Bài viết của một đệ tử Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc Đại Lục

[MINH HUỆ 11-12-2020] Khi tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào năm 1998, gia đình tôi rất ủng hộ. Chồng tôi thậm chí đã đọc một lượt cuốn Chuyển Pháp Luân và biết rằng đây là cuốn sách dạy con người ta làm người tốt.

Có nhiều đồng tu qua nhà chúng tôi để cùng nhau xem video Sư phụ Lý (nhà sáng lập Pháp Luân Đại Pháp) giảng Pháp. Chồng tôi thậm chí đã không nói trước với tôi mà đi mua một chiếc loa to kết nối với TV để mọi người nghe Sư phụ giảng rõ hơn.

Tuy nhiên, sau khi chính quyền Giang Trạch Dân bắt đầu cuộc bức hại Đại Pháp vào ngày 20 tháng 7 năm 1999, chồng tôi đã yêu cầu tôi từ bỏ việc tu luyện. Anh ấy là là một cán bộ hành pháp của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ), và hoàn cảnh lúc bấy giờ đã ảnh hưởng đến lợi ích của anh ấy.

“Anh biết Đại Pháp dạy con người ta làm người tốt. Nhưng hiện nay chính phủ không cho phép tập, vậy nên em không được tập nữa. Em không thể chống lại chính phủ,” anh ấy nói.

Tôi trả lời rằng tu luyện là cuộc đời của tôi; vì thế, không điều gì có thể khiến tôi từ bỏ tu luyện. Anh ấy thấy quyết tâm của tôi và không ngăn cản tôi nữa.

Bị bắt giam nhiều lần và căng thẳng gia tăng

Tôi bị giam phi pháp trong thời gian 1 tháng vào năm 2000. Kể từ đó, chồng tôi bắt đầu gây sự với tôi và thậm chí còn yêu cầu các thành viên trong gia đình tôi thuyết phục tôi từ bỏ tu luyện. Tuy nhiên, tôi đã từ chối và họ dần dần không còn thuyết phục tôi nữa.

Vào năm 2008, một lần nữa tôi lại bị bắt giam phi pháp. Sau đó, tôi buộc phải rời khỏi nhà để tránh bị bắt, chồng tôi lúc đó rất áp lực. Tại nơi làm việc, lãnh đạo của anh ấy đã buộc anh phải cắt đứt mối quan hệ với tôi, nếu không anh sẽ bị phạt.

Hai năm sau, tôi quay trở về nhà, thái độ của anh ấy lại thay đổi, anh ấy đã tìm mọi cách để ngăn tôi rời khỏi nhà. Anh ấy không cho các học viên đến nhà tôi. Nhưng tôi đã sinh tâm sợ hãi vào thời gian đó, vì vậy tôi chỉ học Pháp và luyện công tại nhà trong khoảng hai năm.

Giữ lập trường kiên định

Tôi biết rằng đây không phải là trạng thái mà Sư phụ mong muốn, nhưng tôi đã không thể đột phá được. Các đồng tu cũng động viên tôi không từ bỏ tu luyện. Vì vậy, tôi quyết định phải đột phá sự ràng buộc này của gia đình.

Đầu tiên, tôi hướng nội và nói chuyện với chồng bằng tâm chân thành. Tôi nhận ra rằng tôi đã không quan tâm đúng mức đến anh ấy và gia đình. Tôi thường ra ngoài và không quan tâm đến cảm giác của họ. Trong hai năm tôi không ở nhà, chồng tôi đã phải lo lắng mọi việc cho gia đình ngoài áp lực từ nơi làm việc. Đó quả thật là một quãng thời gian khó khăn đối với anh ấy.

“Từ nay em sẽ quan tâm chăm sóc gia đình mình hơn,” tôi nói. “Nhưng anh phải để em liên lạc với các đồng tu. Như anh biết đấy, đó là lựa chọn của em. Dù con đường tu luyện của em khó khăn đến đâu, em cũng sẽ không từ bỏ.” Tôi đã cố gắng cho anh ấy thấy rằng tôi rất kiên định không thể lay chuyển.

