Từ Hội thảo chia sẻ kinh nghiệm tu luyện trên mạng Internet lần thứ 7 dành cho các học viên ở Trung Quốc
Bài của một đệ tử Đại Pháp ở tỉnh Giang Tây, Trung Quốc
[MINH HUỆ 06-11-2010] Tôi biết đến Pháp Luân Đại Pháp vào năm 1995. Hai năm sau, tôi bắt đầu học các bài tập công nhằm mục đích chữa bệnh và để giữ dáng. Vào lúc đó, tôi chỉ chú trọng luyện công, và không học Pháp. Vì tôi có chấp trước mạnh vào chữ tình, tôi đã rời xa Đại Pháp. Sau khi cuộc bức hại bắt đầu vào ngày 20 tháng 07 năm 1999, tôi đã tin vào lời dối trá của chế độ Giang Trạch Dân và Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ), tôi quay ra oán giận đối với Đại Pháp.
Mặc dù vậy, Sư Phụ từ bi của chúng ta đã không bỏ rơi tôi, và an bài cho tôi làm việc cùng một văn phòng với một học viên rất tinh tấn. Với sự dẫn dắt của anh ấy, tôi bắt đầu quay lại tập Pháp Luân Công vào tháng 06 năm 2006.
1. Sự giúp đỡ từ một học viên tinh tấn
Người học viên cùng văn phòng với tôi rất chú trọng đến việc tu khẩu. Khi chúng tôi ngồi cùng nhau, chúng tôi chia sẻ những nhận thức về các Pháp lý. Lúc đầu, tôi đã nói rất nhiều về những chủ đề của người thường. Anh ấy luôn im lặng lắng nghe và sau đó chỉ ra rằng đó là những chấp trước người thường, và anh ấy hy vọng rằng tôi có thể từ bỏ những chấp trước đó.
Đôi khi tôi cảm thấy tôi dường như không được tế nhị lắm, vì vậy tôi hỏi anh ấy: “Anh có nghĩ rằng tôi [là người] khó chịu hay là tầng thứ của tôi quá thấp, vì thế anh không muốn chia sẻ nhận thức với tôi?” Anh mỉm cười và nói: “Không phải vậy. Phần lớn học viên mới đều [thích chia sẻ] như thế. Chị nên học Pháp nhiều hơn. Khi chị hiểu các Pháp lý hơn, chị sẽ tự nhiên không nói những điều như thế nữa.” Anh ấy không bao giờ hiển thị, và đôi khi tôi thán phục nói với anh ấy rằng anh đã tu luyện rất tốt, anh ấy trả lời bằng một nụ cười “Tôi chỉ học Pháp hơn chị một vài năm và trải qua nhiều chuyện hơn. Những gì chị trải nghiệm, tôi đều đã từng trải nghiệm về chúng. Tôi chỉ nói về những kinh nghiệm của tôi. Chị hãy học Pháp nhiều hơn và dĩ Pháp vi Sư.”
Tôi đã đi trên con đường tu luyện cho đến nay là nhờ sự giúp đỡ của người học viên này. Anh ấy đã đưa cho tôi tất cả các tài liệu Đại Pháp mà tôi có. Giảng chân tướng và giúp mọi người thoái Đảng thật là khó khăn với tôi, và tôi không dám mở miệng. Anh ấy không thúc ép tôi, chỉ nói: “Những người thân yêu của chị có mối quan hệ tiền duyên rất lớn với chị. Chị không muốn cứu họ sao?” Tôi biết rằng anh ấy [nói] đúng, vì vậy tôi đã nói chuyện với người thân của tôi từng người một và bảo họ thoái Đảng và các tổ chức liên đới của nó. Tuy nhiên, tôi vẫn không dám phân phát tài liệu giảng chân tướng. Anh nhẹ nhàng nói, “Khi chị đọc xong, chỉ đơn giản là để chúng trên ngưỡng cửa nhà mọi người. Nó không khó thế đâu. Chỉ mất vài giây thôi.” Khi tôi về nhà và thử lại, quả nhiên điều anh ấy nói là đúng. Đối với việc dán áp phích, đầu tiên anh ấy đưa tôi một vài tờ và bảo “Hãy nhìn những tờ áp phích tự dính này.” Tôi đã rất sợ hãi và cảm thấy áp lực rất lớn, nhưng anh ấy nói với tôi rằng nó rất đơn giản và sau đó làm thử cho tôi xem và nói “Nó thực sự rất đơn giản, đúng không?” Rồi anh làm lại “Nó sẽ không khó. Miễn là chị có tâm cứu người, chị có thể làm tốt bất cứ việc gì.” Tối hôm đó, tôi đã dán một vài tờ và thấy rằng nó thực sự rất dễ dàng.
