Bài viết của học viên Pháp Luân Đại Pháp tại tỉnh Sơn Đông, Trung Quốc

[MINH HUỆ 30-09-2020] Có nhiều học viên Pháp Luân Đại Pháp tu luyện vô cùng tinh tấn, họ luôn khẩn trương tranh thủ thời gian đi cứu thêm nhiều người hơn nữa. Trong khi đó tôi lại bị rơi vào trạng thái tiêu trầm và dường như trạng thái tu luyện không thể khởi lên được. Tôi trở nên lo lắng, mặc dù tôi biết mình không thể tiếp tục như vậy nhưng tôi lại không thể tìm ra nguyên nhân của tình trạng này.

Tìm kiếm nguyên nhân

Tôi tự hỏi bản thân tại sao mình lại ở trong trạng thái tu luyện kém cỏi như vậy trong thời điểm này. Câu trả lời xuất hiện trong đầu tôi dường như đã chỉ ra nguyên nhân là do tâm lý yếu đuối và chính niệm của tôi không đầy đủ. Tôi minh xác hiểu rõ được rằng chính niệm của bản thân là đến từ Đại Pháp.

Tôi hướng nội và nhận thấy bản thân không những học Pháp chưa đủ, mà còn không hoàn toàn nhập tâm vào từng chữ tôi đọc. Tôi phát hiện ra nhiều chấp trước nhưng chỉ là ở trên bề mặt, còn căn nguyên của nó thì tôi vẫn chưa nhận thức tới được. Bởi vậy, tầng thứ tâm tính của tôi không được đề cao lên. Thêm vào đó, do tôi có tâm sợ hãi nên tôi đã chấp trước mạnh vào thời gian, tâm sắc dục đã bị nhận diện ra nhưng vẫn còn nhiều quan niệm hậu thiên chưa bị phát giác. Tôi biết mình phải tu khứ những thứ xấu này nhanh chóng và đề cao lên.f

Vì thế tôi đã đặt ra một quy tắc cho bản thân là mỗi ngày cần phải đọc một bài giảng trong cuốn Chuyển Pháp Luân, và đồng thời học thuộc Pháp. Bất kể tôi cảm thấy buồn ngủ tới đâu, tôi biết mình cần phải hoàn thành mục tiêu này mỗi ngày. Trong khi đó, tôi không ngừng cố gắng thanh lý các chấp trước như tâm an dật, ngủ quá giấc, tâm lười biếng, và bất kỳ nhân tố nào can nhiễu đến việc tôi học Pháp, học thuộc Pháp, và đắc Pháp.

Tôi coi bản thân là một người tu luyện chân chính và nghiêm túc yêu cầu bản thân. Bằng cách này, ngay khi một trạng thái không đúng đắn xuất hiện, tôi sẽ cảnh giác ngay lập tức, khắc chế và quy chính tự kỷ. Khi tôi nhận ra bất kỳ quan niệm hậu thiên nào, tôi sẽ cố gắng thanh lý chúng ngay tức khắc và dùng các nguyên lý của Pháp để suy xét vấn đề.

Sau những nỗ lực bền bỉ, đặc biệt là sau khi tôi bắt đầu học thuộc Pháp, tôi đã cảm nhận được trạng thái bình hoà trong tâm, chính niệm thăng khởi lên và tâm sợ hãi đã giảm thiểu đi. Tôi tiếp tục phát chính niệm để thanh lý và giải thể sự giám sát vô xứ bất tại của tà đảng Trung Cộng (ĐCSTQ), và toàn bộ sinh mệnh và các nhân tố tà ác đằng sau nó. Cùng với sự gia trì của Sư phụ, tôi nguyện sẽ làm tốt ba việc, tinh tấn thực tu, hướng nội khi gặp vấn đề, và đề cao tâm tính bản thân.