Kể từ đó, tôi đã kiên định tu luyện bản thân. Tôi chăm sóc chồng và các con để mọi người cảm nhận được không khí ấm áp của gia đình. Sau khi chứng kiến những thay đổi của tôi, anh ấy bắt đầu mủi lòng và cho phép các đồng tu đến nhà. Tôi có thể làm tài liệu giảng chân tướng ở nhà mà không cần tránh mặt anh ấy.

Đồng thời, tôi cũng có các biện pháp đảm bảo an toàn để anh ấy cảm thấy thoải mái. Từng chút một, cuối cùng tôi cũng vượt qua được sự ràng buộc từ phía gia đình.

Trong suốt quá trình này, tôi đã học được cách hướng nội, tu luyện bản thân và tạo cho các thành viên trong gia đình cảm giác yên tâm để họ có thể hỗ trợ tôi làm ba việc.

Câu chuyện từ các học viên khác

Qua một số bài chia sẻ trên Minh Huệ, tôi biết được rằng nhiều đồng tu đã gặp rất nhiều ma nạn vì họ không thể vượt qua thử thách của môi trường gia đình. Một vài đồng tu trong địa khu của chúng tôi cũng gặp phải vấn đề tương tự. Ví dụ, Minh (bí danh) là điều phối viên của một điểm luyện công trước khi cuộc bức hại bắt đầu vào ngày 20 tháng 7 năm 1999. Ông đã tu luyện rất tinh tấn; vợ ông, trong môi trường thoải mái đó, đã ủng hộ ông hết mình.

Nhưng sau khi cuộc bức hại bắt đầu, ông đã từ bỏ tu luyện Pháp Luân Đại Pháp dưới áp lực của gia đình và cảnh sát. Sau khi chia sẻ với các đồng tu, ông đã nhận ra sự nghiêm túc và cấp bách của việc tu luyện và quay trở lại tu luyện Đại Pháp. Để bù đắp cho quãng thời gian từ bỏ tu luyện, ông nhanh chóng quyết định ly hôn với vợ – mặc dù bà ấy và con trai của họ đều phản đối. Cha mẹ và anh chị em của ông ấy cũng không thể hiểu được quyết định của ông.

Ông Minh sau đó đã bị bắt. Một số đồng tu đã đến thăm mẹ ông hai lần, nhưng họ đều bị chị gái ông đuổi đi.

Ông Minh đã bị kết án phi pháp một năm tù. Sau khi được trả tự do, ông đã viết nghiêm chính thanh minh. Con trai ông đã lấy đi lương hưu của ông. Hiện tại, ông hiếm khi liên lạc với các đồng tu.

Tôi thực lòng hy vọng ông ấy có thể tinh tấn tu luyện bản thân, hướng nội, vượt qua những ràng buộc từ phía gia đình và làm tốt ba việc.

Chồng của đồng tu Linh (bí danh) rất yêu cô. Thời gian đầu, chồng cô cũng rất ủng hộ cô tu luyện. Nhưng sau khi Linh bị bắt vào năm 2008, anh ấy đã thay đổi quan điểm.

Anh ấy đã khóc và nói: “Tôi không thể để cô ấy phải chịu khổ trong tù. Tôi sẵn sàng chi tiền và dùng các mối quan hệ để đưa cô ấy ra khỏi tù.”

Sau đó, Linh đã viết hối quá thư dưới áp lực của gia đình. Cô được hưởng án treo và thả về nhà.

Sau khi cô về nhà, chồng cô đã bỏ việc, mỗi ngày đều đi theo cô không rời nửa bước. Cô ấy chỉ có thể luyện công ở nhà và không thể giữ bất kỳ tài liệu Đại Pháp nào ở nhà. Trạng thái này đã kéo dài trong vài năm. Cơ hội duy nhất được gặp các đồng tu và làm ba việc là khi cô đến chăm sóc mẹ mình.

