Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở tỉnh Hà Bắc, Trung Quốc

[MINH HUỆ 18-11-2020] Tôi hiện 69 tuổi. Tuổi thơ của tôi rất khó khăn, vì mẹ tôi mất từ khi tôi còn nhỏ, nhà nghèo nên tôi chưa bao giờ được đi học. Tôi lấy chồng từ khi còn rất trẻ. Sức khỏe của chồng tôi kém và ông ấy hay cáu gắt. Ông ấy thường xuyên đánh đập tôi khiến mặt và cơ thể của tôi đầy vết bầm tím. Tôi đã vài lần suýt ly hôn chồng, và tôi muốn chết.

Mọi thứ đã thay đổi sau khi tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào năm 1996, và tôi cảm thấy mình thật may mắn. Chồng tôi không còn đánh chửi tôi nữa, ông đã khích lệ tôi tu luyện.

Chướng ngại đầu tiên tôi gặp phải là học cách đọc sách. Trong khi các học viên khác đọc sách Pháp Luân Đại Pháp, tôi ghi chú lại và cố gắng ghi nhớ. Sau khi trở về nhà, tôi sẽ xem lại những từ đã học vài lần. Và thời gian cứ thế trôi, ngày này qua ngày khác, năm này qua năm khác. Sau hai hoặc ba năm, tôi đã có thể đọc sách Chuyển Pháp Luân và các sách Đại Pháp khác. Tôi thậm chí còn đọc được các sách Đại Pháp bằng chữ Hán phồn thể. Thị lực của tôi từng rất kém, nhưng sau khi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tôi có thể nhìn thấy những chữ dù rất nhỏ.

Sau khi bắt đầu tu luyện, tôi không còn ghen tị hay oán trách nữa, và tôi đã loại bỏ tất cả những bất bình và oán hận cố hữu của mình. Tôi hiểu rằng nếu người khác đối xử tệ với tôi, đó là vì tôi từng đối xử tệ với họ trước đây.

Sư phụ giảng:

“Chư vị nói rằng chư vị đâu có biết được lúc ấy, rằng đời này đâu liên quan gì với chuyện của đời kia; [suy nghĩ] thế không được.” (Bài giảng thứ tư, Chuyển Pháp Luân)

Thông qua học Pháp, tôi đã hiểu một người tốt là như thế nào và tôi chăm sóc cho chồng mình thật tốt. Tôi cũng loại bỏ những chấp trước như tâm muốn trả đũa, tranh đấu, oán hận và đố kỵ.

Giúp đỡ các đồng tu cũng là tu bản thân mình, vì vậy tôi giúp đỡ họ khi họ gặp khó khăn. Ví dụ, chồng tôi và tôi giúp các học viên khác công việc đồng áng; khi các đồng tu không thể nấu ăn do nghiệp bệnh, hoặc là tôi giúp họ nấu ăn tại nhà của họ hoặc gửi cho họ đồ ăn mà tôi chuẩn bị. Tôi giúp các học viên không biết chữ đọc Pháp một cách chính xác. Mặc dù những điều này tưởng chừng như bình thường và đơn giản, nhưng lại không dễ thực hiện. Nếu không phải là một học viên, tôi sẽ không thể giúp đỡ người khác.

Con xin cảm tạ Sư phụ, vì đã thay đổi hoàn toàn thế giới quan của con!

Tôi cảm thấy mình được tái sinh. Tôi muốn học Pháp tốt, tu tốt bản thân, giúp đỡ các học viên không biết chữ, và làm một đệ tử Đại Pháp chân chính.

Trên đây là kinh nghiệm cá nhân của tôi. Tôi hy vọng các đồng tu sẽ từ bi giúp tôi chỉ ra bất kỳ điều gì không phù hợp.

Con xin cảm tạ Sư phụ! Cảm ơn các bạn đồng tu!


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2020/11/18/415253.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2020/12/7/188637.html

Đăng ngày 29-12-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share