Sư Phụ yêu cầu rằng cần thiết lập các điểm tư liệu như hoa nở khắp nơi. Các đồng tu chia sẻ nhận thức của họ về Pháp với tôi, rằng tất cả mọi người đều sẽ là Vương tại thế giới của mình, và chúng ta không nên phụ thuộc vào người khác. Vì vậy, tôi quyết định mua một chiếc máy tính. Với sự giúp đỡ của các bạn đồng tu, tôi đã học được cách để duyệt Internet, tải các tài liệu về, đăng bài, và đăng danh sách của những người muốn rút khỏi ĐCSTQ và các tổ chức liên đới. Do đó tôi đã có thể gánh vác bớt phần việc cho các bạn đồng tu. Một học viên khác rất chú trọng đến vấn đề an toàn của điện thoại di động. Mỗi lần chúng tôi gặp nhau và tôi mang theo điện thoại di động, anh cảnh báo tôi tháo pin ra. Nhờ có anh làm khuôn mẫu, tôi đã hiểu biết thêm nhiều về an ninh và chú ý nhiều hơn đến vấn đề này.
Một lần tôi hỏi anh “Giữa chúng ta có tiền duyên gì nhỉ?” Anh nghiêm túc trả lời, “Chúng ta xuống đây để trợ Sư Chính Pháp. Trước khi hạ xuống đến đây chúng ta đã nhắc nhở nhau, nếu ai bị mê lạc trong nhân thế, chúng ta phải đánh thức họ.” Tôi đã rớt nước mắt và rất biết ơn người học viên này, người đã thức tỉnh tôi.
Tôi cảm thấy rằng tất cả các học viên đắc Pháp trước năm 1999 nên cư xử giống như người học viên ở cạnh tôi, và kiên nhẫn giúp đỡ những học viên đắc Pháp sau và khoan dung với những thiếu sót của họ. Bằng cách này, nhiều học viên tụt lại sau sẽ có nhiều cơ hội hơn để làm tốt. Đừng chỉ trích quá nhiều, bởi vì điều đó có thể làm cho những học viên này mất tự tin.
2. Làm sáng tỏ sự thật và cứu độ chúng sinh
Cuối năm 2007, các đồng tu nhắc nhở tôi nên bắt đầu nói chuyện trực diện với mọi người về Pháp Luân Đại Pháp, và thuyết phục họ thoái ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó. Lúc đầu, tôi đã không minh bạch về các Pháp lý và có tâm sợ hãi, vì vậy tôi thấy rằng mình đang tham gia vào chính trị. Khi đó, tôi chỉ đọc một phần giảng Pháp của Sư phụ, vì vậy tôi không ngộ được rằng làm sáng tỏ sự thật là một phần của việc cứu người.
