Bài viết của phóng viên báo Minh Huệ ở tỉnh Cát Lâm, Trung Quốc

[MINH HUỆ 24-11-2020] Một bác sĩ phụ khoa ngoài 60 ở huyện Nông An, tỉnh Cát Lâm đã bị giam giữ kể từ khi bị bắt vào ngày 16 tháng 7 năm 2020 vì tu luyện Pháp Luân Công, một pháp môn tu luyện cả thân lẫn tâm cổ xưa đã bị chính quyền Cộng sản Trung Quốc bức hại từ năm 1999.

Một nhóm cảnh sát đã đột nhập vào nhà của bà Tôn Phượng Tiên ngay khi bà vừa mở cửa nhà để đi làm. Họ lục soát nhà và bắt bà đi. Bà hiện đang đối mặt với phiên tòa sau khi Viện kiểm sát thành phố Đức Huệ truy tố bà và chuyển hồ sơ của bà tới Tòa án thành phố Đức Huệ vào ngày 10 tháng 11.

Cùng ngày hôm đó, chồng của bà Tôn, ông Trương Vĩ, đã viết một bức thư ngỏ cho công tố viên và thẩm phán, hối thúc họ hủy bỏ vụ án và trả tự do cho bà.

Ông Trương viết trong thư: “Vợ tôi từng mắc chứng đau nửa đầu. Bà ấy đã uống nhiều thuốc giảm đau đến nỗi chúng không còn tác dụng gì với bà nữa. Vợ tôi cũng bị bệnh tim và nhịp tim không đều. Mỗi khi đau nửa đầu phát tác, bà ấy cũng thường bị đau ngực. Bà cảm thấy như có một tảng đá lớn đè lên ngực và rất khó thở. Năm 1999, bác sĩ nói với chúng tôi rằng không có cách nào để bà ấy hồi phục hoàn toàn và chỉ có thể dựa vào thuốc để duy trì. Các ngài có thể tưởng tượng nổi hồi đó toàn gia đình chúng tôi đã phải chịu áp lực lớn như thế nào không?”

“Cũng trong năm 1999, vợ tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công. Trong vòng một năm, chứng đau nửa đầu của bà ấy đã hoàn toàn biến mất và bà ấy cũng không còn bị tức ngực nữa. Thật thần kỳ! Kể từ đó, vợ tôi không bao giờ đến gặp bác sĩ nữa. Bà ấy tràn đầy năng lượng và không gặp khó khăn với lịch công tác bận rộn của một bác sĩ phụ khoa. Cả gia đình chúng tôi cảm thấy cuộc sống của chúng tôi đã có xoay chuyển”.

“Lúc 7h30 sáng ngày 16 tháng 7, khi vợ tôi chuẩn bị đi làm. Ngay khi bà ấy vừa mở cửa, hơn chục cảnh sát lập tức xông vào. Họ lục soát khắp ngóc ngách trong nhà mà không hề xuất trình lệnh khám xét hay cho phép chúng tôi được nói lời nào. Họ đã lấy đi máy tính của chúng tôi và mọi thứ họ cho là có liên quan đến Pháp Luân Công, trong đó có các cuốn sách của pháp môn. Điện thoại di động của tôi cũng bị tịch thu, mặc dù nó không có bất cứ thứ gì liên quan đến Pháp Luân Công. Ăng-ten TV của chúng tôi cũng không bị bỏ sót. Có gì khác nhau giữa những gì cảnh sát đã làm và một vụ cướp?“

“Cả hai chúng tôi đều bị đưa đến đồn cảnh sát để thẩm vấn. Vợ tôi đã sợ hãi và đầu óc trở nên quay cuồng. Bà lại bắt đầu cảm thấy buồn nôn. Sau đó bà được đưa đến khu bệnh viện của Trại tạm giam thành phố Trường Xuân và sau đó được chuyển đến trại tạm giam huyện Nông An.”

“Vợ tôi không vi phạm bất kỳ luật nào. Không có cơ sở pháp lý nào cho cuộc bức hại. Hiến pháp cũng bảo vệ quyền tự do tín ngưỡng của mọi người. Tôi biết Phòng 610 [một cơ quan ngoài pháp luật được thành lập đặc biệt để bức hại Pháp Luân Công] chưa bao giờ công bố lệnh chính thức về cuộc bức hại, mà chỉ chuyển lệnh bằng miệng. Họ đã làm điều này với mục đích tránh để lại bất kỳ bằng chứng nào. Khi sự thật một ngày nào đó được phơi bày, những kẻ thực thi chính sách bức hại sẽ là vật tế thần cho họ”.

“Thưa các vị công tố viên và thẩm phán liêm chính, tôi tin rằng ông bà sẽ tuân theo pháp luật khi phán quyết trường hợp của vợ tôi. Hãy thả bà ấy. Tôi tin rằng những người có tấm lòng tốt sẽ được ban phước lành”.

Bài liên quan:

14 học viên Pháp Luân Công bị nhắm đến trong các vụ bắt giữ nhóm ở tỉnh Cát Lâm vẫn đang bị giam cầm


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2020/11/24/415512.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2020/11/28/188468.html

Đăng ngày 09-12-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share