Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Bắc Kinh, Trung Quốc

[MINH HUỆ 03-05-2020] Gần đây, tôi để quên điện thoại di động của mình ở văn phòng và phải quay lại lấy nó. Khi đó đúng vào lúc giao thông đang trong giờ cao điểm, và tôi phải mất khá nhiều thời gian để lái xe quay lại nơi làm việc. Khi chuẩn bị ra khỏi xe, tôi phát hiện ra không chỉ điện thoại di động mà cả chìa khóa văn phòng đều nằm trong cùng túi xách [bị bỏ quên kia].

Tôi phải gọi cho ai đó để mở cửa cho mình, nhưng tôi không thể nhớ bất kỳ số nào vì tất cả chúng đều lưu trên điện thoại. Tôi tự nhủ gia đình và đồng nghiệp của mình sẽ nói gì về sự việc này – có lẽ họ sẽ được một trận cười sảng khoái! Sau đó, tôi nhận ra rằng suy nghĩ này của mình không đúng với một người tu luyện.

Bị một sinh mệnh giả cám dỗ

Gần đây, tôi bắt đầu nghe được những tín tức từ một sinh mệnh nhỏ trong đầu mình. Nó bảo tôi cách dùng lời nói để thuyết phục người khác rằng tôi là tử tế, có trách nhiệm và ngay thẳng.

Tôi nhận ra rằng mục đích của nó là để bảo vệ danh, lợi, tình, những thứ mà gần đây tôi bị chấp trước vào. Các tín tức xuất hiện khi tôi học Pháp, luyện công hoặc phát chính niệm. Sinh mệnh này giả vờ rằng nó đang giúp tôi thức tỉnh lương tâm của chúng sinh.

Tôi quyết định rằng mình cần phải làm gì đó để ngăn chặn và loại bỏ cảm giác bảo vệ bản thân mạnh mẽ này. Khi tôi đọc mục “Khai quang” (Bài giảng thứ năm, Chuyển Pháp Luân), tôi nhận ra rằng sinh mệnh này là sống, và tôi càng nghe theo những tín tức của nó, nó càng mạnh mẽ hơn. Tôi không thể chịu được việc bị chỉ trích hay bị tổn thương, và thậm chí còn trở lên lo lắng và thiếu lý trí.

Sau đó, tôi cảm thấy kỳ lạ, vì hành vi của tôi thậm chí còn không bằng với người thường, chứ đừng nói đến hình ảnh của một học viên Đại Pháp. Trên thực tế, đó là do ý thức mạnh mẽ của bản thân về “cái tôi”. Khi truy tìm nguồn gốc, tôi nhận ra rằng mình có nhiều chấp trước nảy sinh để bảo vệ bản thân.

Sau đó, đột nhiên tôi nghĩ về câu Pháp này:

“Chính niệm của đệ tử Đại Pháp có uy lực” (Tinh Tấn Yếu Chỉ II)

Đối diện với chấp trước mạnh mẽ của mình

Tôi nhận ra rằng không phải ngẫu nhiên mà tôi quên mang điện thoại về nhà. Nó hẳn liên quan đến trạng thái tu luyện của tôi.

Vì vậy, tôi bắt đầu chú ý đến cảm giác của mình và nhận ra rằng tôi bị bận tâm với việc phải mang theo điện thoại di động. Tôi mang nó theo đi bất kỳ đâu vì tôi cảm thấy an toàn khi có điện thoại và trống trải khi không có nó. Ngay cả khi đi ngủ, tôi vẫn thường để điện thoại di động bên cạnh.

Tôi học Pháp cùng chiếc điện thoại di động và kiểm tra nó bất cứ khi nào nghỉ giải lao. Tôi thường đặt báo thức trên điện thoại để phát chính niệm vào buổi sáng. Công việc hàng ngày của tôi bị gián đoạn nếu không có điện thoại di động, và tâm tôi sẽ bị mất cân bằng.