Hướng nội và cứu gia đình mình

Hơn mười năm qua, chồng tôi vẫn luôn kháng cự và phản đối Đại Pháp. Anh ấy biết mọi căn bệnh của tôi đều được chữa lành và con cái của chúng tôi đã được thụ ích theo nhiều cách khác nhau sau khi tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Nhưng tại sao anh ấy luôn nhắm mắt làm ngơ trước chuyện này? Tôi nghĩ anh ấy thật khó hiểu và khó cứu độ bởi anh ấy bị tà đảng đầu độc và sợ hãi ĐCSTQ và không dám nói bất cứ điều gì phản đối đảng. Tôi cho rằng chúng tôi đang đi trên hai con đường khác nhau, với chí hướng khác nhau, và chúng tôi không đồng lòng với nhau. Có nhiều tư tưởng bất hảo loạn bát nháo xuất hiện trong đầu tôi.

Các đồng tu đã nhắc nhở tôi không nên nói xấu chồng mình, và cần phát chính niệm cho anh ấy. Tôi cũng ngộ ra từ Pháp rằng chồng tôi và tôi có một mối nhân duyên tiền định, và tôi nên cứu anh ấy. Do đó tôi đã thử nhiều phương thức khác nhau để nói chuyện với chồng mình về sự mỹ hảo và thần kỳ của Đại Pháp. Anh ấy đã được chứng kiến nhiều sự việc siêu thường và nhiệm màu mà Đại Pháp đã triển hiện cho gia đình chúng tôi, nhưng anh ấy luôn dùng cái gọi là nguyên lý khoa học để giải thích cho những thứ mà anh ấy thấy, và không công nhận sự siêu thường của Đại Pháp.

Tôi nắm bắt từng cơ hội để chứng thực sự mỹ hảo của Đại Pháp cho chồng thấy. Tôi nhận ra rằng tuy trên bề mặt tôi đang chứng thực Đại Pháp với chồng, nhưng ẩn sau những nỗ lực đó chính là mong muốn chứng thực bản thân là đúng. Tôi cố gắng cưỡng ép anh ấy nói rằng Đại Pháp hảo nhưng anh ấy đã từ chối.

Khi tôi không biết nên làm gì, tôi nhớ đến pháp bảo mà Sư phụ đã ban cho chúng ta, đó chính là “hướng nội”. Tôi tĩnh hạ tâm xuống, và nhận ra rằng bản thân đã không dùng thiện tâm để giảng chân tướng Đại Pháp cho chồng mình. Suốt những năm qua, tâm oán hận của tôi đối với anh ấy đã tích lại một lượng lớn, tôi tự hỏi vậy thì làm sao tôi có thể sinh xuất ra tâm từ bi với anh ấy? Do bản thân bị đầu độc bởi văn hoá đảng, nên tâm tranh đấu của tôi cũng bị gia tăng, ngữ khí của tôi khi nói chuyện với anh chính là tranh đấu và áp đặt. Tôi còn bị ám ảnh bởi quan niệm cho rằng chồng tôi phải cải biến. Với những chấp trước này, thật khó để chồng tôi tiếp nhận chân tướng.

Tôi bắt đầu đặt công phu vào việc thanh lý những độc tố văn hoá đảng và các chấp trước khác nhau như tâm oán hận. Chồng tôi sau đó đã dần dần thay đổi. Thái độ của anh ấy trở nên tốt hơn và anh ấy không còn nói những lời bất hảo về Đại Pháp nữa.

Có lần anh ấy cảm thấy không thoải mái và không thể ngủ được. Tôi bảo anh hãy niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo! Chân–Thiện–Nhẫn hảo”. Anh nói rằng: “Anh vẫn thường nhẩm câu đó”. Đây là lần đầu tiên anh nói như vậy, bởi trong quá khứ, việc anh thừa nhận những phước lành của Đại Pháp là điều không thể.

Con gái tôi đã đề nghị cha cháu thoái xuất khỏi ĐCSTQ và anh ấy đã đồng ý. Cuối cùng thì chồng tôi đã được cứu. Chính là Sư phụ từ bi và uy đức của Đại Pháp đã cứu anh ấy.

