Bài viết của một học viên mới ở Đài Loan
[MINH HUỆ 24-07-2020] Tôi bước vào tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào cuối năm 2019. Tôi thường ra điểm luyện công chung cùng mọi người nhưng thỉnh thoảng tôi lại lười biếng và không muốn đi. Tôi hy vọng trời sẽ mưa để tôi có lý do không phải đi ra điểm luyện công. Tôi không thích cái cảm giác bị lạnh vào mùa đông và bị muỗi đốt vào mùa hè. Tôi cũng lo sợ cảm giác chân hay tay bị đau nhức khi luyện công. Vì vậy, tôi đã viện ra đủ thứ lý do để không phải đi. Tuy nhiên, thời gian gần đây tôi bắt đầu ý thức được lợi ích của việc luyện công chung và học Pháp nhóm cùng các đồng tu.
Trường năng lượng mạnh mẽ
Lần đầu tiên tôi đến điểm luyện công vào thời điểm Giáng sinh năm 2019. Người điều phối ở địa phương đã kiên nhẫn dạy tôi các động tác luyện công. Bình thường, bàn tay của tôi rất lạnh vào mùa đông, tuy nhiên tối hôm đó sau khi luyện các bài công pháp, bàn tay của tôi lại rất ấm, cảm giác cơ thể rất nhẹ nhàng, thoải mái. Tôi đã thực sự thấy thích luyện công cùng các đồng tu và tôi có thể cảm nhận được Sư phụ Lý (người sáng lập Pháp Luân Đại Pháp) đang truyền năng lượng cho chúng tôi.
Tiêu trừ nghiệp lực
Trước đây tôi hay sợ bị muỗi đốt, nhưng sau khi nghe các đồng tu chia sẻ tôi đã rất kinh ngạc. Đồng tu Ma (bút danh) nói với đồng tu Trương (bút danh) rằng anh cảm thấy mình tinh tấn hơn đồng tu Trần – một người ít được học hành. Tuy nhiên có một hôm, lúc đồng tu Ma đang luyện công, anh chợt nhìn thấy đồng tu Trần như đang đeo một đôi “găng tay đen” khi luyện công. Khi quan sát kỹ hơn, anh nhận ra rằng nó không phải là găng tay mà là một bầy muỗi đang bám trên tay đồng tu Trần. Đồng tu Lý đã rất khâm phục ý chí tu luyện của đồng tu Trần và tự nhận thấy bản thân mình còn nhiều thiếu sót.
Sau khi nghe được câu chuyện này, tôi thấy rất ấn tượng vì khi bị muỗi đốt, tôi có cảm giác ngứa ngáy khắp người và không thể tập trung để luyện công. Học Pháp nhiều hơn, tôi ngộ ra rằng khi bị muỗi đốt cũng chính là nghiệp của tôi đang được tiêu trừ. Sư phụ đã tiêu trừ rất nhiều nghiệp cho chúng ta và lượng nghiệp còn lại của mỗi người sẽ được Sư phụ phân chia thành nhiều phần đặt tại các tầng khác nhau để an bài cho chúng ta tu luyện. Khi tôi đọc và ngộ được đoạn Pháp này, tôi đã không còn sợ bị muỗi đốt và giờ đây mỗi khi tôi bị muỗi đốt, tôi thầm nghĩ: “Cảm ơn bạn đã giúp tôi tiêu trừ nghiệp lực. Cảm tạ Sư phụ đã an bài cho con cơ hội được trả nghiệp. Pháp Luân Đại Pháp hảo. Chân-Thiện-Nhẫn hảo”.
Thật đáng kinh ngạc, sau khi tôi nói những lời này thì cảm giác ngứa ngáy của tôi đã biến mất. Tôi tự nhắc nhở bản thân rằng đây là cơ hội tuyệt vời để tôi tiêu trừ nghiệp lực bản thân. Khi luyện công ở nhà có điều hòa nên sẽ không có muỗi, vậy làm thế nào tôi có thể tiêu nghiệp khi luyện công trong điều kiện như vậy?
Hồng Pháp
Tôi làm nghề giáo viên, ở trong lớp có một học sinh tên là Quảng Quảng (bút danh) bị mắc bệnh tự kỷ nên thường hay gây rắc rối cho tôi. Em này rất khó bảo và thường xích mích với các bạn học sinh khác trong lớp.
Hai tuần trước, em đã đánh một bạn học sinh khác tên là Nghiêm Nghiêm (bút danh). Tôi đã gặp khó khăn khi trao đổi với em và gần như phải bỏ cuộc. Tôi nói với Quảng Quảng rằng: “Bất kỳ thứ gì em mất đi, thì em sẽ lại có được để bù lại, và ngược lại, nếu em được thì em sẽ phải mất đi thứ gì đó. Đây là nguyên lý trong vũ trụ này. Vì vậy nếu em đánh bạn Nghiêm Nghiêm, về công bằng mà nói, em sẽ phải mất đức cho bạn đấy. Em nghĩ sao về việc này?“ Quảng Quảng lắc đầu và nói em không biết.
Tôi lại tiếp tục nói với em, “Có thể em sẽ mất một số phước lành trong tương lai chẳng hạn như công việc hay hạnh phúc gia đình và đổi lại cho bạn Nghiêm Nghiêm như một sự đền bù”. Bình thường Quảng Quảng rất hay tức giận và hung hăng, nhưng sau khi nghe tôi nói như vậy thì em bắt đầu khóc. Em hứa với tôi từ giờ sẽ không đánh hoặc tấn công bạn nào nữa.
Đại Pháp thật là kỳ diệu! Vào cuối tuần trước, trong lúc tôi đang luyện công ở điểm luyện công thì có nhìn thấy Quảng Quảng. Sau khi luyện công xong, người điều phối viên địa phương của chúng tôi nói rằng Quảng Quảng muốn đến để chào tôi, nhưng mẹ của cậu bé đã ngăn lại.
Ngày hôm sau, tôi gặp Quảng Quảng và hỏi em có nhìn thấy tôi ở điểm luyện công không. Em nói có nhìn thấy tôi trong công viên. Tôi giải thích với em rằng tôi đang tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Tôi bảo em hãy nhẩm đọc “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo”.
Có một hôm, Quảng Quảng lại muốn đánh một bạn học sinh khác, tôi liền nhắc em niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo!”. Sau khi em niệm hai lần thì em nói là cảm giác tức giận trong người không còn nữa! Nếu hôm ấy tôi không gặp em ở điểm luyện công thì tôi sẽ không bao giờ có cơ hội nói với em về Đại Pháp, vì chúng tôi bị cấm không được nói về các chủ đề tôn giáo hay tín ngưỡng trong trường học.
Chia sẻ kinh nghiệm và cùng nhau tinh tấn
Sau khi luyện công xong, chúng tôi có thể cùng nhau chia sẻ kinh nghiệm và thể ngộ trong quá trình tu luyện. Mặc dù thời gian chia sẻ của chúng tôi không nhiều nhưng tôi thực sự đã được truyền cảm hứng và có được nhiều lợi ích từ việc học Pháp nhóm và luyện công chung.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2020/7/24/409271.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2020/9/14/186776.html
Đăng ngày 31-10-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.