Tôi hướng nội và phát hiện ra mình đã nảy sinh chấp trước mạnh mẽ vào chiếc điện thoại của mình. Tôi không xem TV trong thời gian dài và cũng đã gỡ WeChat, vì vậy tôi tin rằng tôi không còn bị tuyên truyền của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) ảnh hưởng nữa. Tuy nhiên, tôi không ngờ rằng chiếc điện thoại đang âm thầm thao túng tư tưởng của tôi, đánh cắp rất nhiều thời gian quý báu, và làm suy yếu ý chí tinh tấn tu luyện của tôi.

Sau đó, tôi có ý thức trấn áp sinh mệnh trong đầu não mình, nhưng nó chống lại và phóng đại những chấp trước mà tôi chưa loại bỏ. Nhưng tôi không bỏ cuộc; tôi giữ vững một niệm này: “Tư tưởng này không phải là mình, mình không chấp nhận nó, mình phủ nhận nó.”

Sư phụ đã giảng:

“Nguyên nhân chư vị chưa tĩnh lại được, là vì tư tưởng của chư vị chưa phải là ‘không’, chư vị chưa có tầng cao đến thế; như vậy [nhập tĩnh] từ nông cạn vào thâm sâu có quan hệ tương phụ tương thành với việc đề cao tầng.” (Bài giảng thứ chín, Chuyển Pháp Luân)

Tôi quyết định tăng cường ước chế chấp trước của mình và không tốn thời gian vào việc xem điện thoại. Thay vào đó, tôi sẽ phát chính niệm, học các kinh văn gần đây của Sư phụ, và chỉ nghe nhạc của các học viên Đại Pháp.

Bỏ qua điểm hóa của Sư phụ

Sau khi trải qua quá trình hướng nội này, tôi nhớ lại rằng trong suốt hai thập kỷ qua, Sư phụ đã điểm hóa rất nhiều để tôi đề cao. Tôi gặp nhiều rắc rối với gia đình, đồng nghiệp và bạn bè của mình. Nhưng tôi chỉ nhìn các vấn đề bằng cái lý của người thường, thay vì liên hệ chúng với tu luyện của bản thân. Do đó, tôi đã gia tăng các chấp trước người thường của mình. Thực tế, những rắc rối đó đều là để giúp tôi đề cao. Miễn là tôi hướng nội, tôi có thể đề cao dựa trên Pháp.

Tôi cảm thấy Sư phụ từ bi của chúng ta đang nắm tay tôi và lợi dụng những món nợ nghiệp của tôi để an bài cơ hội giúp tôi tẩy tịnh. Ngài đã gánh chịu nhiều điều cho tôi.

Tôi đã không vượt qua mọi khổ nạn tốt trong suốt hai thập kỷ qua, nhưng lần này tôi tương đối thanh tỉnh và xem mình là người tu luyện. Mặc dù nó có vẻ như là chuyện nhỏ, nhưng tôi cảm thấy mình thực sự đề cao. Đồng thời, lần đầu tiên tôi cảm nhận được sự bình dị của tu luyện.

Bất cứ khi nào chúng ta buông bỏ những chấp trước của mình, những sinh mệnh đang can nhiễu đó sẽ không được cấp thêm năng lượng, vì vậy rất dễ dàng để ước chế chúng. Phản ánh trên bề mặt, tôi cảm thấy tâm mình ngày càng tĩnh lặng hơn, chủ ý thức ngày càng mạnh hơn. Tôi không dễ bị động tâm bởi bất cứ thứ gì và tinh tấn đồng hóa mọi tư tưởng của mình với Đại Pháp.

Trên đây là chút thể ngộ của tôi trong quá trình tu luyện, nếu có điểm nào không đúng, xin các đồng tu từ bi chỉ rõ!


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2020/5/3/404693.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2020/9/13/186746.html

Đăng ngày 22-10-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share