Hãy cùng trân quý cơ hội vạn cổ kỳ duyên này
Bài viết của Ngọc Nhân, học viên Pháp Luân Đại Pháp từ tỉnh Hắc Long Giang, Trung Quốc.
Bài viết gửi Hội thảo chia sẻ kinh nghiệm tu luyện qua mạng Internet lần thứ Bảy cho các học viên tại Trung Quốc
[MINH HUỆ 21-11-2010] Tôi là một đệ tử Đại Pháp 15 tuổi. Tôi đã tu luyện Đại Pháp cùng cha mẹ hơn mười năm nay. Tôi cảm thấy hối tiếc rằng, dù đã tu luyện thời gian lâu như vậy, nhưng vẫn chưa đủ tinh tấn. Nhân cơ hội Hội thảo chia sẻ kinh nghiệm trên mạng Internet lần thứ Bảy dành cho các học viên tại Trung Quốc được tổ chức long trọng trên trang mạng Minh Huệ, tôi xin chia sẻ những kinh nghiệm tu luyện của bản thân trong năm qua. Kính mong các đồng tu chỉ ra những điểm không đúng.
1. Coi trọng việc học Pháp
Tôi đã không làm tốt việc học Pháp. Đôi khi tôi mệt mỏi kiệt sức sau giờ học tại trường và phải vật lộn với lượng bài tập về nhà khổng lồ. Nếu đó không phải là ngày học Pháp nhóm, tôi sẽ chỉ học Pháp một chút coi như có học. Đôi khi, chấp trước an nhàn của tôi rất mạnh mẽ, tôi đã không muốn học Pháp dù biết là mình nên học. Học Pháp trở thành một gánh nặng. Và điều này trở thành một thói quen xấu. Do bản thân không đáp ứng được tiêu chuẩn của Pháp và thời gian của tôi không được sử dụng đúng đắn, tà ác đã an bài khiến tôi thậm chí còn khó khăn hơn để học Pháp. Tôi sẽ có quá nhiều bài tập mà khiến tôi phải làm đến tận nửa đêm mới xong. Thậm chí khi đã học Pháp thì tôi cũng không thể tập trung. Tôi thấy mê mờ và cực mệt mỏi. Tôi cũng cảm thấy không vui vẻ. Bây giờ, khi nghĩ lại, chuỗi tình trạng bất chính đó là kết quả của việc tôi đã không chú trọng đủ việc học Pháp. Tôi cảm hơn mẹ tôi, người đã đốc thúc tôi học thuộc ít nhất một đoạn Chuyển Pháp Luân mỗi ngày. Đó là nguyên nhân chính để tôi không quá bị ô nhiễm bởi xã hội người thường. Trong tương lai, tôi phải chú trọng hơn đến việc học Pháp và tiêu trừ tà ác đang lợi dụng những sơ hở của bản thân.
2. Chú trọng việc Phát chính niệm
Trong những bài chia sẻ gần đây trên trang Minh Huệ, các đồng tu đều chú ý nhiều đến việc phát chính niệm. Đó là một trong ba việc mà Sư phụ yêu cầu chúng ta thực hiện. Phát chính niệm sẽ thanh trừ tà ác còn sót lại tại các không gian khác và cũng giúp cứu độ chúng sinh. Tôi cũng đã không làm tốt việc này trước đây. Tôi hi vọng các bạn đồng tu sẽ tránh được những sai sót của tôi.
