và biết ơn sự an bài của Sư phụ. Thu hoạch xong vụ thu, chúng tôi chuyển đến căn hộ này. Tôi ra ngoài mỗi sáng để giảng chân tướng và cứu người, và học Pháp vào buổi chiều. Hằng ngày đều đặn như vậy.

Hướng nội khi gặp rắc rối

Một ngày nọ, nước nhỏ giọt từ trần phòng tắm. Tôi tự hỏi chuyện gì đang xảy ra bởi vì tôi biết rằng không có gì là ngẫu nhiên. Tôi biết tôi phải hướng nội. Khi tôi về nhà vào buổi trưa, sàn phòng tắm đã ngập nước. Tôi vẫn không động tâm bởi vì tôi biết rằng tôi nên hướng nội.

Sư phụ đã giảng:

“Trong tu luyện, dù chư vị gặp phải sự việc hay hay sự việc dở, đó đều là việc tốt cả, bởi vì chính là chư vị tu luyện rồi thì [chúng] mới xuất hiện. Người tu luyện không thể mang theo tâm con người, mang theo nợ nghiệp, mang theo chấp trước mà viên mãn ” (Gửi Pháp hội Chicago – Tinh tấn yếu chỉ III)

Tôi đã tìm thấy vấn đề sau khi hướng nội. Tôi đã bực bội với những người hàng xóm ở tầng 4, tầng 6 và tầng 7. Khi tôi mua căn hộ, bức tường phía Nam của phòng ngủ chính hơi ẩm ướt. Bạn tôi nói rằng nó sẽ ổn miễn là chúng tôi đặt một số vật liệu chống thấm vào tường. Lúc đó, tôi không nghĩ về điều này từ cơ điểm của Pháp; tôi đã không đối xử với việc này bằng chính niệm. Vì vậy tôi đã dùng biện pháp của người thường.

Tôi đã tham khảo ý kiến của người quản lý tòa nhà và được biết rằng chi phí khoảng 10.000 Nhân dân tệ cho mỗi hộ gia đình để làm chống thấm. Sau đó tôi đã thảo luận với hàng xóm của mình. Khi tôi nói chuyện với hàng xóm ở tầng sáu và tầng bảy, họ không muốn tiêu tốn nhiều tiền đến vậy, và họ đã thô lỗ với tôi. Tôi thất vọng và bực bội với họ.

Một ngày nọ, tôi đã đọc một bài chia sẻ của một học viên có một trải nghiệm tương tự. Anh ấy đã mua một căn hộ bị rò rỉ nước. Tuy nhiên, anh ấy nói với chính niệm mạnh mẽ: “Vì tôi sống trong căn hộ này, nước sẽ không bị rò rỉ nữa, và mọi thứ sẽ ổn thôi.” Tôi lập tức hiểu ra và nhận ra rằng tôi nên có chính niệm và ngừng suy nghĩ về việc này với quan niệm của con người. Tôi nhận ra rằng những quan niệm con người dẫn đến những rắc rối của con người. Các đệ tử Đại Pháp có bản sự, và bất cứ nơi nào mà đệ tử Đại Pháp đến, họ sẽ có thể chính lại những hoàn cảnh không chính. Vì tôi đã chọn căn hộ này, nó hẳn phải có mối quan hệ tiền duyên với tôi, và mọi thứ nên được chính lại.

Sau khi nhận ra điều này, tôi đã hoàn toàn buông bỏ được suy nghĩ về việc chống thấm cho căn hộ. Và sau khi loại bỏ hoàn toàn ác cảm và sự coi thường của tôi với những người hàng xóm, tôi đã xin lỗi họ trong tâm. Oán hận không còn thao túng được tôi khi tôi nhìn thấy nước trên sàn phòng tắm. Sau đó tôi đã vào bếp để nấu nướng. Khi tôi đi vào phòng tắm vào khoảng lúc 5 giờ chiều, nước đã ngừng rò rỉ, và không còn nước nhỏ giọt từ trần nhà nữa. Mọi thứ đã trở lại bình thường.

Đó là một phép màu. Hướng nội thực sự là một pháp bảo. Tôi một lần nữa chứng kiến thần tích của Đại Pháp.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2020/10/27/411014.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2021/1/2/189490.html

Đăng ngày 03-03-2021; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share