Một lần, khi cô đang gặp gỡ hai đồng tu tại nhà mẹ đẻ, chồng cô đột nhiên xuất hiện. Linh quá sợ hãi nên cô đã yêu cầu hai học viên trốn đi và chỉ cho họ ra ngoài sau khi chồng cô rời đi. Thấy vậy, các đồng tu đề nghị cô nói chuyện với chồng, giải quyết tình hình và tu luyện Đại Pháp một cách đường đường chính chính.

“Điều này không cần thiết,” cô ấy trả lời. “Anh ấy chỉ lo lắng cho tôi và không cản trở việc tôi làm ba việc. Tại sao tôi phải nói nhiều với anh ấy? Anh ấy cũng nói rằng sẽ báo cảnh sát nếu anh ấy nhìn thấy các đồng tu gặp tôi.”

Vào năm 2019, do bị liên luỵ nên nhà của đồng tu Linh đã bị nhiều cảnh sát lục soát. Họ không tìm thấy gì và bỏ đi. Sau đó Linh đã nói với chúng tôi về điều này và tất cả chúng tôi đều phát chính niệm để giải thể bức hại của tà ác.

Tuy nhiên, kể từ đó trở đi chúng tôi không còn nhận được thông tin về Linh nữa. Chúng tôi đều cho rằng có lẽ cô ấy bị chồng theo dõi sát sao và cũng không nghĩ nhiều đến chuyện này nữa. Vài tháng trôi qua, chúng tôi vẫn không nhận được tin tức gì từ Linh. Chúng tôi bắt đầu có cảm giác mọi việc không đơn giản như chúng tôi nghĩ.

Một đồng tu đã cố gắng đến gặp Linh nhưng không đến được do hệ thống nhận dạng khuôn mặt được cài đặt trong khu vực của Linh. Một lúc sau, chúng tôi đến nhà mẹ của Ling và gặp chồng của cô ở đó. Anh ấy rất miễn cưỡng nói với chúng tôi rằng đồng tu Linh đã bị kết án phi pháp ba năm tù. Khi hỏi thêm, chúng tôi được biết rằng việc bắt giữ cô là lệnh của Bí thư Ủy ban Chính trị và Pháp luật, với lệnh này, họ có thể bắt cô bất kể có tìm được bằng chứng ở nhà cô hay không.

Qua hai ví dụ trên, tôi nhận ra rằng việc giải quyết tốt các mối quan hệ và ràng buộc từ phía gia đình là một phần trong quá trình tu luyện của chúng ta. Việc đồng tu Minh do áp lực mà ly hôn, hay đồng tu Linh trốn tránh và ngầm chịu đựng đều không phải là hành động đường đường chính chính, và kết quả là gây ra tổn thất cho bản thân và gia đình họ.

Điều chúng ta tu luyện là Đại Pháp đã tạo ra hết thảy, và chúng ta đang bước đi trên con đường phản bổn quy chân. Làm người tốt và tu bản thân đều không sai, vậy tại sao chúng ta phải nghe theo những ngăn cản của người thường?

Nhiều người thân trong gia đình của chúng ta biết rằng Đại Pháp là tốt, nhưng họ vẫn tìm cách cản trở chúng ta tu luyện vì họ sợ mất gia đình. Đó là tình cảm mà tất cả chúng ta đều có thể hiểu được.

Nhưng chỉ có tu luyện mới có thể giúp chúng ta có được sự tự do và nhận được sự cảm thông từ họ. Chúng ta phải mở rộng tấm lòng và dùng môi trường gia đình để nuôi dưỡng lòng từ bi và bao dung. Chúng ta cũng nên để gia đình thấy những hành động của chúng ta có thiện niệm uy nghiêm đồng tại.

Tu luyện chính là tu tâm tính. Sư phụ cũng chỉ xét tâm của chúng ta. Chỉ cần giữ chính niệm, hoàn cảnh của chúng ta sẽ có thể cải biến.

Xin vui lòng chỉ ra bất cứ điều gì không phù hợp.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2020/12/11/突破家庭束缚-做好三件事-416170.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2021/1/27/190108.html

Đăng ngày 23-02-2021; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share