Tôi đã không chú trọng đến việc phát chính niệm. Trường tôi bắt đầu vào học lúc 6 giờ 30 sáng. Sau khi phát chính niệm lúc 6 giờ sáng, tôi chỉ còn 15 phút để đánh răng rửa mặt và ăn sáng. Thời gian thật eo hẹp. Đôi khi tôi đã dùng thời gian 5 phút thanh lý bản thể để vệ sinh cá nhân. Rồi đến lúc 6 giờ thì lập trưởng phát chính niệm, nhưng tư tưởng tôi không tập trung. Sau đó, trường tôi yêu cầu chúng tôi có mặt từ lúc 6 giờ sáng. Tôi đã không hướng nội hay phát chính niệm để loại trừ can nhiễu. Đầu tiên tôi nghĩ tôi nên phủ nhận an bài nên tôi đã phát chính niệm tại trường. Nhưng sau một thời gian, tôi trở nên tê cóng và dần quen với thời khóa biểu tại trường. Thực tế, tôi đã không minh bạch các Pháp lý. Tôi không suy nghĩ về nó thấu đáo tại sao tà ác lại ngăn cản tôi phát chính niệm vào lúc 6 giờ sáng? Xét trên bề mặt thì có vài nguyên nhân. Sư phụ đã giảng “Phải hiểu rõ rằng cái “tự nhiên” không tồn tại đâu, và luôn có nguyên nhân cho những thứ “vốn dĩ như thế”” (”Diễn giải Pháp”, Tinh tấn yếu chỉ). Thực tế thì tà ác đang cố tìm nơi ẩn nấp. Khi các học viên khác phát chính niệm thì tôi lại không thực hiện, và tà ác đã chạy đến ẩn nấp trong trường không gian của tôi. Sau một thời gian không phát chính niệm, tôi đã có một giấc mơ: Tà ác muốn bắt giữ các đồng tu. Tôi giữ chặt cửa, khóc và hét lên “Sư phụ, những sinh mệnh tà ác đó đã ẩn nấp trong trường không gian của con. Xin Sư phụ hãy cho con một cơ hội nữa.” Rồi tôi thức giấc và cảm thấy hối tiếc. Sư phụ đã giảng “đồng thời chư vị cần phải thanh trừ những thứ ở bên ngoài vốn trực tiếp liên quan với không gian của chư vị đang ở. Nếu chư vị không thanh trừ chúng đi, thì không những chúng bức hại và ức chế chư vị, mà chúng còn bức hại các học viên và các đệ tử Đại Pháp khác nữa” (‘Giảng Pháp tại Pháp hội Florida, Hoa Kỳ’, bản dịch không chính thức)
Một điều khác là chất lượng của việc phát chính niệm. Mặc dù tôi đang phát chính niệm, đôi khi tâm tôi vẫn chạy loạn. Thực tế nó là một trận đại chiến giữa chính và tà ở không gian khác vào lúc đó. Hãy tưởng tượng nếu một vị tướng đang mơ ngủ trên chiến trường. Đoàn quân của ông ta sẽ không chỉ không chiến thắng mà đội quân kẻ thù của ông sẽ được tăng thêm sỹ khí. Tôi phải giữ tỉnh táo và tập trung khi phát chính niệm, để phát huy tối đa tác dụng của chính niệm và thần thông.
3. Từ bi cứu độ chúng sinh
Tôi đã dành phần lớn thời gian tại trường, nên các giáo viên và học sinh là những người tôi tiếp xúc nhiều nhất. Sư phụ đã an bài một môi trường tốt cho tôi cứu độ chúng sinh nơi đó. Nhờ Ngài, tôi đã đạt được điểm số tốt và dường như được mọi người tin cậy.
Cuốn sách Đạo đức và Xã hội dành cho lớp Năm và Sáu chứa nhiều thông tin lăng mạ Đại Pháp. Nó sẽ dẫn đến những sinh mệnh non nớt thơ ngây lệch hướng nếu chúng tin vào nó. Tôi có trách nhiệm phải cứu họ. Trong số họ có thể có người là những Vương và Chủ trên thiên thượng, những người đã từ bỏ hạnh phúc nơi thiên đường để theo Sư phụ hạ thế nhân gian nhằm cứu độ vô lượng chúng sinh trong vương quốc của họ và trợ Sư chính Pháp. Những khó khăn cuộc sống nơi xã hội người thường đã làm họ mê lạc và quên mất sứ mệnh nguyên lai của họ. Phần biết của họ đang khao khát được các đệ tử Đại Pháp cứu độ biết bao! Tôi nhớ rằng khi tôi mới học lớp Ba, tôi đã dùng hình thức một câu truyện kể để thuyết phục tất cả các bạn cùng lớp thoái Đảng và các tổ chức liên đới của nó. Sau đó trong một giấc mơ, tôi đã thấy một đại ma tiến đến lớp học của chúng tôi. Nó nói “Ta đã ở đây nhiều năm qua. Ngươi dám tạo phản. Ngươi không còn nghe lệnh ta nữa!” Và nó bắt đầu giao chiến với tôi. Rồi cha tôi xuất hiện và đã đánh đuổi nó đi.