Hướng nội và tìm ra chấp trước vào cháu gái

Cháu gái tôi cảm thấy không khoẻ và đã không đến trường vài ngày. Cả gia đình tôi rất lo lắng nhưng không biết phải làm gì. Cháu cũng từ chối lắng nghe tôi nói.

Sau đó, tôi nhớ lại Sư phụ đã yêu cầu chúng ta phải hướng nội mỗi khi gặp bất cứ vấn đề gì. Do đó tôi tĩnh hạ tâm xuống và nhận thấy mình có chấp trước mạnh đối với cháu gái. Bởi cháu hiểu được sự mỹ hảo của Pháp Luân Đại Pháp và cháu cũng có điểm số tốt, nên tôi rất yêu quý cháu và tăng trưởng các chấp trước khác nhau như tâm hiển thị và tâm hoan hỷ. Tôi cũng nói với cháu về những Pháp lý mà tôi ngộ ra được, điều này là quá cao so với cháu khiến cháu khó mà tiếp thụ được.

Sau đó tôi đã phát chính niệm để thanh lý những chấp trước này. Thái độ của cháu gái tôi đã thay đổi cùng ngày hôm đó, và hôm sau cháu đã đi học trở lại.

Hướng nội khi cổ bị đau

Trước khi tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tôi bị thoái hoá đốt sống cổ rất nghiêm trọng. Tôi thường xuyên bị chóng mặt, buồn nôn, cổ cứng và đau. Việc xoay cổ đối với tôi là rất khó khăn và toàn thân tôi nặng trĩu và không thoải mái. Tôi thậm chí còn không làm được bánh bao. Chồng tôi phải gánh vác toàn bộ việc nặng nhọc trong nhà.

Sau khi tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tôi nhận thấy phần khí xung quanh cổ mình đã lưu thông khi ngồi thiền. Cổ của tôi ngày càng trở nên thoải mái sau vài lần luyện công như vậy, và toàn bộ triệu chứng bệnh của tôi đã biến mất.

Tuy nhiên sau vài ngày cổ tôi lại đau trở lại. Tôi nghĩ nguyên nhân là do mình đã làm việc nhiều giờ trong tư thế cúi đầu xuống. Lúc đó tôi đã không nhận ra rằng bản thân đang suy nghĩ vấn đề bằng quan niệm người thường. Vài ngày trôi qua, tôi nhận ra mình đã sai. Sư phụ đã tịnh hoá thân thể tôi và sẽ không có bất cứ triệu chứng bệnh nào như thế xảy ra nữa. Đây đích thực là hình ảnh mà tà ác đang diễn hoá ra. Tôi phát chính niệm để thanh lý các nhân tố tà ác nhưng không hiệu quả. Sau đó tôi hướng nội để tìm xem có bất kỳ niệm đầu hay hành vi nào của bản thân không phù hợp với Đại Pháp không.

Tôi phát hiện ra mình có tâm an dật, vì tôi đã yêu cầu chồng làm toàn bộ việc nặng nhọc khi cổ tôi bị đau. Chồng tôi vốn thể chất không tốt và trở nên rất yếu sau khi trải qua ba cuộc đại phẫu. Tuy nhiên anh ấy vẫn luôn sẵn sàng làm bất kỳ công việc nào cần phải làm. Mặc dù trông anh có vẻ mệt mỏi, nhưng anh không để tôi phải làm việc gì cả. Liệu tôi có thực sự quan tâm đến hoàn cảnh của chồng mình? Tôi đã không dùng thiện tâm đối đãi với anh ấy, bởi tôi cho rằng anh ấy có nhiều nghiệp lực và cần phải chịu đựng và tự hoàn nghiệp. Tư tưởng và hành vi của tôi còn không tốt bằng một người bình thường là chồng mình. Tôi cảm thấy rất có lỗi và hạ quyết tâm nhất định phải tu khứ tư tâm này.

Trước khi tôi nhận ra chấp trước này, cơn đau ở cổ cũng như mọi triệu chứng không thoải mái khác đều đã biến mất.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2020/9/30/412791.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2020/12/15/188790.html

Đăng ngày 09-02-2021; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share