Tôi mua một chiếc máy tính vào cuối năm 2008. Tôi đã đọc tất cả các bài giảng của Sư Phụ và xem đi xem lại video Cửu Bình. Tôi cũng đọc các bài viết chia sẻ kinh nghiệm của các bạn đồng tu về cách để nói lên sự thật về Pháp Luân Đại Pháp và làm thế nào để thuyết phục người dân thoái Đảng. Cuối cùng tôi hiểu rằng thuyết phục mọi người thoái ĐCSTQ là để cứu họ. Vì vậy, tôi nắm bắt thời gian và tận dụng mọi cơ hội để cứu người. Đầu tiên, tôi làm sáng tỏ sự thật cho gia đình chồng tôi và sau đó là cho bạn bè của họ. Lúc đầu, tôi trực tiếp nói về nó, nhưng nhiều người nghĩ rằng tôi tham gia vào chính trị. Họ nói rằng dù tôi có can đảm để nói về những chủ đề đó, nhưng họ không dám nghe. Khi tôi chia sẻ với các học viên khác, họ nói với tôi rằng tôi có thể làm sáng tỏ sự thật bằng nhiều cách khác nhau. Sư Phụ đã giảng:
“Hãy dùng lý trí để chứng thực Pháp, dùng trí huệ để giảng rõ chân tướng, dùng từ bi để hồng Pháp và cứu độ thế nhân; đó chính là đang kiến lập uy đức của các Giác Giả.” (“Lý tính”, Tinh Tấn Yếu Chỉ II)
Vì vậy, tôi đã thay đổi chiến thuật của tôi. Bất cứ khi nào có khách đến nhà, tôi lấy những tài liệu từ hòm thư, mà tôi đã để trước ở đó. Bằng cách này, những người khách của tôi ít bị áp lực hơn. Tôi chỉ nói với họ là tôi thường nhận được các tài liệu giảng rõ sự thật đó, và sau đó thật tự nhiên khi nói về Pháp Luân Công. Cô em họ tôi du học tại Nhật Bản, năm ngoái khi cô ấy về, cô ấy nói rằng Pháp Luân Công ngày càng trở nên phổ biến trên thế giới, và hiện đã phổ truyền đến hơn 100 quốc gia và vùng lãnh thổ. Tại Đài Loan, có từ 500.000 – 600.000 người tập Pháp Luân Công. Ngoài ra còn có nhiều học viên ở Hồng Kông, Macao, Nhật Bản và Hàn Quốc. Cô ấy hỏi “Tại sao Trung Quốc lại cấm tập nhỉ?”
Sau khi bắt đầu cuộc thảo luận về Pháp Luân Công tôi nói về cuộc thỉnh nguyện yên hòa vào ngày 25 tháng 04 năm 1999, về màn kịch tự thiêu tại quảng trường Thiên An Môn, về lịch sử giết hại người của ĐCSTQ, cũng như việc thoái ĐCSTQ và các tổ chức liên đới. Phần lớn những người mà tôi nói chuyện đã không biết sự thật. Họ lắng nghe, nhưng từ chối thoái Đảng. Tôi đã phát chính niệm để loại trừ những nhân tố tà ác, và thường giúp họ đưa ra quyết định đúng đắn.
Khi tôi làm sáng tỏ sự thật và có ai đó quan tâm đến Đại Pháp, tôi đưa cho người ấy một máy nghe nhạc MP3 có các bài giảng Pháp của Sư Phụ.
Mỗi lần khi tôi nghĩ về việc Sư Phụ vĩ đại đã vớt tôi lên từ địa ngục và tẩy tịnh cho tôi, tôi không thể cầm được nước mắt. Tôi rất vui vì đã quyết định tu luyện Đại Pháp, trợ Sư chính Pháp, nắm bắt thời gian để cứu người, và trở về nhà cùng Sư Phụ trong giai đoạn cuối cùng rất quý giá này!
Tôi xin được tôn kính vấn an Sư Phụ vĩ đại của chúng ta!
Xin chào các bạn đồng tu tại Minh Huệ!
Chúng ta hãy cùng nhau tinh tấn!
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2010/11/6/231716.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2010/11/18/121478.html
Đăng ngày 05-01-2011; Bản dịch có thể được hiểu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.