Không lâu sau đó, một bạn cùng lớp đã nói với tôi “Bạn là một vị thần hay là người nhỉ? Đêm qua tớ có một giấc mơ và nhìn thấy bạn là một vị thần. Bạn cầm một thanh bảo kiếm và rất uy lực. Bạn cũng đưa cho tớ và một bạn học khác mỗi người một thanh kiếm. Chúng tớ đã giúp bạn tiêu diệt yêu quái.” Tôi rất cảm động. Tôi biết đó là Sư phụ đang khích lệ tôi. Vì nhiều lý do, tôi đã chuyển vài trường học, và tôi cũng có nhiều rắc rối. Vì tôi đã tu luyện bản thân không tốt, tôi đã bỏ lỡ nhiều cơ hội để cứu độ nhiều người có tiền duyên. Khi tôi rời đi, họ đã rất buồn. Tôi biết đó là phần biết của họ đã buồn rầu. Dù tôi không tinh tấn lắm và vẫn mắc lỗi trên suốt con đường tu luyện, Sư phụ từ bi của chúng ta chưa bao giờ bỏ rơi tôi. Ngài đã dùng lời của các bạn học để khích lệ tôi khi tôi muốn cứu độ thêm nhiều người nhưng vẫn còn tâm sợ hãi.
Một lần, một bạn học bảo tôi “Bạn biết không, khi tớ ở cạnh bạn, tớ thấy thật vui vẻ và hạnh phúc. Tớ thấy rất tự hào khi ở cạnh bạn.” Một lần khác, giáo viên yêu cầu chúng tôi nói xem muốn làm gì khi lớn lên. Tôi đã hỏi một bạn ngồi cạnh tôi “Bạn có biết tớ muốn làm gì không?” Bạn ấy trả lời “Tớ biết. Bạn không hoàn toàn mơ vào đại học. Ước mơ của bạn là giúp mỗi người chúng ta trở thành người tốt và có một tương lai tốt đẹp.” Khi đó tôi đã tự nhủ rằng “Mình phải tinh tấn và chăm chỉ hơn nữa. Mình cần phải dành nhiều thời gian hơn cho tu luyện. Mình có một sứ mệnh vĩ đại, vì nhà của mình ở tại vũ trụ xa xôi. Nhiều chúng sinh của mình đang chờ đợi. Họ mong chờ Chủ của họ sẽ tinh tấn nơi nhân thế. Mình không thể làm họ thất vọng. Mình phải xứng đáng không phụ sự cứu độ của Sư phụ. Mình phải tinh tấn. Mình phải trở về nhà và có trách nhiệm giúp tất cả chúng sinh được đắc cứu.”
Cuối cùng, tôi chúc tất cả các đệ tử đều sẽ tinh tấn. Chúng ta đã luân hồi chuyển kiếp bao năm qua và chịu đựng vô lượng đau khổ. Tất cả những điều đó là để dành cho ngày hôm nay – được trợ Sư chính Pháp và cứu độ chúng sinh. Hãy đừng để lỡ cơ hội vạn cổ kỳ duyên này. Từ giây phút này hãy làm tốt hơn nữa! Các đồng tu hãy cùng nhau tinh tấn!
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2010/11/21/明慧法会–十五岁少年谈自己近期的修炼经历-232434.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2010/12/9/121850.html
Đăng ngày 16-12-2010. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.