Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 22-06-2020] Đã tám năm nay trôi qua kể từ khi tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tôi luôn nghĩ rằng mình đang tinh tấn trên con đường tu luyện. Trong vòng chưa đầy một năm tôi đã có thể dễ dàng ngồi ở thế kiết già trong một giờ sau khi bắt đầu tu luyện Đại Pháp. Tôi đã có thể đọc thuộc lòng Hồng Ngâm, Hồng Ngâm II, và bài giảng đầu tiên của Chuyển Pháp Luân sau hai năm tu luyện. Đến năm thứ ba, tôi đã tham gia vào làn sóng kiện Giang Trạch Dân, cựu lãnh đạo Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ), vì đã phát động cuộc bức hại Pháp Luân Đại Pháp.

Tôi đã đọc tất cả các bài giảng của Sư phụ gần 20 lần, và rất tích cực trong việc giảng chân tướng Pháp Luân Đại Pháp cho công chúng, chẳng hạn như nói chuyện trực tiếp với mọi người, gọi điện thoại, phân phát đĩa CD và tài liệu về Pháp Luân Đại Pháp, gỡ bỏ các tấm áp phích tuyên truyền lừa dối của ĐCSTQ. Tôi cũng đã giúp nhiều người thoái ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó.

Một đồng tu nói rằng tôi đã tiến bộ rất nhanh trong tu luyện và gọi tôi là một học viên “tăng tốc”. Trong những năm qua, tôi đã cảm thấy bản thân mình rất tốt.

Tuy nhiên, nếu chúng ta quá cố chấp và nghĩ rằng mình giỏi hơn những người khác, chúng ta có thể dễ dàng bị rớt xuống đến mức khó có thể leo lên trở lại.

Tôi sinh vào những năm 1980 nên không quen với việc sống theo những giá trị văn hóa truyền thống Trung Quốc, là văn hóa Thần truyền cho con người. Bà tôi đã được nuôi dưỡng theo lối sống này và đề cao những giá trị truyền thống trong cách cư xử của bà. Tôi chưa bao giờ nghe thấy bất kỳ lời phàn nàn hay lời than vãn nào từ bà tôi.

Khi nói đến thế hệ của cha mẹ tôi, những người đã trải qua thời niên thiếu trong suốt cuộc Cách mạng Văn hóa, lòng tín ngưỡng Thần Phật của họ ngày càng mai một. Cha tôi kể cho tôi nghe nhiều câu chuyện về Đức Phật, đồng thời lại nói rằng những điều này không tồn tại. Cha còn nói những lời thiếu tôn trọng về Khổng Tử. Mẹ tôi cho biết, trước khi sinh tôi, bà đã lên chùa thờ Phật Bà Quan Âm và thắp hương hàng năm. Mẹ nói rằng các vị thần chỉ tồn tại nếu chúng ta tin vào họ.

Còn tôi thì từ nhỏ đã bị tẩy não bằng tư tưởng chủ nghĩa Mác-Lê ở trường học, và do đó đã lớn lên trong một môi trường hoàn toàn tách biệt với văn hóa truyền thống Trung Quốc và bất kỳ tín ngưỡng nào vào thần thánh.

Đánh giá bản thân bằng các chuẩn mực xã hội bị suy đồi chứ không phải theo các nguyên lý siêu thường, tôi đã không thể phân biệt được tốt-xấu, đúng-sai. Tôi luôn nghĩ rằng mình giỏi, cho đến khi tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.

Tôi đọc các sách Đại Pháp, hấp thụ Pháp như một miếng bọt biển. Tôi đã đắm mình trong Pháp mỗi ngày. Sư phụ đã nhìn thấy quyết tâm của tôi và ban cho tôi sức mạnh để tiếp tục học Pháp để tôi có thể đồng hóa với Pháp. Trạng thái này kéo dài trong khoảng 3-4 năm.

Sau đó, có vẻ như tôi không còn có động lực đó. Tôi đọc Pháp và làm ba việc mà các học viên phải làm, nhưng tôi không có quyết tâm tu luyện kiên định như lúc đầu.

Sự can nhiễu từ quan niệm người thường bám riết lấy tôi. Tôi nghĩ rằng mình giỏi hơn các học viên khác. Tôi trở nên kiêu ngạo và quên mất rằng Sư phụ đang giúp tôi. Trong sự tu luyện của mình, tôi đang bò lết từng ngày, nhưng tôi không nhận thức được điều đó. Tôi không thể tìm thấy các chấp trước của mình và ngay cả khi tôi đã hướng nội và tìm thấy chấp trước, thì việc loại bỏ chúng đi cũng thật rất khó.

Sư phụ giảng:

“Làm học viên mới, trong tâm Sư phụ quả thật rất lo, thật sự mong chư vị có thể theo kịp”. (Giảng Pháp vào Ngày Pháp Luân Đại Pháp Thế giới 2014)

Sau khi đọc đoạn Pháp này, tôi đã nghĩ: “Thưa Sư phụ, con đang làm khá tốt!”

Tôi hẳn là kiêu ngạo biết bao khi nghĩ theo cách này! Tôi nhận ra rằng tôi đã đặt tiêu chuẩn tu luyện của mình rất thấp, và suy nghĩ của tôi mới thực sự là có vấn đề.

Tôi hiểu ra rằng cựu thế lực đã cố tình phá hủy văn hóa truyền thống để khiến mọi người khó đắc Pháp hơn trong thời kỳ Chính Pháp.

Những người lớn lên dưới nền tảng vô thần của ĐCSTQ, giống như tôi, trước tiên phải thoát khỏi ý thức hệ và truyền bá giáo điều của nó và tự tẩy tịnh bản thân. Sau đó, chúng ta có thể hiểu rõ hơn về ý nghĩa của việc tu luyện giống như những người được giáo dưỡng trong văn hóa truyền thống hiểu.

Sư phụ từ bi, và Ngài đã luôn giúp đỡ tôi. Khi tôi nhận ra những sai lầm của mình, tôi đã ăn năn hối hận! Chính Pháp vẫn chưa kết thúc, vì vậy vẫn còn thời gian và cơ hội để tôi bắt kịp.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2020/6/22/407223.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2020/9/10/186712.html

Đăng ngày 27-10-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share